Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

KHIÊM MINH

Tiểu thuyết gốc · 1566 chữ

Mây hồng giăng khắp lối trên thiên đình, ánh sáng óng ánh của các viên ngọc bích được lót bên ngoài cổng của tòa chánh điện diễm lệ vô cùng, thể hiện rõ sự thịnh thế của Tiên giới trong tứ hải bát hoang lúc bấy giờ. Hướng về chánh điện là các cột đồng trụ đỡ, các lão tiên nhân trong trang phục trắng ngồi chễm chệ trên các bậc thềm trước mặt họ đều có bàn pha lê bày biện đẹp mắt, ai ai cũng tỏ vẻ lo lắng.

Tiên đế uy nghiêm tọa tại ngai vương tay vuốt trán, kế bên ông ta là Tiên hậu buồn bã lấy tay mình đặt lên tay ông ta như ý nhắc nhở.

“Hôm nay, không ai nghĩ ra được cách đưa yêu khí ra khỏi người Khiêm Minh điện hạ thì không được rời khỏi Chánh điện nửa bước.” – Tiên đế lớn giọng đầy trách móc

“Thưa tiên đế, điện hạ được đưa Kim thần quy đưa về, vậy hãy để ông ta giải thích tại sao chỉ có điện hạ là bị nhiễm yêu khí còn biết cách để giải trừ ạ!” – Lão Mộc tiên nhân đanh thép

“Kim Quy, thần có gì để giải thích không?” – Tiên đế tra hỏi

“Thần cũng đã trình bày tất cả với Tiên đế và Tiên hậu, không hề có ý che dấu nửa lời.”

“Nực cười, ông bảo điện hạ ăn đào tiên nhiễm yêu khí? Tại sao đào tiên lại có thể chứa yêu khí được?” – Lão Thổ tiên nhân nghi ngờ

“Đúng vậy, một cây đào mọc trên mặt hồ Thạch Ân? Lão rùa hồ đồ này bịa chuyện phải có lý lẽ chút chứ!” – Thanh Đẩu thần quân mỉa mai

“Đúng là ta không còn trẻ như Thanh Đẩu thần quân, chỉ là một lão rùa già chân chậm mắt mờ nên tâm cơ không tính toán được như thần quân.”

“Ông..”

“Thôi được rồi, ta muốn các thần tìm cách chứ không phải cãi nhau, bây giờ quan trọng là tiên phách của con ta đang tiêu tán vì yêu khí.” – Tiên đế lớn giọng

“Tiên đế, thần có cách rồi!” - Thiên Lôi thần quân hô to từ ngoài điện chạy vào

Cả chánh điện hướng mắt về cửa, Thiên Lôi thần quân tay cầm theo một chiếc búa bước chân vội vã dẫn theo sau một tiểu Tiên đồng, họ vào giữa Chánh điện.

“Tiểu đồng bái kiến Tiên đế, Tiên hậu và các vị Tiên nhân, Thần quân! Tiểu đồng được ân điển của Đức Phật đến đây đưa cho Tiên đế và Tiên hậu một lệnh vũ có thể giúp điện hạ Khiêm Minh vượt qua kiếp nạn.”

“Miễn lễ, Tiểu đồng từ Phật địa xa xôi đến đây chỉ để ra tay giúp đỡ Thiên cung, quả là phúc lành của Đức Phật, chẳng hay lệnh vũ phải làm sao?” – Tiên đế hỏi

“Sư phụ truyền ý cho Tiên đế và Tiên hậu, lệnh vũ này giúp điện hạ lịch kiếp người trần giải trừ yêu khí, tạo phúc cho thế gian.”

“Như thế thì không được, con ta là điện hạ Thiên đình sao phải xuống Nhân gian lịch kiếp được!” – Tiên hậu bỗng nhiên mất bình tĩnh đứng dậy mặt trở nên biến sắc

Tất cả mọi người trong Chánh điện nhìn nhau lo lắng, họ lớn nhỏ chuyện này thì làm sao được. Rõ ràng ai cũng biết vị Điện hạ này vẫn còn ham chơi, chưa đủ đạo hạnh để độ hóa tu vi. Lần này lịch kiếp hẳn là biến cố cho Thiên đình, nếu hắn ta có chuyện gì bất trắc thì chắc chắn Thiên đình lại có một cuộc xoay chuyển càn khôn không chừng.

“Tiên hậu, nàng ngồi xuống trước đã!” – Tiên đế khuyên ngăn – “Nếu không lịch kiếp thì còn cách nào khác để hóa giải không?”

“Thưa Tiên đế, Sư phụ Tiên đồng nói “Nghiệp quả nhân duyên đều có gốc, không tạo không sinh ắt không phiền” vì thế lịch kiếp là hóa giải nếu không sẽ tiêu tán hết cốt tiên mà vong mạng.”

“Thôi được, vậy ta xin nhận lệnh vũ.”

“Tiên đế.” - Tiên hậu nắm tay ông ta bất lực

--

Ở Thiên Minh cung, Khiêm Minh nằm đó còn trên người hắn ta có một dòng khí đỏ nhuốm màu đen bao khắp cơ thể, ngồi cạnh bên hắn là vị tiên tử Mộc Hy. Nhìn vào cũng biết nàng ta có ý nam nữ với hắn ta, lúc nào cũng diện y phục trắng họa tiết xanh ngọc nhìn cứ như đồ đôi với Khiêm Minh vậy, nét nổi bật của nàng ta là đôi mắt cứ đỏ hồng đến mức không phân biệt được lúc này nàng đang vui hay đang buồn.

Tiên đế, Tiên hậu và Tiên đồng từ cửa cung bước vào. Lúc này, Kim thần quy lật đật chạy theo sau, vừa tới ông ta bắt găp Mộc Hy đã ở đó tự bao giờ mà ngạc nhiên hẳn. Chẳng là trước đây, nàng ta cứ bám theo điện hạ vì ái mộ, nhưng rất tiếc nàng bị hắn quay lưng mặc kệ thậm chí sự phiền toái quá nên cấm nàng qua cung hắn.

Tất cả mọi việc lúc này là đưa lệnh vũ vào người Khiêm Minh. Tiên đồng đưa lệnh vũ hình đóa sen cho Tiên đế. Ông ta phất tay đưa đóa sen vào ngực hắn. Một ánh sáng trắng lóe lên, sau khi tiếp nhận chiếc lệnh vũ, cơ thể hắn bỗng nhấc bổng lên như có một luồng khí nâng đỡ, rồi hóa thành đóa sen bay thẳng đến đài Vong Tiên mà rơi xuống hạ giới.

Đài Vong Tiên là nơi mà các vị tiên bị tước bỏ cốt tiên rồi đày xuống hạ giới do phạm lỗi lớn trên Thiên đình, cũng là nơi mà các vị Tiên nhân bắt đầu hành trình lịch kiếp độ hóa tu vi của mình.

“Liệu lần này có thể hóa giải hoàn toàn yêu khí đúng không Tiên đồng?” – Tiên đế hồ nghi

“Xin Tiên đế yên tâm! Sư phụ tiểu tiên hóa lệnh vũ cho điện hạ tu hành đạo tổ, trì độ chúng sanh, không phải là một kiếp người quá khổ hạnh nên các vị không phải lo lắng quá nhiều, Điện hạ sẽ bình an trở về với Thiên đình nhanh thôi.”

“Thưa Tiên đế, Mộc Hy xin được lịch kiếp theo Điện hạ, tiểu nữ mong được cạnh bên hầu hạ chăm sóc cho điện hạ chu toàn.” – Mộc Hy khẩn cầu

“Như thế thì quá thiệt thòi cho con, ta không đồng ý.” – Tiên hậu liền ngăn chặn

“Nhưng mà…” - Mộc Hy ngập ngừng

“Ta biết con quý trọng Khiêm Minh, nhưng ta nghĩ con nên đợi Khiêm Minh trở về, đây là kiếp nạn của nó, con không phải chịu khổ theo.” – Tiên đế khuyên bảo

“Tiên đế nói rất đúng, Tiểu đồng thấy Tiên tử định tâm mà bớt đau buồn.” – Tiên đồng quay sang kính lễ - “Lệnh của sư phụ tiểu tiên cũng đã hoàn thành, xin phép tiên đế, tiên hậu và các vị.”

Nói xong Tiên đồng đằng vân trở về Phật địa.

Tiên đế quay sang nắm lấy tay Tiên hậu an ủi. Chắc là lần này Đức Phật giúp đỡ hẳn là chuyện tốt, trước đây ông ta cũng được Ngài ấy cứu mạng mà được đứng ở vị trí chí tôn tam giới. Bất giác ông ta đặt tay lên trái tim mình rồi xoa xoa hồi ức lại chút chuyện, cũng đã hơn ba ngàn năm rồi, cái ngày Nhược Bà tự tay đâm ông để trả thù cho Lạc Nha. Ông đã ngã xuống và nghĩ mình đã chết. Nhát kiếm của Nhược Bà không sâu nhưng lòng ông lại chết hẳn.

Nhìn sang Tiên hậu, ông dìu nàng ta về Bách Hoa cung. Vừa hay họ đi ngang Thiên Nhai cung, nơi đó bốn người họ từng thi đấu để tranh giành chức vị tối cao của Tiên giới, làm chủ Thiên cung này.

“Tiên đế, chàng đang nhớ bọn họ à?”

“Ừm, ta có nhớ lại chút chuyện.”

“Tất cả đều đã qua rồi, chàng nên biết chức trách của chàng bây giờ là người đứng đầu Tam giới, còn thiếp bên cạnh chàng là được.”

Họ bước đi, nhưng Tiên đế thì không hẳn. Ông đang sống những ngày hối hận vì quyết định sai lầm lúc quyết đấu đó. Cái ngày ông vung kiếm giết Lạc Nha, Nhược Bà dù bị thương nhưng luôn trốn tránh, không muốn gặp ông. Những ngày sau đó là những bình rượu đầy khắp nơi, ông say bí tỉ để quên đi tội lỗi của mình, thay vì hối cải ông lại gây ra lỗi lầm lớn với Nhược Bà. Để bà ôm hận mà nhập Ma đạo để rồi bị lưu đày vĩnh viễn.

Họ chỉ cần phân thắng thua, còn ông nhất thời tức giận đã giết chết bằng hữu của mình, rồi phản bội người mình yêu. Những tháng ngày có được tất cả này đều đổi lấy bằng máu, nước mắt và thậm chí cả tính mạng của họ.

Bạn đang đọc Bảo Đoạn Minh Tâm sáng tác bởi Flowa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Flowa
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.