Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta chính là Đế Giang(2)

Phiên bản Dịch · 1063 chữ

Chương 236: Ta chính là Đế Giang(2)

Vừa dứt lời, mấy chục con Giao Long do nham thạch tạo thành cũng bò ra từ mặt đất.

Thân hình màu nâu xám, xuất chúng cao chót vót, vây sát về phía mọi người.

Sơn Thần thân rắn sáu chân cũng không phải là sinh vật, mà là quái vật do địa khí của ngọn núi tạo thành, không có cái gọi là hồn phách, cho nên Đinh Hồn Huyết Tiễn không có tác dụng đối với nó.

Sơn Thần ở một bên như hổ rình mồi, bên người lại có mấy chục con dị thú.

Mọi người không khỏi dồn hết tinh thần để đánh.

Lục Khiêm gọi ra Luyện Hình phiên, hắc khí rũ xuống.

Hai trăm người giấy hồn binh sắc mặt tái nhợt sinh ra cùng với Giao Long xung quanh chiến thành một đoàn.

Ầm!

Giao Long quất cái đuôi qua, mấy chục người giấy bay ngược ra ngoài, bụi mù tứ tán, người giấy hóa thành tro tàn.

Kế tiếp người giấy lại sinh ra trong sương đen lần nữa, vây công Giao Long.

Bên kia, miệng Xích Quỷ phun ra Âm hỏa màu đỏ đậm, Âm hỏa tạo thành vô số ác quỷ da đỏ.

Ác quỷ cầm xiên thép trong tay, cũng đánh với Giao Long.

Còn có lư hương trong tay Yên Nữ, khói xanh huyễn hóa thành vài trăm tên binh sĩ.

Tất cả mọi người đều có cùng loại kỹ xảo đạo binh.

Trong lúc nhất thời, các loại âm thanh gào rống cũng tương ứng với tiếng hô hào của Đạo binh.

Khiến Lục Khiêm có loại cảm giác nhiệt huyết khi thân mình ở trong chiến trường.

Có điều cục diện cũng không quá lạc quan.

Sơn Thần triệu hồi ra Giao Long nham thạch cuồn cuộn không ngừng, hơn nữa móng vuốt nhện cũng thỉnh thoảng đánh lén xuống.

Pháp thuật của mọi người đánh vào trên người Sơn Thần này, nhưng một chút tác dụng cũng không có.

Dựa theo cách nói của Xích Quỷ, thứ như Sơn Thần này sẽ không chết.

Ngoại trừ việc hủy diệt toàn bộ khu vực mà nó quản lý, nếu không sẽ vĩnh viễn tái sinh, sẽ không dừng lại.

“Thì ra là thế.” Thần Lãng vẫn luôn đứng đó từ đầu lại phát ra âm thanh một lần nữa.

“Các ngươi trốn xa một chút!”

Biểu cảm của Thần Lãng hưng phấn, tháo mũ choàng xuống, lộ ra một khuôn mặt không có ngũ quan.

Người này cũng không có miệng.

Lục Khiêm lập tức nhớ tới, vậy là khi người này nói chuyện đều dùng thần niệm truyền vào trong óc mọi người sao?

“Ư! A a!!”

Phụt!

Quần áo của Thần Lãng bị căng nổ, thân hình nhanh chóng bành trướng.

Trong nháy mắt đã, biến thành một con quái vật cao hai mươi trượng.

Dáng người dài rộng vàng như nến, giống một hán tử thật lớn béo ụt ịt.

Thân thể mọc ra sáu bàn tay bằng thịt, trên đầu mọc bốn cái cánh đen kịt, không có ngũ quan.

Ầm ầm!

Quái vật sáu chân đạp đất, bay lên cao.

Bóng dáng bao trùm mặt đất, ma diễm ngập trời.

Toàn bộ không gian lập tức chấn động, mặt đất vỡ ra.

Một cảm giác hỗn loạn không thể miêu tả quét sạch tâm thần của mọi người.

“Ngươi!” Sơn Thần mở to hai mắt nhìn.

Sơn Thần còn chưa kịp phản ứng lại, đã bị quái vật hung hăng nắm cái đuôi.

Ầm ầm ầm!

Quái vật sáu tay bốn cánh trái phải ném mạnh thân rắn của Sơn Thần xuống mặt đất.

Tốc độ cực nhanh, thậm chí đã hóa thành tàn ảnh.

Hơn nữa dường như con quái vật này địch ta chẳng phân biệt, rất nhiều lần thiếu chút nữa khiến người chung phe bị thương.

Sơn Thần chết đi sống lại mấy trăm lần, tại khoảnh khắc một lần cuối cùng, quái vật dừng lại.

Trong tay quái vật biến ra một cái miệng: “Đây là Sơn Thần sao? Thật là vị thần yếu ớt!”

“Ngươi… Ngươi là quái vật gì…” Sơn Thần kinh hãi.

“Ta chính là… Đế Giang!”

Ầm!

Sơn Thần hoàn toàn sụp đổ.

“Ta chính là… Đế Giang…”

Đế Giang mở một bàn tay thịt trong số đó ra, cái miệng ở trên đó phát ra âm thanh hùng hậu.

Lục Khiêm bất chợt phát hiện ra, trong khoảnh khắc Đế Giang nói chuyện, Yên Nữ đã biến mất.

Rầm!

Sơn Thần hóa thành tro tàn.

Nhưng phát hiện của Lục Khiêm cũng có nghĩa là Sơn Thần đã hoàn toàn tử vong.

Có thể cảm ứng rõ ràng địa khí trong phạm vi mấy chục dặm đang chậm rãi ngưng tụ.

Dựa theo tiến độ như vậy, không qua năm canh giờ, Sơn Thần sẽ có thể sống lại.

Có lẽ cái này gọi là mạnh mẽ sinh ra kỳ tích.

Sơn Thần có thể sống lại vô hạn, chỉ cần trong khoảng thời gian ngắn khiến nó chết vô số lần, vậy nó cũng sẽ không ngưng tụ được trong một lúc.

Chỉ có điều quái vật trước mắt này vậy mà lại là Đế Giang.

Cái này khiến Lục Khiêm thực sự có hơi không thể tưởng tượng được.

Đế Giang còn được gọi Hỗn Độn, “Thần Dị Kinh” từng miêu tả qua hung thú này: “Người có đức hạnh sẽ có xu hướng chống lại nó, còn người có đức tính xấu sẽ có xu hướng dựa vào nó” “Không cư vô vi, thường trách kỳ vĩ, xoay chuyển ngửa mặt lên trời mà cười”.

Có thể thấy được là một loại hung thú hỉ nộ vô thường.

Con thú này cũng không phải do trời sinh, mà chắc là một loại Hỗn Thế Ma Thai do Tương Liễu dùng bí pháp chế tạo ra.

Rầm!

Đế Giang biến thành hình người, Yên Nữ lại lần nữa xuất hiện ở bên cạnh hắn ta.

Điều này khiến trong lòng Lục Khiêm có một loại cảm giác quái dị.

“Khà khà…” Thần Lãng đứng tại chỗ, cười không rõ nguyên do.

Đi xuyên qua khu vườn, tiến vào trong cung điện.

Chỉ một thoáng, một luồng ý lạnh âm lãnh đã thổi quét đến đây.

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.