Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ĐI TÌM CÔNG CHÚA NGAY

Tiểu thuyết gốc · 1581 chữ

Ngày lễ Trung thu còn gọi là lễ rước đèn đang diễn ra nô nức khắp ngõ ngách của kinh thành Huế. Tối đêm nay là đêm rằm tháng tám, dĩ nhiên sẽ có các trò chơi nhân gian và các vật phẩm của lễ hội được bày biện rực rỡ khắp nơi.

Hôm nay, Thiền sư cũng góp mặt diễn thuyết tại chùa ở phía nam Kinh thành. Mặc dù các Hoàng tử và Công chúa được Hoàng thượng phê chuẩn cho tham gia lễ hội với hình thức đứng trên tường thành chiêm ngưỡng không khí lễ hội, nhưng có vẻ Thái tử và Tam công chúa chọn lách luật để vui chơi như dân chúng, như thế sẽ thú vị hơn nhiều.

“Tam tỷ, tỷ xem cái này hợp với đệ không?”

Thái tử mặc một bộ đồ dân thường đứng trước Bảo Lộc. Nàng đảo mắt lên xuống, gật gật đầu.

“Được, rất hợp với đệ, ta cũng phải chọn một bộ.”

“Hai người đã lựa y phục tới đâu rồi?”

Nhị công chúa cùng cung nữ đi phía sau mang theo một ít bánh và trà đến. Bảo Lộc thấy Nhị tỷ của mình đến, liền kéo tay nàng lại phía mình, ánh mắt phân vân giữa hai y phục nữ nhân trước mặt.

“Nhị tỷ, tỷ chọn giúp muội một bộ y phục đi!”

“Để tỷ xem. Bộ màu hồng hợp với muội hơn, chọn bộ này đi.”

Nhị công chúa tay mang bộ y phục ướm thử lên người Bảo Lộc tươi cười. Nàng đánh mắt với Thái tử ra hiệu, ngụ ý dụ dỗ Nhị công chúa cùng đi.

“Nhị tỷ, tối nay Chưởng vệ sẽ hộ tống bọn đệ xuất cung.” – Thái tử vu vơ

“Chưởng vệ cũng đi sao?” – Nhị công chúa ngại ngùng tò mò

“Nhị tỷ, hay là tối nay tỷ cùng muội trốn Mẫu thân đi chơi đi, tỷ ở cùng với Mẫu thân hoài không chán sao?” – Bảo Lộc nắm bắt thời cơ

“Nhưng ta sợ..” – Nhị công chúa xiết bàn tay mình suy nghĩ

“Nhị tỷ đừng sợ, có bọn đệ và Chưởng vệ bảo vệ tỷ, đây là bí mật giữ chúng ta, Phụ hoàng sẽ không biết được.”

Thái tử đi lại nhẹ nhàng đặt tay hắn lên tay Nhị công chúa, rồi Bảo Lộc cũng lại để tay lên theo. Bọn họ nhìn nhau xác nhận kế hoạch ẩn trốn thành công.

--

Hoàng hôn buông xuống cũng là lúc phố phường kinh thành Huế rực sáng những ngọn đèn trung thu, xung quanh người người nhà nhà trẩy hội nô nức. Trước cổng thành phía Đông, có hai cặp nam nữ trong trang phục thường dân lén lén lút lút, họ nhanh chóng lẩn vào không khí rước đèn.

Trước mắt họ là những diễn viên xiếc thổi lửa, bên phải những chiếc xe gắn những thanh kẹo hình thù đặc sắc, trên tay mọi người là những chiếc lồng đèn xinh xắn. Nhị công chúa như mở mang tầm mắt, đây là lần đầu nàng tự ý xuất cung như vậy. Nhưng hai con người kia, cũng đã trốn nhiều lần rồi nhưng hình như bọn họ cũng nghĩ đây là lần đầu tiên mà thích thú quên lối về.

“Tam công chúa, Thái tử, hai người đừng đi xa quá, sẽ bị lạc đấy.” – Chưởng vệ đi cạnh Nhị công chúa gọi theo

Bọn họ bị kêu danh tính lớn thế, nên vội vàng biến sắc quay lại thì thầm chỉnh đốn Chưởng vệ lập tức.

“Là Tứ Đảm và Bảo Lộc, ngươi không nhớ đã thỏa thuận xưng hô từ trước sao? – Thái tử nói

“Còn đây là Bảo Hưng! Nhớ đấy.” – Bảo Lộc chỉ vào Nhị công chúa

“Thần…à không, Văn Tín đã hiểu!” – Chưởng vệ lúng túng

“Văn Tín, ngươi không cần lo cho ta và Tam tỷ, nhiệm vụ của ngươi hôm nay là bảo vệ cho Bảo Hưng cô nương.” – Thái tử ra lệnh

Từ xa, Vệ úy trông thấy nhóm người của Thái tử, hắn chạy đến hành lễ. Bọn họ ngạc nhiên nhưng lập tức chau mày khó chịu.

“Thần Vệ úy, bái kiến…”

“Văn Tín.” – Thái tử gọi Chưởng vệ ra hiệu

“Đây là Tứ Đảm, đây là Bảo Lộc, đây là Bảo Hưng, còn ta là Văn Tín.” – Hắn chỉ vào từng người mà khai danh tính

“Phúc Đặng đã hiểu.” – Vệ úy hiểu ý gật gù đáp lại

“Bảo Lộc công..à cô nương, ta biết chỗ này vui, cô nương theo ta xem nhé.” – Vệ úy quay sang ngập ngừng nói với Tam công chúa

“Ta cảm thấy không quen với cách xưng hô này cho lắm.” – Nàng ngượng ngùng nhìn Thái tử cứu viện

“Gọi tam tỷ là Lộc nhi, Bảo nhi…” – Thái tử trêu nàng làm bọn họ được một phen cười nghiêng ngã

“Ngươi cứ gọi ta như lúc nãy nhé, chúng ta đi xem chỗ ngươi nói đi.”

Bảo Lộc đưa ánh mắt đe doạ Thái tử, và cắt ngang lời hắn. Sau đó, bọn họ đến trước một hội quán, không khí trong hội quán náo nhiệt đông vui, mọi người trong hội quán đang lắng nghe một tên dẫn chương trình giới thiệu thể lệ cuộc thi là hôm nay ai có lồng đèn lạ lùng nhất mà ấn tượng nhất sẽ chiến thắng. Tiếng vỗ tay hò reo của bọn họ làm nhóm người Thái tử cũng bị kéo theo tinh thần của cuộc thi.

Sự thích thú hiện rõ trên gương mặt của họ, lúc này Vệ úy đứng kế bên Bảo Lộc phân tích từng chiếc lồng đèn, trông bọn họ trở nên thân thiết quá mức nên Chưởng vệ liền tiến về phía họ tách họ ra, chỉ để nói với Thái tử: “Tứ Đảm, đã sắp đến giờ bắn pháo hoa của triều đình.”

Thái tử có nghe, nhưng hắn cũng lờ đi vì đang chú ý đợi xem ai là người chiến thắng cuộc thi lồng đèn đẹp nhất, vừa công bố người đoạt giải, Thái tử mới quay sang Bảo Lộc: “Tam tỷ, chúng ta đi thôi, ra ngoài xem pháo hoa.”

Bỗng trên trời, tiếng pháo hoa nổ từng đợt. Tất cả mọi người trong hội quán nháo nhào ra xem, bên ngoài thì cũng đông kín người, họ đùn đẩy làm nhóm người của Thái tử bị xô đẩy rồi tứ tán hết ra. Nhị công chúa thì nắm chặt cánh tay của Chưởng vệ, còn Vệ úy đuổi theo Tam công chúa, họ cố gắng nắm lấy tay nhau nhưng không được.

Sau một hồi, họ bị đẩy tới trước một ngôi chùa. Tam công chúa không thấy Thái tử và Nhị tỷ đâu, nàng hoảng hốt: “Vệ úy, ngươi đi tìm Thái tử còn ta tìm Nhị công chúa, chúng ta cùng hẹn nhau trước cửa chùa này.”

“Không được, người đi cùng thần, cùng nhau tìm bọn họ, thần không bỏ mặc người một mình được.” – Vệ úy lo lắng

“Ta sẽ không sao hết, đây là lệnh!” – Nàng nghiêm giọng nhìn hắn

--

Dưới ánh sáng của những pháo hoa, bọn họ tách nhau ra hai hướng đi tìm. Trước ngôi chùa, Thiền sư đứng trên lầu cao nhìn xuống, hắn thấy hai người bên dưới rất giống Tam công chúa và Vệ úy, nhưng lại không chắc chắn nên vẫn dõi theo. Rồi dần dần đám đông thưa thớt, trời cũng tối dần, hắn rời chỗ đứng để chuẩn bị trở về cung thì thấy người thanh niên giống Vệ úy trở lại với một vài người nữa. Trước cửa chùa, Thiền sư đi ra cùng cỗ xe ngựa chuẩn bị hồi cung. Bọn họ liền thấy lập tức gọi: “Thiền sư!”

“Thái tử, tại sao người ở đây?” – Hắn quay lại và nhận ra Thái tử

Tất cả bọn họ đang lo lắng vì bị mất dấu Tam công chúa, nhưng vừa gặp Thiền sư họ cũng biểu lộ sự ngạc nhiên xen lẫn. Thái tử liền đáp:

“Bọn ta tự ý xuất cung vui hội, nhưng không may lạc mất Tam tỷ, Vệ úy có hẹn với tỷ ấy ở đây, đến giờ tỷ ấy vẫn không thấy quay trở lại.”

“Có phải Tam công chúa bận y phục màu hồng không?” – Thiền sư hỏi

“Đúng vậy, y phục của Tam muội là do ta chọn, người thấy Tam muội ở đâu sao?” – Nhị công chúa vội vàng bước tới xác nhận

“Ta nghĩ, Tam công chúa đã bị lạc, chúng ta chia nhau ra tìm trước khi trời sáng, nếu để Hoàng thượng biết chuyện thì sẽ không hay.” – Thiền sư suy luận

“Ta phải đi tìm công chúa ngay!” – Vệ úy lên tiếng

“Được rồi, Chưởng vệ người đưa Nhị công chúa về cung trước, ta và Vệ úy cùng đi tìm Tam tỷ.” – Thái tử ra lệnh

“Thần..” – Chưởng vệ cũng muốn đi tìm Tam công chúa

“Ta cùng đi với người, Chưởng vệ dùng xe ngựa của ta đưa công chúa về cung, sẽ an toàn không bị phát hiện.” – Thiền sư ngăn ý định của Chưởng vệ

Dòng người thưa thớt dần, màn đêm tĩnh mịch. Chỉ còn tiếng cỗ xe ngựa lộc cộc hướng về phía cung đình Huế.

Bạn đang đọc Bảo Đoạn Minh Tâm sáng tác bởi Flowa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Flowa
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.