Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 41

Tiểu thuyết gốc · 2081 chữ

Bảy Ếch nói nhỏ với Thiềm Thừ rồi nó gật gù cái đầu, sau đó cả hai nhìn nhau gật gù cái đầu, tỏ vẻ đầy âm mưu nhảm hiểm. Tuệ Linh vẫn đấu pháp với nó, ông Tường thì dùng súng bắt yểm trợ, nhưng đạn có vu độc vẫn chỉ làm nó đau đớn nhưng không có vẻ hiệu quả lắm. Ông ấy đặt cây súng ra rồi rút con dao ra rồi lao về phía nó:

- Linh cháu đừng có đánh như vậy, nó đang trong thể xác con người thì phải đánh theo cách đánh người

Tuệ Linh nhìn ông ấy không hiểu, nhưng khi nhìn thấy ông Tường lao đến rồi trượt xuống, con dao ông ta gọt ngay vào khuỷa chân của nó, con dao đâm xuyên qua sau đó ông ta cầm cao dao lật mạnh lên trên rồi dùng khuỷa tay đóng mạnh xuống cán dao, làm nó bật lên, tên bị phế xác đang bị diệu âm phật khắc chế nên hành động có vẻ chậm lại. Nó không ngờ một ngôi tháp bình thường như vậy lại có thứ khắc chế tà ma đáng sợ như vậy. Một chân của nó bị ông Tường phế, nó khuỵu xuống và đau đớn gào lên, máu cũng không còn chảy nữa vì có lẽ đã bị Linh Xà Cái hút đi gần hết. Tuệ Linh đưa tay vòng lên đầu rồi từ trong tay cô món cụ khí hiện lên, cô dùng nó đập mạnh xuống, một chân bi phế, nó không còn di chuyển được nhanh nữa, chỉ dùng u minh khí chống đỡ lấy. Tuệ Linh dồn hết sức đè mạnh xuống, cả hai bắt đầu dằng co nhau. Đúng lúc đó Thiềm Thừ nhảy đến, từ người một vu tự xuất hiện, rồi lao thẳng đến, hắn ta nhận ra rồi há miệng dùng lưỡi chặn lại vu tự đó, tưởng chừng đã xong, nhưng Bảy Ếch cầm lấy con dao lao đến, động tác nhanh gọn dứt khoát, đâm từ cúc hoa của hắn, phập. con dao đâm vào lút cán, Bảy Ếch nở nụ cười:

- Coi mày dám hù ông không

Nó bị đau, pháp lực bị dao động, cụ khí và vu tự đập mạnh vào người hắn ta. Thiềm Thừ nhảy đến nhếch cái đầu thách thức, Bảy Ếch lại châm điếu thuốc rồi đứng nhìn:

- Tưởng gì, dăm ba thứ này, có anhn cóc ra tay thì cũng chết.

Chợt một tiếng rít lớn chấn động cả không gian, từ chỗ đó, tên phế xác đứng lên bằng một chân. Toàn bộ người hắn bị hút gần như khô máu, rồi bắt đầu có những biến hóa quỷ dị xảy ra. Từ miệng hắn, một cái đầu người nhỏ như quả cam đang chui ra, nó có hai tay và có vảy, chân dưới của hắn thì bị một thứ như đuôi thay thế và dần biến mất, phụt, ở ngay giữa bụng của hắn ta, một cái lỗ máu lớn như gáo dừa xuất hiện, trong đó chui ra một cái đầu rắn vàng và đang lè lưỡi thị uy. Tuệ Linh nhìn thấy thì chùn lại rồi ra hiệu cho hai người kia lui lại:

- Nó định thiêu đốt sinh mạng của người này, quyết một trận sinh tử.

Ông Tường rút con dao ra rồi xé một miếng vải buộc vào miệng cắn chặt lấy,:

- Sống chết có số, cứ làm hết sức mình là được

Bảy Ếch cầm Thiềm Thừ lên rồi nói:

- Anh cóc bảo kê em đó, nãy em có hơi quá tay, chắc nó thù em rồi.

Lúc này bác vẫn đang chạy lên tầng cao nhất, theo sau là tên pháp sư đầu trọc kia, cả hai đang rượt đuổi nhau sát nút. Khi lên tới nơi thì cả hai nhìn thấy trên đó là một mảnh ngọc đang lơ lửng trong bàn tay của Phật, Một bức tượng Phật A DI ĐÀ lớn, cao hơn 3m, toàn thân được đúc bằng vàng và đá quý, bác nhìn rồi hành lễ, quay sang nhìn nói với tên pháp sư:

- Đây là nơi linh thiêng,không thể tranh đấu ở đây được.

Tên pháp sư nhếch mép rồi cười:

- Tao không cần quan tâm, chỉ cần giết mày là đủ rồi.

Sau đó hắn ta dùng tay lấy trong túi ra một tờ giấy dùng để vẽ bùa rồi nói với bác:

- Tao với mày so bùa chú với nhau đi. Tao và mày đều vẽ ra một lá rồi đưa cho nhau, thằng nào chết trước thì thôi, dám không

Bác suy nghĩ hồi lâu rồi nói:

- Hừ, cũng lẩu rồi tao chưa đọ sức về bùa chú,

Pháp sư có rất nhiều cách để tranh đấu với nhau, đơn giản và thường gặp nhất là đấu pháp lực, sử dụng pháp thuật để sát phạt lẫn nhau, nhưng cũng có trường hợp là so về bùa chú. Hai bên sẽ cùng lúc, trong 1 khoảng thời gian phải vẽ ra một lá bùa rồi cả hai sẽ đưa cho nhau, cùng lúc đó cả hai bắt đầu phát uy lực của bùa mà mình vẽ, ai chết trước thì coi như kết thúc, Đây là tục lệ mà ít ai dám sử dụng vì quá nguy hiểm, cả hai tham gia mà ai thắng hay thua đều nhận hậu quả rất lớn. Bác lấy ra một nén hương rồi bẻ nó thành đôi, sau đó đốt rồi châm xuống, Cả hai bắt đầu lấy giấy ra và vẽ bùa. Từ khi trời đất còn linh khí đủ lớn, điều kiện tu luyện quá thuận lợi, con người bắt đầu để ý và tìm tới các sức mạnh của thiên nhiên, rồi họ phát hiện ra các đường vân trong trời đất, từ cây cối, đất đá, mây, sấm .... Rồi con người bắt đầu tìm hiểu sâu, và phát hiện những đường vân đó có thể câu thông với lực lượng trời đất. Nhưng khi trời đất đi vào thời mạt pháp thì linh khí dần cạn kiệt, câu thông với trời đất trở nên khó khăn thì con người lại quay trở lại chính bản thân. Bùa chú cũng lấy pháp lực từ bản thân để sử dụng và tăng uy lực lên, nói nôm na pháp lực giống như dòng điện, còn bùa chú thì đa loại như các đồ dùng điện, mỗi loại sẽ có chức năng khác nhau. Bác lấy ra một tờ giấy màu đen, bác chích máu ở tay rồi dùng nó để vẽ lên đó, bác vẽ lên đó hai dòng chú gồm 18 vu tự và một chú ảnh là con mắt ở giữa với một vu tự ở bên trong. Bác dừng lại rồi dùng tay kết lại đặt lên lá bùa rồi truyền pháp lực vào cho nó. Lá bùa rung rinh rồi rực lên, sau đó thì dừng lại. Bên kia tên pháp sư đã xong, hắn ta cũng đã hoàn thành xong lá bùa của mình, hắn ném qua cho bác, và bác cũng ném qua cho hắn. Lá bùa của hắn ta màu trắng được viết bằng mực pha với máu, vẫn còn mùi máu tanh. Cả hai nhìn nhau rồi nói:

- Bắt đầu,

Cả hai đều cầm lá bùa của nhau rồi bắt đầu niệm chú, bác cảm nhận được từ lá bùa có một luồng khí u minh và tà khí đang xông vài cơ thể, nhưng chú tự trên lá bùa bỗng có tiếng rúc rích cười, bác thấy có những bàn tay đang bò khắp người mình và hình như chúng đang định nuốt lấy bác. Bác thầm nghĩ:

- Toi thật rồi, có lẽ đây là bùa chú của dòng Khổ Tu, dùng khí u minh dẫn tạp niệm của vong hồn mà đẩy uy lực nó lên. Người bị trúng thì từ từ rơi vào tâm ma, khí huyết tự bạo mà chết. Đáng gờm thật

Còn bên kia tên pháp sư mở mắt ra cười:

- Mày không ngờ đúng không, tao đang mượn xác của đệ tử, bùa của mày không linh nghiệm với tao rồi hhahaa

Bác chỉ nói:

- Thế à, nhưng bùa của tao là trục xuất vong về lại âm ty, rất phù hợp với mày đó

- Cái gì, mày mày

Lá bùa bỗng chốc rực lên như có một cái lốc xoáy lớn vô hình, một lực hút mạnh hút dần dần linh hồn của tên pháp sư đó vào trong. Bác nhìn thấy hắn ta nhìn bác đầy căm hận:

- Mày giỏi lắm, dám chơi tao. Tao sẽ quay lại sớm thôi, mày đợi đi

Sau đó hắn bị hút tụt vào trong, còn cái xác thì rơi xuống, nằm im bất động. Bác đi tới rồi lắc đầu:

- Hắn ta dùng máu làm cấm thuật, lại bị linh hồn tên sư phụ nuốt mất linh hồn để chiếm đoạt thân xác. Quá sai lầm, kiếp này ngươi coi như đã hết.

Rồi bác quay lưng, tới trước bức tượng rồi cẩn thận làm lễ rồi lấy miếng ngọc trong tay pho tượng Phật.Lúc này, bên dưới, trận chiến hết sức căng thẳng và đi về hồi kết. Ba người và Thiềm Thừ vây đánh nó, khiến cho nó bắt đầu kiệt sức, với lối đánh du kích của ông Tường thì nó chỉ biết tức giận, mất hết bình tĩnh, Tuệ Linh cùng Champa thuật đánh nó khiến nó bị thương trầm trọng, chưa tính tới Thiềm Thừ cũng đang dần dùng vu tự đánh vào các điểm yếu của nó. Nó nhìn rồi bắt đầu tính đường rút lui vì cơ thể này sắp không chịu được tải trọng khi bị nó nhập xác, và không thể sử dụng được nữa. Nó rú lên một tiếng dài rồi từ trong người nó, khí u minh bắt đầu tỏa ra hết toàn bộ nơi này, Tuệ Linh nói lớn:

- Tất cả cẩn thận đó, đừng để nó dính vào người.

Từ trong người tên bị phế xác một thứ đang chui ra, là Linh Xà Cái, một cái đầu người gắn liền với bộ xương vàng bay vọt ra khỏi người hắn, rồi lao thằng về phía cửa định chạy. Đúng lúc đó một câu liềm từ bên trên vụt xuống móc lấy nó rồi kéo mạnh về phía sau. Bác đưa tay nắm lấy Linh Xà Cái rồi dùng ba lá bùa dán nhanh vào nó. Bác bỏ nó vào túi rối nói :

- Mau đi thôi, tôi cảm nhận được đại trận dưới đảo đang khởi động

Đúng vậy, đại trận dưới đảo khi mảng ngọc bị lấy ra thì đã bắt đầu khởi động, mọi người chạy nhanh ra khỏi cái tháp, nhưng đúng lúc đấy, từng cột nước lớn như bắt đầu phun mạnh lên, tất cả nơi đây bắt đầu có dấu hiệu muốn chìm xuống đáy biển. Chợt ông Tường nói:

- Cái khúc gỗ lúc trước kìa, mau bám vào nó đi, nhờ vào các cột nước này may ra thì có thể thoát ra ngoài.

Cả nhóm chạy tới khúc gỗ đẩy nó trôi xuống nước rồi bắt đầu bám vào khúc gỗ đó, từng đợt nước phun mạnh hất tung tấm gồ lên rồi lại hạ xuống, cả hòn đảo bắt đầu chìm xuống, và chìm xuống, che giấu đi một di tích mà vẫn chưa khám phá hết. Có lẽ vào một ngày nào đó nó sẽ lại trồi lên lần nữa. hơn 30 phút sau thì nó đã chìm sâu vào lòng biển. Cả nhóm lúc này đang ở trên khúc gỗ lênh đênh, ai nấy đều mệt mỏi và bị thương. Bảy Ếch thì bị một vết cắt sâu vào tay đã được băng bó, toàn thân bầm dập, ông Tường thì đang cố dùng thuốc bôi lên các vết thương. Cứ thế cả nhóm lênh đênh trên biển gần hai ngày trời, ăn uống thì may có chút lương khô ăn chống đói, nhưng nước thì dùng nước biển nấu rồi tách muối ra khỏi để uống, tuy vẫn còn mặn nhưng vẫn uống chống khát được. Tuệ Linh cũng đã cạn sức lực, nên không thể hóa hình để đưa cả nhóm về lại đất liền. Nhưng vào ngày thứ ba thì có một thuyền cá đi ngang qua và cả nhóm được giải cứu, được đưa về đất liền

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.