Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cốc mò cò xơi(1)

Phiên bản Dịch · 1050 chữ

Chương 264: Cốc mò cò xơi(1)

Hai người một đường bay đi.

Dọc đường Lưu Đỉnh vẫn khoác lác như mọi ngày nhưng những chuyện xảy ra vừa rồi tuyệt đối không phải là giả, người này nhất định có ý đồ.

Rất nhanh đã đến Lăng Ba Lâu.

Ở cửa, Lục Khiêm còn nhìn thấy Thôi Sơn mà Cấp Viêm dẫn dắt.

“Thôi lão ca, lâu rồi không gặp.”

“Ồ, đây không phải là Ngư Long lão đệ sao?”

Lục Khiêm và Thôi Sơn hàn huyên một lúc.

“Mau đi vào đi, đừng để mọi người sốt ruột chờ đợi.”

Lưu Đỉnh thúc giục nói.

Lần này không chỉ là Lục Khiêm, ngay cả Thôi Sơn cũng cảm thấy có chút kỳ quái.

Có điều, đều đã đến đây rồi, chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì.

Lúc này, Lục Khiêm bỗng nhìn sang Lưu Đỉnh, cười nói: “Lưu ca, tiểu đệ đến Đan viên một chút, khoảng thời gian trước để quên đồ ở đó, châm chước cho đệ một chút đi.”

Lưu Đỉnh khựng một chút rồi nói: “Nhanh lên đấy, nhóm chúng ta đi vào trước.”

“Đa tạ Lưu ca.”

Ngư Long cầm chìa khóa, câu thông với pháp trận.

Đi vào trong nhà kho.

Thái Âm Kim Đồng hơi phát sáng, cả thế giới dường như được tạo thành từ vô số đường cong.

Đường cong càng nhiều thì đa số ẩn chứa tinh khí càng dồi dào, giá trị bình thường đều không tồi.

Huyền Kim Kiếm Nang lơ lửng trên không.

Một cỗ hấp lực không ngừng hút đồ xung quanh vào.

Không gian Kiếm Nang có hạn, chỉ có thể chọn một số thứ quý giá.

Mặc kệ có dùng được hay không, dù sao đến lúc đó tuồn ra thông qua chợ Quỷ.

Rất nhanh, Kiếm Nang đã đựng đầy.

Lục Khiêm đoán giá trị chắc ít nhất cũng khoảng tám mươi đến một trăm vạn.

Còn một nửa đồ vật còn lại thì không có lấy.

Có điều, những thứ này đã đủ rồi.

Cùng lúc Lục Khiêm điên cuồng càn quét đồ vật.

Ở tầng trên cùng của Lăng Ba Lâu, gần như tất cả quản sự chấp sự từ Luyện Khí hậu kỳ trở lên đều có mặt.

Cộng lại ít nhất cũng trên trăm người.

“Tất cả đến đủ rồi chứ?”

Nhìn đám người ở trước mặt, trong lòng Phục Ba đầy tham lam.

Nếu hấp thụ tất cả đám người này, khí huyết sẽ đạt tới một trình độ rất khủng bố.

Có thể cho Thiên Hà Hội một phát tàn nhẫn.

“Bẩm đại nhân, còn thiếu Ngư Long.” Lưu Đỉnh đi tới nói.

“Mau đi thúc giục.” Phục Ba tức giận nói.

Càng đến lúc quan trọng, trong lòng Phục Ba có chút sốt ruột.

Nghĩ đến đây, Phục Ba dứt khoát sử dụng Huyết Chú, cưỡng ép nó lại.

Nếu không phải sợ động tĩnh quá lớn, Phục Ba vốn đã muốn trực tiếp sử dụng Huyết Chú, chấn nhiếp tất cả mọi người.

Trong lòng thầm niệm chú ngữ, trong đầu hiện ra bóng hình của Lục Khiêm.

Bỗng nhiên, Phục Ba mở hai mắt ra, quát: “Không tốt, Ngư Long là phản đồ. Cấp Viêm! Ngươi dùng bí pháp khóa nhà kho lại. Vây khốn người này lại.”

Ông ta phát hiện Huyết Chú vậy mà đã biến mất.

Cũng tức là Ngư Long chắc đã dùng bí pháp loại bỏ Huyết Chú.

Trong lúc nói chuyện, Phục Ba biến ra chân thân.

Quái ngư một đầu mười thân tỏa ra một trận dao động trong suốt, mọi vật xung quanh lũ lượt vỡ tan, đủ để thấy lửa giận của người này.

Nghe thấy câu nói này của Phục Ba, mọi người thì thầm với nhau, không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Ầm!

Bỗng nhiên, bên dưới truyền tới một tiếng nổ vang.

Ở trong cảm ứng của Phục Ba, trận pháp rải rác ở nhà kho, trực tiếp bị một cỗ lực lượng thần bí quét sạch tất cả lập tức mất đi tác dụng.

Dưới ánh mắt của mọi người, một đạo Âm Thần bay lên trên không.

Âm Thần này mang theo mây xanh dày đặc, khí thế cuồn cuộn, hàn ý khiến không gian ngưng kết ra hoa tuyết băng tinh.

Trong mây xanh, một con Giao Long góc cạnh rõ ràng như ẩn như hiện ở trong vân khí.

Thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Khi Giao Long bay trên không, mang theo gió mưa ập đến.

Hạt mưa đen kịt mang theo những giọt nước màu vàng không ngừng rơi xuống.

Chính là vật này đã tìm được nơi yếu nhất của trận pháp, sau đó phá tan nó.

“Ha ha, ta đi đây!”

Mọi người trong lúc bần thần, Giao Long dùng tốc độ rất nhanh biến mất ở chân trời.

“Âm Quỳ Chân Thủy! Hắn là người của Thông U quan, đây là Lục Khiêm!”

Lời này vừa dứt, mọi người ở đây bỗng xôn xao.

Những chấp sự của Lăng Ba Lâu đều biết ân oán giữa Lục Khiêm và bọn họ.

Tổn thất mà Lục Khiêm gây ra, không kém Thiên Hà Hội trong khoảng thời gian trước.

Cho đến bây giờ, Lăng Ba Lâu cũng chưa hủy bỏ lệnh truy nã.

Nhưng ngàn vạn lần không ngờ, người này vậy mà là Ngư Long chung đụng sớm chiều nhiều ngày với bọn họ.

Trong tất cả mọi người, người kinh ngạc nhất đó chính là Lưu Đỉnh và Thôi Sơn.

Không ngờ người mà khoảng thời gian trước cùng với bọn họ đi tróc nã Lục Khiêm, vậy mà là Ngư Long ở bên cạnh bọn họ.

Hung thủ vậy mà ở bên cạnh...

Nhất thời, trong lòng mọi người có loại cảm giác vừa hoang đường vừa ly kỳ.

“Thì ra là ngươi, để mạng lại đây!”

Phục Ba phản ứng nhanh nhất, không màng tới cơn phẫn nộ, cơ thể hóa thành một đạo thần quang.

Thần Hành là một trong mười loại thần thông của Phục Ba, tốc độ rất nhanh, khoảng cách trăm dặm vượt qua trong nháy mắt.

Vừa bay ra ngoài, một đạo trường hà từ chân trời vụt tới.

Ầm!

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.