Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

LẠI LÀ LỖI CỦA NGƯỜI SAO?

Tiểu thuyết gốc · 1449 chữ

Tiếng vó ngựa dồn dập, nàng mơ hồ, trời tối quá, tay nàng cảm nhận như đang ôm một cái gì đó rất ấm và mềm, là mơ sao? Bàn tay của ai đang nắm lấy đôi bàn tay của nàng siết chặt. Nàng cảm thấy nhức đầu quá, mùi hương này là gì nhỉ? Có phải là hương của hoa sen không? Hay là hương của khói nhang trong chùa vậy?

Bên cạnh cửa thành, có một nhóm người đứng cùng với hai con ngựa.

“Thái tử đưa Tam công chúa vào cung trước, sáng mai ta sẽ trở về cung sau.”

Thiền sư đầu đội nón có bao một lớp vải che kín mặt, quay lưng leo lên ngựa hướng về phía ngôi chùa.

“Thưa thái tử, thần cũng xin lui về nhà!” – Vệ úy khó khăn leo lên ngựa vừa xong

“Được rồi, đa tạ ngươi đã giúp sức, về nhà cẩn thận.” – Thái tử hồi đáp

Vệ úy tay ôm bả vai, tay còn lại dẫn dây cương ngựa, hắn vất vả quay về.

--

Sáng hôm sau, tại cung của Chiêu dung. Tam công chúa mơ hồ tỉnh dậy, nàng được Nhị tỷ của mình kê gối đệm ngồi, liền tay đưa chén thuốc bón. Tay nàng không đón được chén thuốc trước mặt mà đưa lên đầu, cau mày nhăn nhó.

“Muội làm sao vậy? Sao đầu muội nhức quá trời…”

“Muội không nhớ gì thật sao? Thôi uống chén thuốc trước đã, sắp nguội rồi.”

Nhị công chúa tay đưa chén thuốc lên miệng nàng, bắt nàng uống cạn. Sau đó, nàng ta đứng lên rót một chén nước lại ngồi kế bên nghe Tam muội mình tự vấn bản thân.

“Muội nhớ hôm qua chúng ta lạc nhau, muội và Vệ úy chia nhau đi tìm mọi người. Hình như muội gặp một đám người lạ mặt chắn đường, sau đó muội giằng co với bọn họ rồi bị đánh bất tỉnh, lúc tỉnh lại thì thấy bọn họ đang tấn công Thiền sư, lúc đó muội chạy lại cứu người. Tỉnh lại ở đây! Giống như muội mơ vậy. Tại sao lại có mặt Thiền sư?”

“Chuyện hôm qua, Phụ hoàng cũng đã biết chuyện rồi, hiện Mẫu thân đang bên cung Hoàng hậu xin tội cho chúng ta. Muội đừng nghĩ ngợi nữa, lệnh trách phạt sẽ đến sớm thôi.”

Nhị công chúa điềm tĩnh nói cho nàng nghe. Đỡ nàng nằm xuống, rồi cẩn thận mang chén thuốc ra ngoài. Nằm trên giường, đôi mắt nàng cứ cố gắng ghép nối lại những kí ức rời rạc, rồi từ từ thiếp đi lúc nào không hay.

--

Một lúc sau, Hoàng hậu và Chiêu dung quay về cung thăm hai vị công chúa. Chiêu dung mang ánh mắt thất thần, chắc hẳn đêm qua bà đã không ngon giấc vì hai cô công chúa của mình. Hoàng hậu đi trước bắt gặp Nhị công chúa chạy ra hành lễ mà dịu dàng hỏi: “Bảo Lộc chưa tỉnh dậy sao?”

“Dạ thưa Hoàng hậu, Tam muội vẫn còn đang ngủ.”

Bà không hề dừng bước mà tiến thẳng đến phòng của Tam công chúa. Ngồi bên cạnh giường nhìn nàng, cố tình đánh thức nàng nên Bà quay sang nói với Chiêu dung.

“Có vẻ, con bé cần được nghỉ ngơi, khi nào tỉnh lại, thì nàng bảo nó qua cung ta.”

“Hoàng hậu, Mẫu thân.”

Bảo Lộc choàng tỉnh, nàng gượng ngồi dậy hành lễ nhưng Hoàng hậu miễn lễ. Chiêu dung liền giận dỗi trách mắng nàng.

“Chịu dậy rồi sao? Con lúc nào cũng khiến người làm mẹ như ta lo lắng.”

“Con xin lỗi.” – Nàng gục mặt hối cải

“Lần này, lỗi không lớn cũng không nhỏ, Thái tử và Chưởng vệ đã thay tụi con chịu phạt. Con nằm nghỉ ngơi cho khỏe rồi nghĩ cách mà báo lỗi với Chiêu dung. Hôm qua, mẫu thân các con đã không nhắm mắt được vì hai đứa con đấy.”

“Bảo Hưng đã biết sai.” – Nhị công chúa ngấn lệ

“Cả con cũng tham gia thì ta cũng khâm phục năng lực của Bảo Lộc. Biết sai biết sửa là được, thôi ta hồi cung. Nàng cũng nghỉ ngơi được rồi.”

Hoàng hậu mỉm cười nhìn Bảo Lộc, rồi đứng dậy nắm tay Chiêu dung khuyên nhủ. Sau khi, Hoàng hậu rời khỏi hẳn. Chiêu dung mới thở dài với hai vị công chúa.

“Được rồi, chuyện cũng giải quyết xong rồi, Bảo Lộc nghỉ ngơi cho khỏe, mai mang điểm tâm ra thành thăm Vệ úy, vì cứu con mà hắn bị thương không nhẹ đâu!” – Bà quay sang nhìn Nhị công chúa nói tiếp – “Còn con đem một ít thuốc bôi cho Thái tử và Chưởng vệ”

Chiêu dung vừa nói xong liền thấy hơi choáng, bà cần nghỉ ngơi nên quay người bước đi lập tức. Nhị công chúa thấy thế liền chạy theo đỡ bà về phòng. Nàng cũng lo lắng cho mẫu thân mà nhìn theo mãi. Mẫu thân thì mất ngủ, Vệ úy bị thương, còn Thái tử và Chưởng vệ chịu phạt nặng. Hẳn là chuyến xuất cung cuối cùng rồi.

- Trở về tối hôm trước -

Đêm hôm đó, bọn họ đi theo hướng Tam công chúa xuất phát, càng đi càng thấy vắng vẻ, Thái tử bắt gặp có một căn nhà hoang phía xa, có hai con ngựa gần đó, tiến lại gần bọn họ thấy có một nhóm cường niên giang hồ, trong bọn chúng có vẻ thô lỗ.

Chúng đang uống rượu cười nói bên đống lửa nhỏ, Thiền sư bắt gặp công chúa đang bị trói nằm bất tỉnh trên đống cỏ phía sau hai con ngựa. Vệ úy đã không kiềm được mình, hắn chạy đến ra tay cứu nàng, bọn họ bị chúng phát hiện chặn lại đánh nhau tán loạn.

Bọn ác bá dùng gậy đánh tới tấp, trong số chúng kẻ nào tấn công Thiền sư đều bị phản công văng ra xa, lúc này chính hắn ta và Thái tử trông thấy cũng ngạc nhiên, rõ ràng mình chẳng có dùng chút sức nào cả. Bọn chúng thấy mình thất thủ nên kẻ dẫn đầu đã rút dao ra tấn công, lúc này Thiền sư đang gỡ dây trói cho công chúa vừa xong, nên Vệ úy đã chạy lại bảo vệ họ. Sau đó, Thiền sư đặt nàng nằm xuống, nhanh tay gỡ dây trói các con ngựa để chạy thoát. Nàng tỉnh dậy thấy một kẻ đang dùng dao hướng về Thiền sư, bật dậy chống trả, Vệ úy xô nàng ra là đỡ lấy nhát dao. Hắn ngã quỵ làm cho bọn ác bá nhất thời khinh sợ mà bỏ chạy.

--

Sáng hôm sau, Bảo Lộc và cung nữ mang theo một ít bánh xuất cung. Nhìn thấy sắc mặt nàng khá tốt nên cung nữ đã bắt chuyện hỏi han.

“Tam công chúa, người không qua thăm Thái tử sao?”

“Nhị tỷ đi thay ta rồi, ta cũng không còn mặt mũi qua gặp đệ ấy và Chưởng vệ.”

“Tiểu tỳ nghe nói, hôm qua Hoàng thượng phạt họ quỳ gối hai canh giờ trước tượng Phật. Thái tử bị phạt chép kinh phật một trăm lần, còn chưởng vệ bị đánh hai mươi gậy.”

Cung nữ kể lại chi tiết cho nàng nghe. Vừa bước đi vừa nhắm mắt hối hận. Làm sao để gặp đệ ấy và Chưởng vệ thẳng lưng được. Đường đường là quân tử nước Nam, nàng lại trốn tránh trách nhiệm, đổ tội hết lên đầu bằng hữu huynh đệ như thế thì khó xem biết chừng nào. Đang miên man suy nghĩ, nàng không hay Thiền sư đang đi tới.

“Tiểu tỳ kính lễ thiền sư!” – Cung nữ hành lễ

“Thiền sư” – Nàng giật mình chào hỏi

“Ta nghe nói hôm qua Tam công chúa không được khỏe, hôm nay lại thấy người xuất cung sớm vậy.” – Hắn bắt chuyện

“Đa tạ người quan tâm, ta vẫn khỏe, hôm nay ta cần xuất cung đáp lễ ân nhân, vậy xin phép Thiền sư!” – Nàng kết chuyện

“Lại là lỗi của người sao? Vậy ta không làm trễ thời gian của công chúa, người đi cẩn thận!” – Hắn mỉm cười nhìn nàng rồi ung dung bước đi

Sự quan tâm hôm nay của Thiền sư, làm cho nàng bận lòng. Nàng biết mình đã quên đi cái gì đó, nhưng không tài nào nhớ nổi. Nàng nhìn đôi bàn tay của mình rồi sau đó đi về phía cửa thành.

Bạn đang đọc Bảo Đoạn Minh Tâm sáng tác bởi Flowa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Flowa
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.