Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 65

Tiểu thuyết gốc · 2078 chữ

Bác chỉ nói :

- Các người chỉ nghe có thần nào dám ban thêm tuổi thọ cho con người chưa, hoàn toàn là không, làm vậy là trái với trời đất.

Duy sững người nói :

- Ý anh, ông lão đó chính là

Bác gật đầu rồi nói :

- Chính xác, ông ta chính là vị thần trong câu chuyện, có lẽ vì nguyên nhân nào đó ông ta đã mất hết pháp lực, trở thành một người bình thường. Con của ông lão là thuồng luồng thì chắc khi còn thần lực ông lão là một vị thần cai quản sông ngòi

Bảy Ếch và cô Nhi há hốc mồm nói :

- Ông lão khi nãy là thần sao, ôi mẹ ơi, anh đang nói đùa đó ư?

Bác chỉ thở dài :

- Thuồng luồng nuốt ông ta vào người chính là để ông ta sống, thần vị khi bị phá, pháp lực mất hết thì linh hồn cực kỳ yếu, cần nơi để ở, mà bên trong cơ thể thuồng luồng chính là nơi thích hợp nhất. Đi thôi đừng làm phiền hai cha con họ nữa.

Cả nhóm ngoái đầu nhìn mặt sông như chỉ thấy yên tĩnh không thấy bóng dáng của con thuồng luồng kia đâu nữa. Khu rừng phía trước tràn ngập sương mù, tầm nhìn cũng bị hạn chế không có thể nhìn thấy gì ngoài phạm vi 3m. Bảy Ếch nói :

- Sao sương mù nhiều vậy, hay là do ma quỷ làm hả?. Anh Cổ ơi, anh thử xem làm cho chúng bay hết đi được không anh?

Bác nói :

- Nơi này là dưới lòng đất, mà những làn sương mù này đều là thật, không phải do yêu ma làm đâu. Con người phải có lập trường vững vàng, không phải khi nào cũng có yêu ma đâu, mà là do chú mày tự hù bản thân thôi.

Duy nói :

- Có ai thấy càng lúc càng nóng không?

Cô Nhi lên tiếng :

- Khoan đã, có ai nghe qua những mạch nước nóng dưới lòng đất chưa, tôi thấy chúng ta đang ở gần chúng thì phải.

Cô Nhi nói thì cả nhóm mới để ý tới, quả thật nhiệt độ đang tăng và hơi nước xung quanh cũng nhiều hơn trước. Nhưng khi đang mải nói chuyện thì một thứ gì đó đang thầm theo dõi cả nhóm, bác cũng dần nhận ra sự bất ổn, nhưng là gì thì bác vẫn chưa nhận ra đó là thứ gì, cây cối trong khu rừng này đều không có lá chỉ trơ trọi một thân khô, tất cả đều đang dõi theo cả nhóm theo từng bước đi. Bảy Ếch nói :

- Sao nghe nói có ma quỷ gì mà, sao không dám tới đây chứ, rõ là chúng chỉ giỏi hù dọa người khác mà.

Bác vẫn im lặng, nhưng cô Nhi nói :

- Phía trước có hồ nước kìa

Rõ thật là phía trước có một hồ nước nóng đang sôi lên, thỉnh thoảng lại có vài cột nước cao bắn lên, Duy lên tiếng :

- Tìm đường vòng mà đi, nơi này ko thể ở lâu, quá nguy hiểm.

Bác và hai người kia cũng gật đầu rồi định tìm đường khác mà đi, chợt một giọng nói vang lên :

- Đến rồi đi, sao có chuyện đó được, Ít nhất cũng để chủ nhà làm tốt bổn phận chứ.

Bác quay lại nhìn thì thấy từ dưới hồ nước một cậu bé chỉ mặc cái yếm, đầu không có tóc, và tai lớn đeo khuyên, cả người xăm đầy những hình thù quái dị, cậu bé đó nhìn cả nhóm với ánh mắt khao khát. Bác bước ra phía trước rồi chắp tay lại nói :

- Ngươi chắc là tinh linh ở nơi đây, chúng tôi có lỡ chân bước vào nơi cậu cai quản, mong tha lỗi rồi cho chúng tôi qua.

Cậu bé kia búng tay, từng cột nước nóng phun lên rồi nâng cậu ta lên, nó nói :

- Ta có nói là bắt các ngươi ở lại đâu, chỉ là lâu lắm rồi mới có người tới được đây, ngươi đó, pháp sư gì mà toàn đi chọc ghẹo đám yêu ma,thần linh từ người ngươi ta ngửi được mùi của mụ nhện,rồi mùi cá chình, rồi cả mùi của giao long nữa, thậm chí là mùi của minh thần. Tất cả đều đầy hận thù với ngươi

Bác cau mày lại rồi khẽ nói :

- Đó là chuyện của tôi, không cần cậu quan tâm.

Cậu bé kia nói :

- Ta chỉ muốn nói cho các ngươi biết, đi về phía trước là lãnh địa của Cửu U Xà, gặp nó thì coi như chết, biết tại sao lại gọi là Cửu U Xà không, vì nó là quái thú dưới sông địa ngục, trốn lên đây nhưng không hiểu tại sao lại chưa có ai tới đây bắt nó về dưới đó nữa.

Bác nhìn cậu bé kia rồi nói :

- Cảm ơn cậu đã cho chúng tôi biết được, nhưng cho hỏi có đường nào có thể vòng qua nơi ở của Cửu U Xà không?

Cậu bé đáp :

- Có chứ, đi theo bên phải thì gặp tên quỷ hồn đã có hơn 2000 năm tu vi, cũng trốn xuống đây, tên là quỷ thượng, còn bên trái là đụng độ một con yêu tinh là một con đỉa tinh tu luyện hơn 1000 năm,

Nghe xong thì bác nhăn mặt vì đi đường nào cũng đụng thứ dữ, Cửu U Xà thì bác có quá miễn cưỡng khi đấu với nó, chưa kể nó là quái thú dưới cõi âm, thần thông của nó ra sao thì vẫn chưa biết, chưa kể con Cửu U Xà có chín cái đầu, là chín cái mạng, mỗi đầu đều độc lập và có thần thông riêng biệt. Nhưng đi về bên phải thì gặp tên quỷ thượng hơn 2000 năm tu vi, với chừng ấy năm thì khỏi nói thì cũng đủ hình dung pháp lực của hắn khủng khiếp đến mức nào, còn đi bên trái thì lại càng khó, đỉa nổi tiếng với sự dẻo dai trong sức sống, dù đốt nó thành tro rồi cho nó chút máu hoặc sót lại mảnh nhỏ cơ thể cũng đủ để nó tái sinh lại, mà đây còn là đỉa tinh hơn 1000 năm. Bác vỗ trán rồi hít một hơi, cậu bé kia nói :

- Cảm thấy đau đầu rồi chứ gì, nói để cho các ngươi thấy khó mà về chứ dù có vượt qua đám đó thì cũng đối mặt với những thứ khác đáng sợ hơn nhiều. Nơi đây được gọi là vùng đất ăn thịt, chỉ cần sơ sẩy là bị ăn mất, dù là ta cũng phải cẩn thận lắm mới an toàn được, chứ nói gì các ngươi, hừ, một tên pháp sư dù pháp lực có cao, đạt tới ngưỡng hiếm gặp trong nhân gian thì cũng khó một mình chống chọi lại đủ, 3 tên phàm nhân kia thì coi như trụ được tới đâu, nói về khí độc thì cũng đủ giết ba người này hơn trăm lần, đừng nghĩ mấy bùa chú là ngăn lại được.

Bác cũng đang đau đầu cho vấn đề này, bác nói :

- Vậy nếu cậu có cách gì cho chúng tôi một con đường an toàn qua khỏi đây thì xin mách nước. Ơn này không dám quên, và nhất định đền đáp.

Cậu bé kia nhìn bác rồi bật cười :

- Có chứ, chỉ cần các ngươi đi thẳng ra sông rồi quay trở lại nơi xuất phát, thế là xong.

Cả nhóm quay sang nhìn nhau rồi Bảy Ếch nói :

- Kệ nó đi anh, mình cứ đi đi, nó chỉ dọa mình thôi.

Bác quay sang nhìn tinh linh rồi cười :

- Tôi cũng muốn biết lợi hại của đám yêu ma đó ra sao, cả nhóm đi.

Cậu bé nghe thế thì hốt hoảng nói :

- Đừng có đi, phía trước nguy hiểm lắm.

Nhưng bác và ba người kia vẫn không thèm để ý tới nó mà vững bước đi về phía trước. Nhưng khi mới đi được hơn 1km thì Bảy Ếch nói :

- Nhìn kìa, phía trước có ngôi đền to quá

Bác nhiu mày lại nhìn ngôi đền và tiếng kêu í ới của tinh linh, cậu ta chạy theo sau nài nỉ đừng đi nữa, bác quay lại, tay cầm cây sáo xương rồi chỉ vào ngôi đền :

- Chắc Cửu U Xà nằm trong đó, rồi quỷ hồn 2000 năm, đỉa tinh 1000 năm, tất cả đều nằm trong đó chứ?

Cậu bé gật gật cái đầu rồi xua tay bảo không phải, ba người kia cũng nhận ra cậu ta đang nói dối, bác lây từ trong túi một lá bùa màu đỏ rồi ném nó về phía ngôi đền. Nhưng lá bùa đang là là bay tới thì đụng phải một lớp kết giới, nó nhanh chóng xé toạc, khiến lá bùa vỡ thành vô vàn những mảnh vụn rồi tan thành tro. Bác nhìn kết giới đó rồi quay sang tinh linh :

- Cậu đang cố bảo vệ ngôi đền này sao?

Tinh linh tức giận :

- Ta không cho phép các người tiến vào ngôi đền linh thiêng này.

Nói rồi cậu ta bùng phát pháp lực, toàn thân cậu ta sôi lên sùng sục, nhiệt độ xung quanh bắt đầu tăng dần và từng làn hơi nước từ người cậu ta tỏa ra mù mịt. Trên tay cậu ta xuất hiện một cây thương dài, tinh linh cầm cây thương rồi lao về phía cả nhóm. Bảy Ếch lấy súng bắn thẳng vào người nó nhưng viên đạn bay xuyên qua người và chẳng có gì là sát thương. Bác nói:

- Cứ để chuyện này cho anh.

Nói rồi bác kết ấn từ miệng phun ra một luồng hơi đen, nó tỏa ra rồi bám vào mũi thương cậu ta, bác bắt pháp quyết chỉ vào đó rồi trầm giọng :

- Hủy

Một tiếng nổ lớn khiến cho cây thương trong tay cậu bé bị vỡ tung, bác nhìn cậu ta rồi lao tới, bác kết trảo, trong lòng trảo đầy sát nghiệp lực tụ lại, nó cuồn cuộn đỏ đen như lũ chảy xiết, bác vỗ trảo xuống người của tinh linh khiến cho nó vội chạy đi. Bác thừa cơ tiếp tục truy đuổi, bác lấy ra câu liêm rồi ném nhanh về phía nó bỏ chạy, bác đã sử dụng khá thành thạo món pháp khí này, lưỡi câu vụt về phía nó, cậu bé quay người từ miệng phun ra một cột sóng nước nóng đẩy lùi lưỡi câu. Bác chỉ cười rồi cất câu liêm đi, bác cầm lấy trong người những lá ngãi khô, bác ném nó về phía cậu bé, nó nhìn thấy thì thất thanh :

- Lá ngãi sao?

Nó vội dùng pháp lực tạo thành một kết giới bảo vệ người nó nhưng chợt đám lá ngãi đó vỡ vụn rơi xuống, có vài mảnh vẫn rơi kịp lên người của nó. Bác chỉ tay vào đầu tinh linh rồi khẽ niệm chú, những mảnh lá ngãi bắt đầu tỏa ra rễ rồi bám vào người của tinh linh, nó bắt đầu hút nước từ người cậu bé, bất chấp đó là nước nóng. Bác nhìn nó :

- Muốn nói hay là chờ bị hút khô?

Đứa bé òa lên khóc :

- Hu hu, ta chỉ muốn bảo vệ lăng mộ của cha ta thôi.

Nghe tới đây bác dừng niệm chú, rồi thu lại pháp lực, bác nhìn cậu bé rồi liên kết những gì trải qua. Thì ra mọi chuyện là vậy. Người lái đò và con thuồng luồng kia nhất định là thân tín của vị được chôn cất trong cái đền này, người phàm tưởng thần linh là bất tử nhưng không, họ vẫn có thể bị gọi là chết đúng với người phàm, nhưng họ có thể đưa linh hồn vào luân hồi để bắt đầu một cuộc sống mới, nhưng cũng có trường hợp vì nguyên nhân mà nguyên thần tan biến, hồn phách vỡ vụn, phải chờ vô số năm tháng mới tụ lại được, đành phải chôn cất trong các ngôi mộ dành cho thần linh.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.