Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 18

Tiểu thuyết gốc · 1072 chữ

Nghe tới đây thì Bảy Ếch hơi khó hiểu nhưng chợt anh ta nói với bác

- Này anh ơi, sao mà nó vào được đây vậy?

Bác nghe vậy thì liền nói:

- Thì nó có đường mới vào được đây chứ

Vừa nói xong thì cả Bảy Ếch và bác đều giật mình, nhìn nhau, cùng lóe ra ý tưởng. Bác lấy ra một lọ thuốc rồi châm lên nấu, sau đó thì đưa lấy cái mũ vành quạt cho mùi hương bay tản ra không khí. Bác nói:

- Thứ này là du mê hương, chuyên dùng để điều khiển và thôi miên các loại trùng. Với một lượng lớn thế này thì thêm vài con rết tổ nữa cũng bị dính chiêu. Khi hít phải thứ hương này thì nó sẽ rơi vào trạng thái u trầm, mê man, cả người nóng như đốt, không nhận biết được gì, bản năng nó sẽ mách bảo tìm nguồn nước gần nhất để dập hỏa. Cho nên đây là cơ hội của anh em mình

Bảy Ếch cười khì khì rồi bắt đầu dùng dây thừng buộc chặt lấy người và ba lô to lớn của mình, và dư ra một đoạn dây khá dài, còn bác vẫn làm như vậy. Bác đưa cho Bảy Ếch một lọ thuốc bôi và một viên thuốc rồi nói:" Bôi cái này vào toàn thân đi, tránh bị độc nhiễm thể, còn viên thuốc này thì ngậm trong miệng, khi nào anh nói nhả thì nhả ". Đến khi con rết tổ đã mê man, nó gục xuống,, đơ như đã chết, bác mới ra hiệu cho Bảy Ếch đi theo mình. Bác khẽ leo lên người nó rồi dùng dây thừng buộc vào người nó, rồi Bảy Ếch cũng làm tương tự, sau đó bác dùng một lá bùa dán vào người nó trên đỉnh đầu và bắt đầu đổ lên đó một ít nước thuốc, sau đó thì bác bắt đầu niệm chú. Là bùa như nóng đỏ lên, hằn sâu vào lớp vỏ của con rết, nó giật mình tỉnh dậy rồi bắt đầy quằn quại đau đớn.,bác hét lớn:

- Bám cho chắc, đừng có buông ra, nghe chưa

Bảy Ếch nằm yên, dùng hai tay bám chặc vào thân con rết rồi gật gù cái đầu:

- Ư ư .....ưm

Rồi toàn thân con rết bắt đầu tỏa yêu khí và độc, làm cho Bảy Ếch choáng váng đầu óc,nhưng nhờ có bác chuẩn bị trước thì vẫn cố kìm lại được. Sau đó thì nó leo ngược lên trên, bò lên nóc không gian chỗ này, từ một cái đường hầm khá lớn,, nó bắt đầu chui vào đó. Bác bắt đầu đọc chú nhanh hơn nữa khiến cho con rết bò càng nhanh để tìm nguồn nước. Phải hơn 30 trong cái đường hầm đó, càng lúc con rết càng mệt va có dâu hiệu đuối sức. Bảy Ếch chửi um lên:

- Ày...in.nhông..ém ...ả...nhổ nhiên..ày...( Mày tin ông chém cả tổ tiên mày )

Chợt bác nhìn thấy một khe sáng ở phía trước rồi nói:

- Thấy ánh sáng ở phía trước rồi, nhanh lên nữa rết ơi, tao hứa sẽ không giết mày đâu

Nhưng đường hầm bắt đầu ẩm ướt và khi con rết chui xuống đường hầm đó thì nhận ra đây là dưới nước. Cả hai nín thở và cố gắng giữ hơi, nhưng con rết này đang yếu dần, nó không thể trồi lên mặt nước, khiến bác đành ra hiệu cho Bảy Ếch tháo dây buộc đi. Nhưng quay lại thì thấy anh ta đã ngất ngư, có lẽ đang choáng, trên đầu có một vết máu đang chảy, bác nhận ra có lẽ trong lúc nãy đã va đập đâu đó,khiến cho anh ta bị thương. Bác liền đưa tay chỉ vào cái balo chứa châu báu rồi cố vỗ vào mặt, hình như điều này khiến cho anh ta lấy lại chút cảm giác. Bác giúp anh ta tháo dây rồi cả hai bắt đầu bơi lên trên mặt nước. Cả hai đều là dân biển, bơi lội quá đỗi bình thường, nhịn thở hơn chục phút là điều hiển nhiên. Cả hai khá chật vật, mới lên được lên bờ sau đó thì lăn ra ngất, khi tỉnh dậy lấy chút sức thì cả hai nằm vật ra thở hổn hển và hít thở lấy không khí. Bảy Ếch nói:

- May là chuyến này thoát nạn, không là chết không kịp ngáp

Bác lắc đầu:

- Nằm nghỉ mệt đi, chuẩn bị đi về trại nữa đó

Bảy Ếch nói:

- ANh không nói thì em quên mất, mà con rết đó đâu rồi anh

Bác đưa tay chỉ lên trên:

- Nằm trên đầu mày đó

7 Ếcch nghe thấy liền nhìn lên trên rồi hét lên:

- Ôi mẹ ơi, sao nó lại ở đây

Bác liền nói:

Anh cũng không hiểu, kệ nó đi. Nó còn lâu mới tỉnh, coi như nó có công cứu anh em mình thì cũng đừng nên báo oán, tha cho nó đi

Sau một hồi, thì cả hai bắt đầu tỉnh lại rồi nói chuyện, Bảy Ếch nói:

- Mà anh ơi, cái đống này tính sao đây anh, giấu thì sợ mất, người ta lấy, còn đem về thì sao mà được. Bị lấy mất đó, anh tìm cách giúp em đi anh.

Bác lắc đầu rồi nói:

- Vậy mày nghĩ, anh em mình đi lâu như vậy mà không có ai nghi ngờ sao

- Ờ há, anh nói em mới để ý

Bác vỗ vai nói:

- Yên tâm đi, bây giờ mày dùng thuyền đưa đống đồ này rồi quay lại đây, chỉ trong 3 ngày thôi, không được quá, để anh làm phép yểm lên những món này, che mắt người phàm, khiến họ không chú ý

Bảy Ếch lại nói tiếp:

- Hì hì, em để chỗ nhà anh tu luyện được không, bỏ chỗ e sợ vợ con nó tò mò ròi trúng phép,em chỉ tin tưởng đúng mỗi anh thôi.

Bác lắc đầu rồi nói:

- ừ, cầm theo lá bùa này, đi vào ngôi nhà 3 tầng có hai tượng hộ pháp canh đấy, bỏ vào trong đó, không bị ai dòm ngó đâu

- Dạ, anh chỉ hiểu em nhất

Nói rồi Bảy Ếch lại chia tay bác, ra chỗ neo thuyền ở biển. Còn tình hình ở trại thì vô cùng rắc rối.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.