Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 48

Tiểu thuyết gốc · 1827 chữ

Bác chợt nhớ ra câu liêm của mình và quả trứng, bác cầm lấy quả trứng rồi ném về phía trước, vù vù, đúng như bác nghĩ, con bọ ngựa khi nãy vội lao theo quả trứng kia. Bác nhanh chóng ném câu liêm về phía nó, " phập" lưỡi câu cắm vào chân sau của nó., Bác cũng nhờ đó mà đu theo, bầy bọ ngựa phía sau nhìn thấy cũng gào lên, chúng vô cũng giận dữ rồi bay theo đuổi theo, bác một tay nắm lấy dây xích, một tay kết ấn vỗ mạnh về phía sau, với ý định ngăn chúng tiếp cận, tốc độ của con bọ ngựa càng lúc càng nhanh, thoáng chốc đã đuổi kịp quả trứng,hai chân dưới bụng nó vồ lấy chụp được quả trứng, bác ở dưới nhìn thấy cũng đành cắn răng rồi đu người hất mạnh người lao về phía trước, móc câu cũng buông ra khỏi người. Bác ngã sõng xoài dưới đất, chỉ nghe thấy tiếng đập cánh đằng sau rồi từ từ mờ nhạt mất. Bác quay người lại thì thấy mình đã ra khỏi vu cấm địa., bác thở phào rồi đứng lên, nhìn xung quanh rồi ngồi xuống bắt đầu khôi phục pháp lực. Khi đã khôi phục được chút ít thì bác đứng dậy bắt đầu rời khỏi vu cương giới, bác một mình rời khỏi cõi u minh trở lại trần gian. Một vệt sáng thoát ra khỏi lỗ hổng trên ngọn lửa, bác nhìn thân xác vẫn còn giữ lại sinh khí và thấy đã có hai linh hồn ngụ sẵn đang chở chủ hồn là bác trở về, bác cầm lấy bụi thực vật nạn duy hoa đặt xuống bàn, nó là loại thực vật có thể tồn tại ở trần gian nhưng khi lên đây thì tính chất và đặc điểm của nó cũng chuyển đổi. Khi còn ở vu cương giới, hấp thụ khí u minh thì nó là loại vô cùng độc chướng, nhưng khi lên trần gian thì lại trở thành loại có thể cứu người. Bác từ từ nhập hồn vào xác, ngọn nến lung lay sắp tắt rồi khi bác nhập hồn hoàn thành thì nó tắt ngấm. Một phút sau thì bác mở mắt ra rồi ngồi dậy. Bác lắc cái đầu rồi bắt đầu nhớ lại những gì trải qua ở vu cương giới. Bác lắc đầu rồi đi tới bàn, cầm lấy bụi cây rồi nói:

- Vì thứ này mà mình sắp toi mạng, coi như cũng có cầu phú quý trong hung hiểm

Bác lấy ra một cái rương gỗ chuẩn bị từ trước, bác đặt nó vào trong rồi từ trong người lấy ra hải nhãn châu đặt cùng nó, sau đó bác lấy máu của mình nhỏ vào bộ rễ của nó, từng phiến lá bắt đầu ngọ nguậy như vật sống, bác nhìn nó rồi cười:

- Chỉ cần thời gian thì thứ này sẽ trở thành thứ mà ai cũng phải khiếp sợ, hahahaha

Bác đậy lại cái rương rồi đi ra ngoài, lúc này trời đã về chiều, bác ngẩn người ra thì ra mình đã ở lâu đến vậy. Chợt bác nhìn thấy Tuệ Linh và cậu Bình đang đi sóng đôi, cả hai đang nói chuyện gì với nhau mà nhìn có vẻ vui lắm. Trên tay Tuệ Linh là một cái rễ khá lớn, nhìn như củ, bác nhận ra đó là củ nhân sâm, Người thường dùng thì đại bổ, nhưng bác vừa mới lắc đầu thì thấy Bảy Ếch và Thiềm Thừ đang hậm hực đi phía sau, cả hai đều lấm lem và mệt mỏi. Bác nói:

- Hai đứa làm gì mà toàn thân lấm lem đầy bùn đất thế kia

Bảy Ếch chỉ về Tuệ Linh:

- Còn gì nữa, anh hỏi cô Linh kia, Lần này lại cướp trắng trợn củ sâm, em với anh cóc thấy trước nhưng lại bị cô ta dành mất. Anh cóc đánh nhưng không lại cô ta, ...

Bác nhìn về phía Thiềm Thừ rồi nghiêm mặt:

- Thiềm Thừ, ráng học thêm chút thần thông của mẫu cổ và ta thì cũng sớm vượt qua Tuệ Linh thôi. À, mà lần sau đừng làm vậy nữa. Có muốn kiểm tra năng lực bản thân thì tìm tao, đừng dụ Tuệ Linh nữa. Cô ta biết rồi đấy

Bác làm sao mà không nhận ra Thiềm Thừ dùng nhân sâm, dụ Tuệ Linh đấu pháp với mình. Chắc cu cậu muốn tiến bộ nhanh hơn thôi, Bác đi tìm Bách Việt. Thì biết anh ta đang ở trong lều của mình bàn bạc với ông Tường chút việc. thấy bác vào thì anh ta nói:

- A, anh tỉnh dậy rồi à. Tôi có ghé qua lều anh thì thấy anh đã xuất hồn đi. Tôi nghĩ chắc anh có việc nên không dám làm phiền. Anh tới thì hay quá, ngồi xuống đi.

Bác ngồi xuống cái ghế nhỏ rồi nói:

- Mọi chuyện thế nào rồi, đã tìm hiểu chuyện của cậu thanh niên kia sao rồi

Ông Tường uống ngụm trà rồi nói:

- Bác đã cho người điều tra rồi, người thanh niên này gặp cô gái này một tuần trước, cô ta là người mồ côi ở cái bản kia, hàng ngày làm nương và dệt thổ cẩm đem xuống chợ bán lấy tiền, cuộc sống cũng không khốn khó, không phải nói là đủ ăn

Bách Việt nói tiếp:

- Tôi e lần này đụng phải thứ khó chịu rồi.

Bác nhìn anh ta:

- Có gì cậu cứ nói

Bách Việt nói:

- Chắc anh đã từng nghe tới ma cà rồng ở vùng miền núi phía Bắc này rồi đúng không? Tôi nghĩ cô ta là một ma cà rồng

Bác nghe vậy cũng trầm ngâm rồi nói:

- Khó, đúng là khó. Ma cà rồng ở mình thì khác với phương Tây. Ma ở mình có thể sống như người, khó mà phát hiện, thường lấy máu và hồn phách con người để tu luyện. Nhưng cách trị chúng thì chỉ cần pháp sư yếu đạo cũng thành món mồi dưới tay chúng. Tôi từng nghe vợ của vua Mạc Thái Tổ Mạc Đăng Dung cũng là một ma cà rồng đắc đạo, là thượng tiên, danh xưng là Mạc Cơ Tiên Nương, pháp lực vô cùng kinh khủng. Mạc Thái Tổ đứng vững giữa phương Bắc và nhà Lê- chúa Trịnh cũng nhờ bà ta. Nhưng về sau thì không thấy nhắc tới trong lịch sử nữa.

Bách Việt cũng nói:

- Điều đáng sợ nữa là ma cà rồng cũng có thể học đạo pháp của con người. Vì có thuyết nói rằng chúng cũng là một chủng người nhưng cao siêu hơn. Ông trời vì đó mà hạn chế số lượng chúng lại, còn người thanh niên kia thì để mai gọi cậu ta đến rồi tra hỏi. Chúng ta không có nhiều thời gian, việc ưu tiên là dẹp bớt bọn yêu ma xung quanh. Nơi này khí xấu hỗn tạp, chúng ta cần bình định sớm. Lúc ngày la hầu ăn trăng, là lúc chúng ta tiến vào di tích, nơi này không có người, dễ trở thành mồi cho bọn yêu ma

Bác cũng gật đầu nói đúng rồi cả ba đứng dậy, chia nhau về lều. Nhưng khi đi ngang qua lều của Bảy Ếch thì nghe thấy bên trong có tiếng người lao xao, bác bước vào thì thấy Bảy Ếch đang nằm dưới đất, cả người co giật, sắc mặt lúc đỏ lúc tái, bác vội chen vào:

- Mọi người tránh ra, để tôi xem thế nào

Bác cầm lấy cổ tay anh ta rồi bắt mạch, bác nghiêm đôi mắt lại rồi nói một người chạy về lều của mình lấy cái túi đựng đồ hành pháp. Một người vội chạy lấy ngay, Bách Việt và những người khác cũng nghe tin, chạy tới xem, Bách Việt nhìn thấy Bảy Ếch thì giật mình rồi nói:

- Sao lại xảy ra chuyện thế này

Bác nói:

- Cậu mau giúp tôi một tay đi

Bác đỡ Bảy Ếch dậy rồi lấy miệng cắn bật máu ở ngón tay cái, rồi nhỏ máu lên đỉnh đầu và cho vào miệng của Bảy Ếch, Bác nhờ Bách Việt hộ pháp, giữ lại hồn phách và đừng cho ảnh hưởng đến thần trí, Bách Việt giữ lấy Bảy Ếch rồi một tay lấy ra một miếng ngọc đặt lên ngực Bảy Ếch rồi tay kia bắt pháp ấn, chỉ lên miếng ngọc, miếng ngọc lóe sáng lên, tiếng niệm chú từ từ cũng bắt đầu xuất hiện. Đúng lúc đó thì người kia đã lấy cái túi của bác tới. Bác lấy một tờ giấy màu tím dùng vẽ bùa, rồi lấy ngón tay cái đang chảy máu, vẽ ba vu tự và hai hình trấn lên đó. Bác cuộn lá phù rồi nhét vào miệng Bảy Ếch, bác vươn tay dùng lấy cây kim châm rồi châm các đầu ngón tay và chân của Bảy Ếch, nhưng máu không chảy ra, Bác nói với Bách Việt:

- Nhờ cậu

Bách việt gật đầu, rồi dùng tay đặt lên miếng ngọc, anh ta kết ấn đặt lên tim rồi từ từ xoa xoa, một lát sau thì máu cũng chảy ra ở các đầu ngón tay, chân. Bác mừng rỡ rồi bắt đầu hạ pháp, bác lấy một cái chén nhỏ rồi nhỏ một loại dung dịch từ trong cái lọ nhỏ rồi nấu lên bếp, bác từ từ đặt ấn đồng lên đỉnh đầu rồi cầm lấy nó. Bác bắt đầu niệm kinh lăng nghiêm, tiếng kinh bắt đầu phát ra liên tục. Bách Việt nói:

- Được rồi, hồn phách cậu ta đang lấy lại và dần dần kiểm soát thân thể.

Bác rút lá bùa trong miệng rồi ném nó vào cái chén, lá bùa bốc cháy rồi tan vào chén, dung dịch trong chén cũng bắt đầu sôi lên. Bác bỏ cái ấn đồng ra, dùng vải nhấc cái chén đang sôi, rồi cẩn thẩn cho nó nguội đi chút rồi bôi nó lên cổ và bụng, rồi đổ hết vào miệng Bảy Ếch, bác cầm lấy tay anh ta rồi vuốt xuống, tay kia bắt ấn pháp, miệt mạnh từ cổ lên cằm rồi quát:

- Hộ

Lập tức Bảy Ếch run người rồi lăn ra, Bách Việt cũng thu lại miếng ngọc, mọi người khiêng Bảy Ếch lên giường, bác nói:

- Phiền mọi người chăm sóc cho em tôi,

Bác và Bách Việt đi ra khỏi lều rồi nhìn nhau, bác nói:

- Chắc cậu cũng biết vừa rồi em tôi bị gì đúng không?

Bách Việt lắc đầu, rồi nói:

- Bảy Ếch bị thần quở trách, dùng thần thông định bóp chết hồn phách,

Bác ngắt lời:

- Chuyện này lát nữa Ếch nó tỉnh dậy rồi tôi phải làm cho ra nhẽ

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.