Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Môn phái lão Trư Trư

Phiên bản Dịch · 1748 chữ

Phòng C mở cuộc họp báo cáo kết quả tuần vừa rồi, đồng thời đề ra kế hoạch tuần kế tiếp.

Trưởng phòng Diệp lên tiếng: “Vấn đề chủ chốt của hôm nay là công trình tu sửa lại một trường Phổ thông ở thành phố. Nếu mọi người nhận được đương nhiên rất có lợi.”

Và lợi ở đây đương nhiên là vấn đề chuyển lên trụ sở chính. Tất nhiên Mai sẽ không bỏ qua cơ hội này.

“Tuy nhiên Hiệu trưởng ở đó khá khó, trụ sở A sẽ điều một người, còn chúng ta cũng được chọn một người.” Trưởng phòng Diệp tiếp tục nói, đồng thời nhìn vào khuôn mặt từng người trong phòng.

Linh dơ tay, sau đó đứng dậy nói: “Em muốn xin chị được nhận bản thiết kế này!”

Mai nhìn thấy, cô cũng không thể để cơ hội bị tước mất: “Em muốn tham gia!”

“Nhưng chúng ta chỉ có thể chọn một...” Trưởng phòng Diệp nhìn hai người, lông mày khẽ nhếnh lên một chút “Vậy Mai, em đi đi.”

Mai nghe thấy vậy, tươi cười cúi đầu xuống “Cảm ơn chị Diệp! Em nhất định sẽ làm tốt nhiệm vụ này!”

Linh trợn mắt lên, quay sang hỏi một cách bực dọc “Tại sao lại chọn cô ấy?”

Chị Diệp nhìn cô, trả lời: “Cô ấy có thể làm tốt, chị tin cô ấy.”

Mọi người trong phòng có thể nhận ra, ngay từ đầu Trưởng phòng sẽ chọn Mai, chẳng qua làm màu mà thôi.

“Tan họp đi!” rồi chị Diệp cất bước ra ngoài.

Mọi người cũng lần lượt rời phòng. Linh vẫn chưa qua khỏi bực tức châm chích vài câu.

Mai cũng không nói gì. Cô không muốn đấu khẩu, nếu chưa đến mức quá đáng thì cứ mặc vậy, cô không muốn làm to chuyện.

Linh dậm gót đi ra ngoài, tiếng gót nện xuống sàn nghe chan chát như tính cô ta vậy. Thật ra Linh cũng giỏi, chỉ là nếu phải chọn giữa Mai và cô ta, Trưởng phòng Diệp đương nhiên biết ai nhỉnh hơn.

Chị Diệp gọi cô lên văn phòng riêng. “Đây là bản kế hoạch và yêu cầu của trường, em cầm về đi.”, sau đó đưa thêm cho cô một bản sơ đồ trường đó nữa. Ngoài ra còn đưa cô số điện thoại của người phụ trách dự án này cùng cô, bảo cô liên lạc trước, đằng nào người ta cũng cao hơn cô.

“Em cảm ơn chị Diệp. Nhất định em không làm chị và mọi người thất vọng!”

“Làm tốt là được. Đó là lí do vì sao chị để em là mà không phải Linh. Em ấy cần trau dồi thêm. Cố gắng năm nay đạt đủ chỉ tiêu nhé!” chị Diệp mỉm cười nói.

Quay lại bàn làm việc của mình, Mai dở sơ đồ ra nhìn một chút. Chị Trang bên cạnh nói: “Chúc mừng em, cố gắng nhé!”

“Em cảm ơn chị, em sẽ cố gắng hết mình!” cô cười tươi quay lại đáp.

Dự án này sẽ giúp cô được chuyển lên cao hơn. Một miếng bánh ngon như vậy mà bị cướp đương nhiên ai cũng liếc cô bằng nửa con mắt, lộ liễu nhất là Linh. Linh cười khẩy một tiếng rồi quay vào bàn, dù sao dự án đã được bàn giao rồi, cô ta cũng chẳng thay đổi được, đành nuốt cục tức vào trong. Đương nhiên Linh muốn nhận dự án này để xin chuyển lên hơn ai hết, nhưng đáng tiếc....

Năng lực không đủ tốt đương nhiên sẽ không được trọng dụng. Vậy muốn đứng ở vị trí cao hơn đương nhiên bạn phải cố gắng nhiều hơn người khác rồi. Đó là quy luật.

Mai ngồi xem sơ đồ, yêu cầu của lãnh đạo trường nghiên cứu một lúc. Lên mạng tra thêm để có ý tưởng. Trước cô chỉ thiết kế nội thất trong nhà, nay lại ở trong trường, tuy có chút không thông thạo nhưng cũng sớm nảy ra chút ý tưởng.

Sau một ngày làm việc mệt mỏi, cô về nhà thì thấy nhỏ Dung chưa về. Vì có thể chênh lệch giờ giấc nên cô đã đưa cho nó một chìa khóa dự phòng.

Mai tắm rửa trước, sau đó đi nấu cơm. Ngày mai cô dự định sẽ cùng Dung đi mua sắm, tiện ghé thăm siêu thị mua thức ăn luôn.

Cô mở tủ đông, thấy vẫn còn ít sườn, vậy cô sẽ làm món sườn xào chua ngọt mười người ăn chín người mê.

Một bên cô trần qua sườn, một bên bắt đầu chuẩn bị nước sốt. Nước sôi thì rửa sạch sườn, đảo qua sườn qua dầu hơi vàng rồi vớt ra, tiếp tục phi ít tỏi và cà chua thơm phức rồi cho sườn vào, cuối cùng là cho nước sốt đã pha sẵn gồm nhiều gia vị, đun cho đến khi ngấm, sườn mềm là xong. Nấu món canh rau muống, vắt thêm ít chanh vào thì tuyệt.

Dung lạch cạch mở cửa về. Nếu Mai không tăng ca thì nó toàn về muộn hơn cô, lúc tan tầm là lúc quán bánh đông đúc. Tuy nó làm ca ngày, nhưng đến tầm chiều tối vì nhiều khách nên vẫn nán lại một lúc mới về.

Nó thay giày, cất vào tủ, lấy đôi dép trong nhà ra, treo áo và túi lên móc ở sau cửa, miệng lớn tiếng hỏi: “Mày nấu món gì vậy Mai, thơm nức mũi ông rồi.”

Mai tháo tạp dề, không trả lời câu hỏi “Tắm nhanh rồi ăn cơm. Mày lề mề quá!”

Dung nhảy chân sáo vào bếp, cười hì hì nói: “Thì lúc về mới có khách mua chứ.”

Nó ngó ngó qua bàn cơm, chẹp miệng mấy tiếng “Ngon nhể, tao mà là đàn ông tao sẽ cưới mày luôn.”

Cô đẩn nó “Đi tắm đi, mày mà tắm lâu là tao ăn hết đấy.”

Dung đi tắm, cô ở ngoài thu dọn một chút, mở cửa ban công ra cho thoáng khí và bay mùi dầu mỡ. Lúc sau thì nó ra, có vẻ nó sợ tắm lâu sẽ bị đói xỉu ở trong đấy.

Dung ngồi xuống bàn cơm, tay hăm hăm hở hở cầm đũa, Mai thấy vậy nhíu mày, giả bộ dáng các trưởng bối trong nhà

“Con gái con nứa, dịu dàng một chút. Cứ sồn sồn lên làm sao lấy được chồng.”

Dung gặm một miếng sườn, lườm nó “Mày lo cho mày trước đi.”

“Nhắc mới nhớ, mày cả ông Tuyên thế nào rồi, tiến triển gì chưa?”

Dung liếm liếm môi, bỏ miếng xương vừa gặm sạch sẽ xuống, trả lời: “Thế thì tao đã không ngồi đây ăn sườn đâu.”

Mai hơi nhíu nhíu mày hỏi: “Ông ý không thấy lo à?”

“Lo gì?”

“Thì lo mày đi theo thằng khác chứ sao!”

“Ông ý nghĩ được thế đã vui.”

“Thế mày cũng kệ à?”

“Tao bỏ đi, chẳng nhẽ tự quay lại? Gì chứ tao vẫn còn sĩ diện nhé.” Nó vừa nói, vừa lấy cái tay đầy dầu mỡ chỉ chỉ vào mặt mình.

Mai gắp một miếng rau vào bát, nhìn mâm chỗ nhỏ Dung đã có mấy cái xương, nhắc nó “Ăn cả rau vào cho đủ dinh dưỡng!”

“Đây đây! Chẳng phát tao sợ chúng nó thiếu vắng tao sao. Sinh ra đã là miếng sườn, được thăng cấp lên thành sườn xào, không ăn không phải chê nó không có giá trị à?”

“Mày có thể hiểu được cả tiếng của miếng sườn lợn sao?” Mai nhếch mép hỏi lại.

“Ơ thế mày không biết tao là truyền nhân thứ bảy bảy năm mươi chín của Trư Bát Giới à?”

“Ông ý ở Trung Quốc mà?” cô híp mắt lại hỏi “Thường nghe nói bảy bảy bốn mươi chín chứ chưa nghe đến năm mươi chín bao giờ. Lừa đảo à?”

“Cái câu bốn mươi chín ấy có từ mười năm trước. Thêm mười năm không phải năm mươi chín à? Hơn nữa, Việt Nam mình gần Trung Quốc như vậy, chắc chắn có lần ông ý bay nhầm qua mình làm sao, rồi nhận đệ tử luôn. Tao là truyền nhân tiếp theo qua rất nhiều đời đấy. Tao vừa bái sư nhập môn xong.”

“Cái gì? Bái sư nhập môn? Môn phái nào vậy?”

“Môn phái lão Trư Trư nổi tiếng đấy. Kém hiểu biết thế!”

Mai cười đến rung đùi, tay cầm đũa cứ lạch cạch vào nhau “Bốc phét đến lão Trư Trư còn chịu. Vậy cái môn phái ấy gia nhập rồi mày đã được học cái gì rồi?”

“Tao mới nhập môn, yêu cầu của phải là cần có một sức khỏe tốt, nên ăn nhiều một chút bổ sung dinh dưỡng, như vậy mới có thể tập luyện võ công được.”

Cô ngồi cười nắc nẻ, chống một tay nhìn nó đang ngồi bổ sung dinh dưỡng.

“Này, còn hai miếng sườn, phần mày. Ăn ít giữ dáng nhé!” nó lấy giấy lau lên mồm rồi vặn từng ngón tay một.

Ăn xong, vẫn là Dung rửa bát. Mai vào phòng, lấy sơ đồ ra. Sau đó từ số điện thoại tìm nick Zalo của người phụ tránh bên trụ sở chính. Rất nhanh bên đó đã chấp nhận.

Cô gọi điện, chủ động giới thiệu, sau đó trao đổi một chút. Người bên đó là Hoa, nói chuyện rất thoải mái, Mai cảm thấy cũng được thả lỏng chút.

Mai ngồi lại, cô và Hoa đã thống nhất phần lượng công việc. Những chỗ cần tu sửa lại cũng không nhiều. Dù sao cũng là trường nổi tiếng trong thành phố, xin sửa lại những chỗ đã cũ cũng không vấn đề gì. Hoa phụ trách nhà thể chất, nhà kho và căng-tin trường, còn có vài phòng thí nghiệm, còn cô thì phần sân bóng và phần hoa viên xung quanh sân.

Yêu cầu của lãnh đạo làm sao phải đổi mới hoàn toàn, hướng hiện đại, làm sao mà khiến học sinh nhìn vào muốn chạy bộ. Ông hiệu trưởng này đang muốn cải tạo lại đám học sinh lười chảy xương sống, ông muốn cứu vớt cả một thế hệ.

Việc tu sửa sẽ bắt đầu vào tháng sau, bây giờ cô chỉ cần lên kế hoạch trước là được.

Bạn đang đọc Bản Thiết Kế Của Em của Mai Anh

Truyện Bản Thiết Kế Của Em tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maimai02
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.