Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi đầu mới.

Tiểu thuyết gốc · 2101 chữ

“Thông báo: Kể từ ngày hôm nay Nguyễn Anh Quân cùng Trần Trọng Nhân chính thức bị đuổi học vì có hành vi không đứng đắn, nghiêm trọng vi phạm kỷ luật nhà trường.

Văn bản có hiệu lực kể từ ngày ký.

Trường Quốc Tế T.A.S.

Hiệu trưởng

Nguyễn Lâm.”

Một buổi sáng mang theo ánh nắng chói chang của đầu hè, ở trên bảng thông báo của nhà trường thình lình xuất hiện một tờ văn kiện xác nhận đuổi học.

Với dòng chữ ký ngoệch ngoạc qua loa của thầy hiệu trưởng, số phận của Anh Quân cùng Trọng Nhân đã được xác định.

Bị đá ra khỏi trường.

Xung quanh tấm bảng tụ tập không ít học sinh, trong số đó dĩ nhiên không thiếu hai gương mặt ‘hoa dung thất sắc’ của Quân cùng Nhân.

Ánh mắt của mọi người lúc này toàn bộ đổ dồn lên hai người, trong mắt hiện lên sự chán ghét.

Mặc dù Anh Quân cùng Trọng Nhân hai người bề ngoài thực sự rất đẹp trai, đặc biệt là Anh Quân với đôi mắt xanh mang dòng máu lai Tây của mẹ, đủ đốn ngã biết bao nhiêu thiếu nữ chưa trải sự đời.

Nhưng đáng tiếc, kiểu tóc như cái chổi chà nhuộm xanh nhuộm đỏ như HKT trên đầu hai đứa đã phá nát hết thảy, nhìn vô cùng mất mỹ quan đô thị.

- Nhìn cái gì, làm như tụi tui muốn lắm chắc!

Trọng Nhân khịt mũi hừ lạnh một tiếng, dọa đến đám bạn học xung quanh vội vã lui lại.

- Đúng vậy, đuổi học thì bố đây đi kiếm chỗ khác, bố đây có tiền học chỗ nào không được!

Anh Quân đứng một bên làm một bộ nghiến răng nghiến lợi, vươn tay lôi định lôi kéo Trọng Nhận rời khỏi nơi này.

Hai người bọn họ là thành phần cá biệt không chỉ của lớp mà là của toàn trường, chẳng có bạn bè gì sất, nên liệu bọn họ có làm tiệc chia tay cho hai người không? Đáp án chắc chắn là không, bị đuổi học thiếu điều đội quần chạy còn không kịp.

Nhưng đứng lúc này, một đám cắc ké đầu xanh đầu đỏ như đám cá bảy màu bu lại trước mặt hai người, người mù cũng biết đám này là cùng một giuộc.

Một tên mập mạp từ trong đó bước ra thành khẩn nhìn hai người.

- Quân ca, Nhân ca, hai anh định bỏ tụi em lại sao, không có hai anh tại, ai có thể duy trì giang sơn chúng ta đây, ai có thể gánh nổi khu Chợ Lớn này đây?

- Xin đại ca nghĩ lại!

Đám người nhất tề quỳ một chân xuống, đồng thanh quát, đám học sinh xung quanh thì miệng há hốc. Mẹ nó đây là Tam Quốc diễn nghĩa sao, diễn sâu vậy mấy má!

Anh Quân không đối hoài đến mấy người, kéo Trọng Nhân rời đi, trong tiếng gió mùa hạ oi nóng, tiếng Anh Quân từ ngoài xa truyền lại.

- Này, Mạnh Hùng cùng các cậu nữa, đều là anh em của Anh Quân này thì sao có thể nói như vậy được…(giọng nói từ tính xâm nhập vào trong lòng mỗi người)…bây giờ là thời của các cậu rồi, địa bàn công viên, quán nét khu Chợ Lớn này bây giờ là của các cậu…

Lời nói như day dứt như đứt cả ruột gan.

Đám ‘cá bảy màu’ kích động nghẹn ngào, lệ nóng oanh tròng.

- Đại ca…

Mặc kệ hết thảy, hai bóng người cuối cùng khuất nơi cửa trường, kết thúc một đời lịch sử kiêu hùng.

- Ê mập, bây giờ mày dự định thế nào?

Mấy tên thành viên đứng lên, hỏi ý kiến Mạnh Hùng.

- Tìm thêm vài thành viên nữa…

Ánh mắt tên mập nhìn nơi phương xa nơi Anh Quân cùng Trọng Nhân biến mất, chợt la lớn.

- Sau đó quậy cho đã !!!!

- Hahaha!

- Yeah!

- Thật đúng ý tao!

Cả đám bắt đầu gầm rú.

Mà phía trên lầu cao, Nguyễn Lâm hiệu trưởng nhìn một màn này, dọa đến một đầu mồ hôi, mặc dù không phải hắn đuổi, nhưng tiễn được hai vị ôn thần này đi rồi cũng là thoải mái a.

- Không được, nhất định phải mời hết toàn thể giáo viên trong trường làm một buổi liên hoan chúc mừng mới được. Hahaha!!!

Nghĩ là làm, lão hiệu trưởng lập tức lấy ra điện thoại, cười ha hả bắt đầu gọi…

..

.

Ngày 10/01/1995. Nguyễn Anh Quân cùng Trần Trọng Nhân chính thức bị đuổi khỏi trường Quốc Tế T.A.S, một thế giới tàn nhẫn tràn đầy nguy hiểm hay một cuộc màu hồng tràn ngập hạnh phúc đang chờ đợi hai đứa đây?

Hạ hồi phân giải.

[Tính danh: Nguyễn Anh Quân – Thành viên sáng lập Thiên Long bang, nắm quyền bảo kê quán nét, cà phê đèn mờ, công viên…của khu Chợ Lớn, dưới tay có gần 2000 ban chúng gồm các thành phần ăn chơi lêu lỏng trên toàn quận 1, không ai không biết, không ai không sợ.

Sinh ngày 3 tháng 8 cung Sư Tử, nặng 65kg, cao 1.75m. Nhóm máu: B. Tuổi: 17

Kỹ năng: đánh nhau bằng tay không, lấy lông chân câu cá, thông thạo Tiệt Quyền Đạo, Karatedo.

Thần tượng: Eimi Fukada (diễn viên phim heo)

Bí mật: không.

Sở thích: sưu tập hình gái.

Kinh nghiệm khó nói: thẩm du trên giường và khi bị mẹ phát hiện thì nói: “Con đã lớn!”

Ước mơ: Muốn bỏ kiếp trai tân.]

Lúc này, trong tiệm làm tóc.

- Kế hoạch quá tuyệt!

- Ngu thật, đám kia tưởng tụi mình bị đuổi thật sao! Ha ha

Anh Quân cùng Trong Nhân cười lên vô cùng sảng khoái, hai người hiện tại đang làm lại tóc của mình.

Anh Quân cầm trong tay tờ tạp chí, khinh thường một tiếng.

- Cái thông báo đó là là tao viết, bọn mình chỉ chuyển trường thôi, với lại bây giờ ai mà muốn làm xã hội đen chứ..

- Đúng thế!

Trọng Nhân ở bên cạnh đang cho nhân viên tẩy đi màu tóc của mình, gật đầu đồng ý.

Hai đứa kỳ thực đã lên kế hoạch từ lâu, bọn chúng đã chán ghét với cảnh chém chém giết giết này rồi, đến tận bây giờ mới có lý do để trốn khỏi cái bang phái chết tiệt kia.

Nửa giờ sau.

Hai người bước ra với một dáng vẻ hoàn toàn mới, mái tóc đã được cắt tỉa gọn gàng, thuần một màu đen nhánh sáng bóng, cộng với nhan trị vốn có của hai người, mấy em nữ sinh chưa trải sự đời nhìn qua chỉ có mê chết.

- Cuộc sống thiên đường của chúng ta sẽ bắt đầu từ ngày hôm nay, mấy em gái ơi, anh muốn các em giúp anh thoát kiếp trai tân này!

Anh Quân đeo một gọng kính đầy tri thức, hưng phấn hô lớn.

Một người mẹ dẫn cô nhóc đi qua, nghe thấy vong ngôn uế ngữ của hắn, cô bé chỉ chỉ vào Anh Quân nói với mẹ.

- Mẹ ơi, biến thái!

Bà mẹ bị dọa cho hết hồn, vội che miệng con gái mình, cảnh giác nhìn tên điên Anh Quân, cấp tốc ly khai.

- Đừng nói bậy bạ, chú biến thái bắt con bây giờ!

Anh Quân cái miệng méo xệch, Trọng Nhân đứng một bên đá vào đít hắn một cái, vuốt vuốt lấy mái tóc bồng bềnh của mình, cảnh cáo.

- Mày liệu cái miệng mày lại, chúng ta đã khác xưa, không còn là dân chợ búa nữa, mà là dân tri thức, biết chưa?

Anh Quân gãi gãi đầu.

- Biết rồi! Hiện tại tìm bạn gái vẫn là ưu tiên a, tao đã tìm hiểu kỹ, gái thường tập trung ở khu nghỉ mát nhiều nhất, nơi đó có rất nhiều em mặc bikini lượn qua lượn lại, chúng ta sẽ được ngắm gái đẹp nếu tới đó, chúng ta rồi sẽ có vài cô trước khi hết hè, lúc đó thì…hắc hắc hắc…

Anh Quân xoa xoa tay không nói tiếp, Trọng Nhân hiểu ý hắn.

- Chúng ta sẽ không còn là trai tân nữa…hahaha

Hai con hàng lại giữa thanh thiên bạch nhật cười lên ha hả.

- Ê mấy thằng điên trường T.A.S kia!

Mà lúc này, một tiếng quát chói tai vang lên cắt đứt sự hưng phấn của hai người.

Ba! Ba!

Anh Quân bất ngờ bị tát một cái vào mặt, cái gọng kính tăng độ đẹp trai của hắn bị đánh rớt xuống đường.

Bể nát.

Còn Trọng Nhân bị một tên khác đá vào mông, trên mông in lên rõ ràng một vết dấu chân, đầy sình đất không biết tên này từ ống cống nào đi ra.

Hai người ngoáy đầu nhìn lại, hóa ra tưởng ai, thì ra là ba tên cắc ké trường tư thục quận 3.

T.A.S cùng trường tư thục quận 3, học sinh vốn có hiềm khích, bản thân hai người Anh Quân từ trường mới về, trên thân còn mặc lấy y phục của trường, dẫn đến mấy đứa này kéo tới kiếm chuyện.

Anh Quân mắt lạnh nhìn 3 thằng trước mặt, mái tóc hắn mới dày công tỉa tót, bây giờ bị đánh cho có chút tán loạn. Nhìn trên đất cái gọng kính đã bể nát, sắc mặt càng là âm trầm.

- Trưa trời trưa trật thì đừng có ra ngoài đường lên cơn điên!

Một tên trong đám thu tay lại quát.

- Có mặt tụi tao mà tụi bây dám làm ồn à?

Mà tên còn lại giơ lên nắm đấm huơ huơ, một bộ đánh chưa đã ghiền, sau đó phun một bãi nước bọt rồi kéo nhau ly khai.

- Này! Qua bên đó nói chuyện!

Trọng Nhân một tay nắm lấy bả vai của một tên kéo lại, đầu hắn lắc lắc chỉ về phía một con hẻm nhỏ bên cạnh.

- Chu choa mạ ơi, tụi mày ăn gan báo rồi! Đi nhanh!

3 tên quận 3 dẫn đầu đi tới con hẻm, Anh Quân cùng Trọng Nhân sắc mặc khó coi đáng sợ, hai tay cắm túi quần cất bước theo sau.

- Sao? Hai tụi mày muốn lên tiếng à?

Một tên móc ra điếu thuốc đút cho một tên cao to nhất trong 3 thằng.

- Bị đánh nhiêu đó còn chưa đủ phải không?

Tên đầu lĩnh thổi phù một hơi khói thuốc vào hai người Anh Quân đang cuối gầm mặt.

- Tao đã định làm lại cuộc đời…

Tiếng nói Anh Quân phát ra từ kẽ răng.

Tên đầu lĩnh bỗng nhiên nghi hoặc. “Khoan đã, giọng nói này…giọng nói này nghe kỹ có chút quen?”

- Tụi tao đã muốn làm người lương thiện, nhưng mà tụi mày…

Anh Quân vừa nói vừa buộc tóc mình lên, ánh mắt dần trở nên sắt bén.

“Không..không tốt, hình ảnh này quá quen thuộc, đã từng gặp qua ở đâu ta…”

Tên to con trái tim lộp bộp một cái, cái…cái này, tình huống này thật quen a.

- Không thể tha thứ cho đám nhóc tụi mày được!!!

Anh Quân cùng Trọng Nhân sau khi buộc tóc ngẩng đầu lên, đôi mắt hai đứa bắn ra hàn khí, 3 tên quận 3 đánh cái lạnh run, tên cầm đầu đánh run một cái để rơi điếu thuốc xuống đất, đôi mắt trừng lớn không thể nào tin được.

- Đại…đại…đại ca Thiên Long bang?

Hôm nay ra đường quả thật không coi ngày, ba tên học sinh không nói hai lời quỳ mọp xuống.

- Tụi em lỡ dại mong mấy anh tha cho!

- Giờ mới nhìn ra tụi tao hả?

- Đánh cho đã kêu tụi tao tha cho hả?

- Nằm mơ nha em, tao sẽ hóa kiếp cho tụi mày!

Anh Quân vừa nói, cái chân hắn khẽ động như một đạo tàn ảnh đá vào hông tên cầm đầu, tên này rú lên tiếng hét thảm văng vào tường, không đứng dậy được, mà Trọng Nhân bên cạnh cũng không vừa, hai tay vươn ra nắm lấy cổ áo hai tên còn lại đang định chạy thoát, nhấc lên như nhấc gà con, sau đó ném mạnh xuống đất.

Bang! Bang!

Oa!! A!!! Tha cho…tha cho tụi em….

3 đứa bị rốt cục Anh Quân cùng Trọng Nhân hành hung một trận, sau đó hai người tiêu sái rời đi như chưa hề có chuyện gì phát sinh.

............

Bạn đang đọc Bá Vương Học Đường sáng tác bởi hohoangduy2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hohoangduy2
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.