Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mối lương duyên.

Tiểu thuyết gốc · 1959 chữ

Đảo Phú Quốc.

Trong một khu nghĩ dưỡng 5 sao nào đó…

- Woowwww!!!

- Sao toàn là gài đẹp thế này!

- Quá đã!

- Nhìn kìa Quân, nhìn cái mông ấy kìa…ây da thật muốn đi lên đánh vào một cái chứ hả…

- Haha đời này đẹp biết bao!!!

Giờ khác này, Quân cùng Nhân đang hăng say làm việc, người thì lau bàn, người thì làm bartender ở quầy rượu, con mắt cứ không ngừng láo liên xung quanh, đôi khi thì thầm bàn luận em này em nọ.

Hạnh phúc nhân sinh cũng chỉ có thế.

- Hai anh dễ thương ơi ~ ~!

Một tiếng nói nũng nịu vang lên kéo hai con hàng đang thủ dâm tinh thần trở về thực tại.

Sau một khắc.

- Oa! Thiên thần!!!

Đôi mắt của hai đứa phát sáng như đèn pha.

Chỉ thấy trước một hai người là một cô gái tuổi chừng 20, gương mặt xinh đẹp như nữ thần Hi Lạp, làn da trắng nõn mịm màng, bộ ngực hùng vĩ ẩn sau lớp bikini như muốn bung ra, làm Anh Quân có xúc động muốn đi lên đón đỡ.

“Em à, anh tình nguyện nâng đỡ ‘gánh nặng’ này của em cả đời!”

Không biết ý nghĩ dâm uế trong đầu hai người, cô gái cười hì hì nói.

- Cho em một ly Cocktail Old Fashioned, nhớ bỏ một miếng cam mỏng bên trên nhé!

Hai con hàng mừng rơn, hạnh phúc đến quá đột nhiên khiến bọn họ sững sờ.

- Có ngay…có ngay!

- Hì hì, hai anh dễ thương quá!

Cô gái thè lưỡi làm ra cái mặt quỷ, Nhân và Quân cảm giác đã rơi vào lưới tình, cái tay động tác pha chế càng nhanh, muốn thể hiện trước mặt người đẹp.

- Mày nhìn xem cô ta kìa, cái dáng người đó…hít hà…

- Nhưng lỡ hai đứa mình không có cửa với cô ta thì sao?

Hai thằng đang len lén trao đổi với nhau bằng tiếng Việt, dĩ nhiên nãy giờ cô gái đang nói với họ bằng tiếng Anh.

- Mày ngu vậy, nãy giờ cô em đó biểu hiện là đang ‘chịu trống’ đấy!

Anh Quân khai sáng cho Trọng Nhân.

- Vậy…vậy sao?

Trong lòng Nhân dấy lên một tia hi vọng.

Sau 5 phút, một ly cocktail tuyệt mỹ đã bày trước mặt cô gái. Trọng Nhân tằng hắng một tiếng.

- Một ly cocktail tặng cho người đẹp, không biết anh có thể biết số điện….

Lời Nhân còn chưa nói hết, nhãn tình của cô gái nhìn ra phía xa bỗng sáng lên, giơ tay hô to.

- Daddy!!!

- Dad…daddy???

Quân và Nhân chấm hỏi đầy đầu, đi chơi mang theo cha làm gì? Khi hai đứa quay lưng lạy, thiếu điều cái cằm muốn rớt xuống bàn.

Chỉ thấy một tên Mỹ đen cao to đen hôi đang lù lù bước tới, gương mặt nhìn lấy cô gái dường như đang đỏ lên (mặc dù cái bộ mặt đen thui của gã là không thể nào thấy nét đỏ mặt đó), trên tay cầm theo một ly bia, cười nói.

- Có chuyện gì thế?

- Hì hì, không có gì, em vừa gặp hai anh nhân viên rất thú vị!

“Má ơi!!!Khỉ đột xuất hiện!”

Đó là ý tưởng đầu tiên xuất hiện trong đầu hai đứa, sau đó vội vã đứng xê ra, lễ phép mỉm cười.

- Đừng để ý bọn họ, đi với anh nào!

- Vâng ~

Cô gái vẫy tay chào từ biệt Quân cùng Nhân, ôm lấy cánh tay gã Mỹ đen rời đi.

- Mẹ nó daddy, thì ra là sugar daddy!

Anh Quân vuốt ra một giọt mồ hôi.

- Mày để ý ‘cây hàng’ của tên đó không, thiếu điều đụng tới đầu gối luôn!!!

Trọng Nhân càng nói ra điểm mấu chốt, nhìn lấy con rắn biển to lớn ẩn trong lớp quần kia, hai đứa có cảm giác tự ti xấu hổ không bằng.

Trước mặt người ta, cái của mình chỉ như là giun dế mà thôi.

- Gái Tây gu mặn thế mậy…

- Ờ…

Hai đứa lại thở dài thườn thượt.

Mà lúc này, phía xa giọng nói một đám người đang truyền đến.

- Tránh ra! Các anh làm cái trò gì thế!!!

- Có buông ra không!!

- Hế hế hế, hai cô em đi đâu mà vội mà vàng..

- Đúng vậy, đi chơi với tụi anh đi!

Quân và Nhân đi ra nhìn xem tình huống, mà nhìn một cái lại khiến hai đứa đứng như trời trồng.

- Quá…quá đẹp…

Môi Quân mấp máy, chỉ thấy hai cô gái đang bị bao lấy bởi 4 tên đàn ông, bộ mặt hết sức phẫn uất cùng giận giữ.

Hai cô gái mang theo vẽ đẹp thuần khiết đặc trưng của người con gái phương Đông, làm cho người ta muốn dang tay bảo vệ cái loại kia.

Quân cùng Nhân hai mặt nhìn nhau, dùng sức nuốt nước bọt một cái.

- Thời tới…cản không kịp!

- Này hai em, anh đây mất kiên nhẫn rồi đấy!

Một tên đầu đinh trong đám lúc này đã mất đi kiên nhẫn, mạnh mẽ nắm lấy cánh tay một cô gái trong đó.

- A, mau buông tay, tôi gọi người bây giờ!

- Hehe, để anh xem xem thằng nào dám cản…

Lời tên đầu đinh còn chưa nói hết, một bàn tay đã vỗ vỗ bả vai hắn, ngoáy đầu nhìn lại, thì ra là Quân với vẻ mặt tươi cười niềm nở như nắng xuân.

- Là đàn ông thì đừng nên làm như thế!

“Phù!!!”

Hai cô gái thầm thở dài, mạnh mẽ giật tay ra khỏi đầu đinh rồi trốn sau hai người Quân cùng Nhân.

4 tên đàn ông bắt đầu khí thế hung hung, tên đầu đinh hai tay cắm túi nhìn hằm hằm hai người.

- Khôn hồn thì tránh ra cho tụi anh làm việc!

- Cút cút!

Anh Quân vẫn bảo trì nụ cười, tay nâng gọng kính nói.

- Đừng nóng, hãy nói chuyện như người đàn ông nào…

Trọng Nhân gật đầu.

- Phải phải, mời mấy vị đi theo lối này, chúng ta đàm luận nhân sinh một chút.

Hai cô gái dáng vẻ lo lắng, định đi lên ngăn cản nhưng mấy người đã đi khuất vào khu nhà vệ sinh nam, xa xa chỉ còn tiếng quát truyền lại.

- Tụi bây giỡn mặt à!

- Tụi tao là xã hội đen đó!

Sau đó…

Cũng không có sau đó nữa.

Chỉ nghe tiếng binh binh bàng bàng cùng nhiều tiếng hét thảm truyền đến, như cha mẹ chết một dạng.

- Hả???

Hai cô gái có chút mộng bức.

5 phút sau, Quân cùng Nhân lành lặn bước ra ngoài, Quân sửa sửa lấy cái nơ dính máu trên cổ (máu người nào đó), vì nơ màu đỏ nên các cô gái không chú ý tới.

- Qua năm phút trò chuyện, tụi tui đã khai sáng cho họ, họ đã thành tâm sám hối không quấy rầy hai cô nữa!

Trọng Nhân gật đầu giơ lên nắm đấm còn nhuốm máu (máu người nào đó), mắt nhìn trời.

- Chính nghĩa luôn luôn chiến thắng.

Hai cô gái đôi mắt tỏa sáng như ánh sao, hâm mộ nhìn xem hai người, bây giờ các nàng mới phát hiện, đứng trước mặt hai nàng hai người đàn ông này quá đẹp trai.

Mà Quân, Nhân đứng đối diện cũng không khác là bao, bị vẻ đẹp của hai nàng cho điên đảo thần hồn.

Cô gái tóc ngắn nhìn xem Anh Quân, mỉm cười nói.

- Em là Hằng còn cô bạn của em là Dung, hai em là sinh viên năm hai đại học Bách Khoa, rất cảm ơn hai anh đã giúp đỡ bọn em!

- Hả?

Thùy Dung miệng há hốc nhìn cô bạn của mình, Minh Hằng nháy mắt để nàng đừng có nói chuyện.

“Tới, tới, tới!!!”

Quân đắc chí, khiêm tốn trả lời.

- Anh là Anh Quân, còn đây là Trọng Nhân, bảo vệ các cô gái là nghĩa vụ của những người đàn ông thanh lịch, đặc biệt là hai cô gái xinh đẹp như em!

Minh Hằng nhìn xem Quân, trên má hiện lên một đạo ửng đỏ, ngón tay vuốt vuốt lấy mái tóc ngắn của mình, cố gắng bình tĩnh tâm tình.

Mà Thùy Dung bên cạnh cũng là gật gật đầu.

- Anh nói phải, hai anh mới chính là đàn ông, còn đám thô lỗ, bạo lực đó là rác rưởi sâu bọ, nhưng người như thế không có gì trong đầu cả…

“Hả???”

Hai con hàng khóe môi giật giật.

- Đúng không hai anh, trong mắt tụi em, hai anh mới là đàn ông đích thực, biết dùng cái đầu của mình để mà cảm hóa cái ác!!

Thùy Dung một bộ sùng bái.

- A…a đúng, đúng, tụi anh ghét ác như cừu!

- Đúng vậy, anh từ nhỏ luôn có sở thích cảm hóa người khác, người ta còn nói anh có tướng tu đâu!

Quân cùng Nhân mồ hôi đầy đầu, giở vờ lấp liếm.

Không ai chú ý tới ở cửa nhà vệ sinh có một cánh tay khó nhọc vươn ra.

- Gọi…gọi cấp cứu…cứu với…

Ngồi tại quầy bar, Minh Hằng nhìn xem hai người làm việc, cười nói.

- Đã gặp nhau chắc là định mệnh, chúng ta đi chơi chung một bữa thế nào, xem như báo đáp hai anh!

- Hảo hảo, ý kiến hay đó, sáu giờ chiều là tụi anh hết ca rồi!

Quân, Nhân gật đầu lia lịa.

- Vậy quyết định 7h tối nhé, chúng ta sẽ chia cặp ra đi chơi nhé chịu không?

Minh Hằng giơ lên đầu ngón tay, nhìn Anh Quân nháy nháy mắt, trong thoáng chốc làm cho hắn trong lòng rạo rực.

- Hằng à ~ ~

Thùy Dung khó xử không dám nhìn Trọng Nhân.

- Tất nhiên là..là được, đúng không Nhân?

Anh Quân nhảy cẩng hưng phấn, mà Nhân nhìn Thùy Dung như si như say, gật đầu trong vô thức.

- Ân, ân!

Buổi hẹn cứ như thế được thông qua…

Trên một chiếc du thuyền nào đó, gió biển mang theo từng đợt hương khí mát lạnh len lỏi vào tâm can mỗi người.

Thùy Dung ưu nhã nhấm nháp ly cocktail của mình, mắt liếc xem Minh Hằng đang ngồi đối diện.

Minh Hằng dang hai tay đung đưa thưởng thức ánh hoàng hôn, bĩu môi hỏi.

- Cậu làm sao thế, chúng ta đang đi nghỉ mát mà?

Thùy Dung dầm dầm trái nho trong ly, nói.

- Tớ không có ý định đi chơi với bọn họ…

- Thôi nào, đây là chuyến đi du lịch cơ mà! Hãy mở rộng lòng mình một lần đi, đây sẽ là một trải nghiệm đáng nhớ đó…

Minh Hằng không cho là đúng nói. Thùy Dung nghe thế, ngón tay siết chặt.

- Nhưng tớ không phải là loại phụ nữ đó…cậu thích thì đi một mình đi, tớ không muốn có bạn trai nữa…

Nàng nói rồi định ly khai, nhưng Minh Hằng đã đứng lên trước tiên, tay lấy ra một điếu thuốc tự châm cho mình, thân người khẽ dựa vào lan can, mắt nhìn về cuối chân trời xa.

Thùy Dung không hiểu sao, gió biển hiện tại có chút lạnh cùng trống vắng.

Tàn thuốc theo gió rơi vào biển sâu mất hút, những tia nắng cuối cùng chiếu rọi vào gương mặt xinh đẹp của Minh Hằng, đôi mắt nàng ngấn nước ngoái nhìn cô bạn mình.

- Hãy quên tất cả những chuyện buồn của quá khư đi…mở rộng lòng mình một lần…có được không?

Thùy Dung ngây ngẩn cả người, nhìn cô bạn thân nhất của mình mà không biết nói gì.

- Minh…Hằng….

..

.

Bạn đang đọc Bá Vương Học Đường sáng tác bởi hohoangduy2

Truyện Bá Vương Học Đường tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hohoangduy2
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.