Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 66

Tiểu thuyết gốc · 1817 chữ

Bác nhìn tinh linh rồi nhìn lại ngôi đền, Duy lên tiếng :

- Có khả năng là chính là do ngôi đền này, chúng ta đi vào thì mới có khả năng điều tra ra được tất cả mọi chuyện.

Hai người kia nhìn anh ta rồi âm thầm gật đầu, nhưng bác buông cậu bé kia ra rồi quay sang nói Duy :

- Chờ tôi phá kết giới này đi đã, nếu không phá thì không có cách nào vào được đâu.

Nói rồi bác định đi tìm cách phá bỏ kết giới thì cậu bé kia lại òa lên khóc :

- Xin mọi người đừng phá mộ cha tôi mà.

Cô Nhi nói với bác :

- Hay là chúng ta về đi, làm vậy thất đức lắm, nhìn đứa nhỏ này thì tôi cũng không nỡ mà vào cái đền kia.

Bác nói với cậu bé :

- Thế cha cậu tên là gì?

Cậu bé kia sụt sùi nói :

- Không biết, khi tôi vừa sinh ra thì đã thấy ở đây, chỉ biết sứ mạng là phải bảo vệ ngôi đền này

Bác nghe xong thì thở dài rồi nói :

- Hầy, thì ra là vậy, số của nó là vậy. Tinh linh này chắc là một phần của linh hồn vị nằm trong kia, ông ta cố ý tách nó ra rồi để nó ở lại đây canh gác, chỉ cần thời gian đủ thì sẽ nuốt lại cậu bé cho đủ nguyên vẹn. Đáng tiếc.

Cậu bé kia ngơ ngác không hiểu gì, chợt có tiếng nói và bước chân từ xa vọng đến, bác giật mình nói :

- Tất cả mau nấp đi.

Cả nhóm nấp vào một cái hốc đá gần đó rồi dõi theo, bên ngoài là những hình bóng khá quen thuộc, những thân hình to lớn, tám cái chân gõ cạch cạch trên đất và những tiếng háu đói. Là đám nhện trong hang động, cô Nhi nói :

- Làm sao chúng qua được tới đây?.

Nhưng chưa hết khi còn chưa thì một tiếng cười lanh lảnh, từ phía xa một thứ vô cùng đáng sợ xuất hiện, đó là một người phụ nữ thân rắn,người ở trần, có chín cái đầu người đang lởn vởn xung quanh, toàn thân bốc mùi hôi và tanh. Nhưng chưa hết, phía xa xa một bóng dáng có phần u mờ, là một quỷ hồn, là một gã đàn ông với đôi mắt đỏ như máu, làn da tím lại và có con mắt ở giữa trán, khắp người ông ta là quỷ khí nồng nặc. Cuối cùng là tên mặc đồ rách rưới nhưng toàn thân lại nhớp nháp và to béo, hắn ta bốc mùi và khuôn mặt nhìn rất dị hợm, buồn nôn,. Bác cầm tay tinh linh nói :

- Ngươi không nói dối chúng ta.

Nó gật đầu rồi nói nhỏ :

- Bọn chúng lăm le ngôi đền này lâu lắm rồi, chỉ chờ ta có sơ hở thì tìm cách phá kết giới mà đi vào.

Bác nhìn đám yêu ma đó một hồi thì thở phào nhẹ nhõm khi nhận ra tu vi của chúng không kinh khủng như trong lời nói của tinh linh, chúng chi sàn sàn lẫn nhau. Bác vẫn có tự tin là một mình vẫn có thể xơi tái cả bốn tên cùng lúc, nhưng giờ chưa phải là lúc phải ra tay. Chúng tụ tập lại với nhau rồi xì xầm gì đó, sau một hồi chúng gật đầu rồi cùng lúc ra tay, bác nhận ra chúng cũng muốn phá vỡ kết giới. Bốn tên đó mỗi tên đứng một hướng rồi đồng loạt dùng pháp thuật cao nhất của mình rồi đẩy mạnh về phía kết giới, liên tiếp những tiếng động lớn và có từng tiếng rạn nứt, bốn tên đó nghe thấy thì hớn hở rồi thì thầm lại với nhau, lần này chúng lấy ra từng món đồ, bác nhìn thì thầm đoán là các món pháp khí hộ mệnh của chúng, những món đồ đó dưới sự thôi khởi và câu chú thì chúng bắt đầu tỏa ra từng luồng pháp thuật, bốn luồng đánh mạnh vào kết giới, lần này kết giới bị phá hủy hoàn toàn, bác lấy tay bịt miệng cậu bé lại không cho nó la. Bốn tên đó nhìn thấy thì vui mừng, tên quỷ thượng nói :

- Kakakaa, ta đợi ngày này lâu lắm rồi.

Tên Đỉa Tinh cũng góp lời :

- Chúng ta cực khổ bấy lâu nay là vì thứ gì, không phải là hôm nay sao hahaha.

Cửu U Xà cũng lượn lờ những cái đầu của ả :

- Heheehehehe, không uổng công ta trốn từ cõi âm lên tới đây, chúng ta sắp được đền đáp rồi.

Mụ nhện thì ngó xung quanh, mụ ta nói :

- Thế thằng nhãi tinh linh đó đâu rồi, mới thấy nó gần đây.

- Chắc là thấy chúng ta hội quân kéo tới nên sợ mà trốn vào đền rồi.

Cười nói một hồi thì bốn tên yêu ma bắt đầu tiến vào ngôi đền khồng lồ đó. Bác chờ cả bốn tên vào thì mới buông cậu bé ra, nó lập tức lao vào định ngăn thì bác nói :

- Muốn chết thì cứ đi vào, mình cậu địch bốn thì chỉ có chết.

Cậu bé nói :

- Vậy tôi phải làm sao

Bác nói :

- Không phải ông lão lái đò và con thuồng luồng đều là phe của cậu sao?

Cậu bé lắc đầu nói :

- Họ không thể rời khỏi con sông đó được, họ có muốn giúp thì cũng không có lực.

Duy đứng ra nói :

- Thế cậu muốn chúng tôi giúp cậu không, chỉ cần bốn người chúng tôi thêm cậu thì việc đuổi bốn tên đó ra khỏi đền thờ là việc không khó

Sau một hồi hội ý và bàn bạc thì cả nhóm dưới sự dẫn đường của cậu bé tiến vào đền thờ đó. Khi tới gần mới phát hiện đây là một ngôi đền cực kỳ lớn, nó xây dựng bằng một loại đá đặc biệt, từng hoa văn chạm khắc rất tinh xảo, khiến cho ai nấy đều trầm trồ, Bảy Ếch thắc mắc nói với bác:

- Anh nói đây là nơi chôn cất của thần, sao bọn yêu ma vào được?

Bác nói :

- Không hẳn, thần lực của vị thần trong nơi này đã bị giảm đi nhiều, chắc bọn chúng chỉ chờ thời điểm này ra tay, lúc đó chúng không còn bị hạn chế nhiều nữa.

- À, ra là vậy.

Duy nói :

- Nếu vậy thì chắc chắn trong đây có rất nhiều thứ bảo vệ.

Bác cũng gật đầu, Bảy Ếch thì chép miệng :

- Chắc chắn có rất nhiều đồ quý giá ở trong đây này.

Bước vào ngôi đền thì thấy một điện thờ được xây dựng rất công phu, chính điện là một bức tượng người đàn ông cởi trần, da có vẩy, tóc dài, trong tay cầm một loại binh khí rất lạ, nó như thương nhưng đầu lại là lưỡi kiếm cong. Bác nhìn bức tượng rồi thì thầm :

- Đây là thần gì, sao mình chưa từng nghe nói đến.

Bảy Ếch thì chu đáo tới từng nơi trong điện thờ để tìm kiếm đồ quý nhưng không có thứ gì, cô Nhi thì lấy máy ảnh chụp lại rồi ghi chép vào một cuốn sổ tay, bác nhìn quanh một lượt rồi nói :

- Nơi đây được các pháp sư cao đạo xây dựng, kiểu bố cục của chính điện này là mai quật trùng sinh, ngụ ý người trong này sẽ sớm sống lại, chưa nói các chú văn và phù chú trong này dù trải qua năm tháng rất dài nhưng uy lực cũng rất ghê gớm, không thể coi thường. Nhưng đáng sợ nhất vẫn là các lời nguyền rủa được đặt trong đây, chỉ cần sơ sẩy thì coi như bị dính lời nguyền, cả đời và các đời con cháu sau này sẽ chịu hậu quả rất ghê gớm

Duy nói :

- Ở đây không có manh mối gì nữa thì phải, mau đi thôi.

Bác nhìn theo anh ta rồi nheo mắt lại, bác quay nhìn cậu bé kia định hỏi nó có biết những thứ trong này không, nó lắc đầu nói :

- Không, mỗi lần tôi vào rồi đi ra là trí nhớ bị mất sạch, không nhớ được gì nữa.

Bác thầm nghĩ :

- Chắc tinh linh này đã bị hạ trớ chú lên linh hồn đề phòng nó bị pháp sư hoặc kẻ có ý xấu dùng thuật khảo hồn biết được những thứ trong này

Cả nhóm đi về phía sau của chính điện thì thấy một cảnh tượng kỳ lạ và có phần mơ hồ, là một cây cầu dài bắc qua một cái sông nước, nhưng dưới hồ nước lại có một con thuyền chờ sẵn, cả hai đều mang ý nghĩa khó mà hiểu được, những làn sương mù giăng dày đặc khiến cho tầm nhìn không thể thấy được bờ bên kia. Bảy Ếch nói :

- Hay mình cứ đi cầu cho nhanh đi anh, việc gì phải chèo thuyền cho khổ, hai người thấy tôi nói đúng không?

Nhưng Duy thì lên tiếng:

- Nhưng tại sao lại có cả thuyền và cầu?

Bác đi lên phía trước, bác lấy ra cái la bàn rồi thả một sợi tóc của mình vào đó rồi đưa la bàn về phía trước rồi niệm chú, sợi tóc bốc cháy, một mùi đặc trưng tỏa ra, kim la bàn bắt đầu xoay vòng rồi dừng lại, nó chỉ vào một chữ vô trên mặt la bàn. Bác tới gần cây cầu rồi đưa tay sờ vào thành cầu, chợt bác nheo mắt lại rồi đi xuống con thuyền nhỏ kia, bác nói:

- Đi thuyền đi, đừng đi cầu, đây là bẫy mà người xây dựng đã cố ý sắp xếp. Cầu thì có thể vượt sông nhưng đã tách nó khỏi, còn thuyền thì đã bám vào sông, chúng ta theo nó mà đi, có thể tới được tới bờ bên kia.

Ai nấy nghe bác nói thì gật đầu đồng ý rồi đi lên thuyền để vượt sông, cô Nhi bế cậu bé kia, cô hỏi nó :

- Hình như con không khỏe, đúng vậy không?

- Con cảm thấy có thứ gì đó đang áp chế không cho con sử dụng được pháp lực.

Bác nhìn mặt sông rồi đăm chiêu suy nghĩ, Duy chèo thuyền nói :

- Anh có việc gì đang thắc mắc phải không?

Bác chỉ nói :

- Không có gì, anh cứ chèo thuyền đi.

Bảy Ếch đang ngồi cạnh mạn thuyền thì hét toáng lên :

- Ôi mẹ ơi, có quái vật

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.