Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Nói Chuyện Của Sensei (3)

1518 chữ

Về phần Hajime, cho dù cậu đã bay sang thế giới khác, không cần biết bất kể hoàn cảnh sẽ trở nên như thế nào và mặc cho đám học sinh tất cả đều đã hoàn toàn thay đổi, nhưng Aiko vẫn không đi chệch hướng khỏi con đường của một "giáo viên" và điều đó làm cậu phải gượng cười. Không phải là mỉa mai, mà chính là ngưỡng mộ. Aiko được đối xử đặc biệt bởi đức tính quý hiếm của cô ấy. Cô ấy chưa từng trải qua gánh nặng của Hajime, nên cậu có thể dễ dàng từ chối cô chỉ bằng mấy lời như "Cô chẳng biết gì cả!", hay "Đừng nói như thể cô biết hết vậy!" theo cái cách mà Aiko đã nói, lời của cô không có trọng lượng.

Nhưng, Hajime không thể làm thế. Ngay cả lúc này đây người "giáo viên" vẫn nhìn thẳng vào cậu, nên nếu phủ nhận những lời đó là "không có trọng lượng" thì thật quá khó coi. Hơn nữa, Aiko chưa từng một lần ép buộc cậu về việc "đúng đắn" phải làm. Tất cả những lời của cô ấy chỉ nhằm mong ước cho tương lai và hạnh phúc của Hajime.

Hajime ngay lập tức chuyển ánh mắt sang Yue đang ở bên cạnh Aiko. Yue bằng cách nào đó đang nhìn Aiko như thể cảm thấy hồi ức. Tuy nhiên, khi để ý thấy ánh mắt của Hajime, cô nàng ngay lập tức nhìn thẳng lại cậu bằng cái nhìn trầm tĩnh. Đôi mắt cô ấy nói rằng cô sẽ đồng ý bất kể câu trả lời của Hajime có là gì.

Bên trong Vực Thẳm, cô ấy là người con gái vô cùng quý giá đối với cậu, là người đã níu giữ phần người của cậu ngay trước khi cậu "sa ngã", do vậy Hajime đương nhiên là mong ước cho hạnh phúc của cô. Cậu vốn đã nghĩ tự mình thực hiện điều đó cũng chẳng sao, nhưng nếu tin theo lời Aiko thì cái cách cậu sống sẽ không thể giúp cho Yue được hạnh phúc.

Khi di chuyển ánh mắt ra xa hơn, cậu thấy cô nàng tai thỏ cũng đang lo lắng nhìn vào cậu. Đó là cô gái đã đem đến vẻ sinh động cho cái thế giới riêng vốn chỉ chứa chấp bản thân cậu và Yue. Không cần biết bao nhiêu lần bị Hajime đối xử tệ bạc, cô gái ấy vẫn quyết liệt theo đuổi cậu một cách kỳ lạ, và hiện giờ cô ấy cũng như Yue, là một người mà cậu yêu quý tựa như bạn bè, như đồng chí. Với việc Hajime chấp nhận Shia, chẳng phải điều đó đã mang lại hạnh phúc cho Yue đó sao?

Về phần Hajime, thế giới này giống như ngục tù. Một chiếc lồng ngăn cản cậu trở lại quê nhà. Do đó, để mà cậu có thể chấp nhận con người và mọi vật nơi đây là vô cùng khó khăn. Bên trong Vực Thẳm, cậu đã vứt bỏ mọi thứ chỉ nhằm mục đích trở về, cũng không dễ dàng gì để có thể thay đổi nhận thức đã hằn sâu trong trái tim cậu rằng sẽ không tha thứ cho bất kỳ kẻ ngáng đường nào. Nhưng ngay cả khi việc "cảm thông với những người khác" là khó khăn, cậu vẫn có thể làm được. Kết quả là, những điều quý giá đối với cậu... nếu như thế mang lại hạnh phúc cho Yue và Shia, cậu sẽ không keo kiệt mà xông vào giúp đỡ.

Hajime không phải là đồng tình với tất cả những gì Aiko nói. Ngay cả vậy, đó vẫn là lời "rầy la" nghiêm túc từ "giáo viên". Nếu gạt bỏ nó đi như điều vớ vẩn thì thật trẻ con. Với sự kiện chấn động lần này, khả năng sự tồn tại của Hajime bị phơi bày sẽ trở nên lớn hơn, nhưng làm việc hết sức với tư cách học sinh của "Aiko-sensei" thì cũng ổn. Dù có chọn lựa thế nào thì cậu vốn đã biết mình sớm muộn cũng sẽ bị để ý thôi. Cậu đã chuẩn bị đánh bay mọi điều phiền phức rồi, và cậu đã quyết định sẽ không lưu tâm đến thế giới này. Do đó, phô diễn sức mạnh một cách hào nhoáng ngay lúc này cũng không phải chuyện tệ.

Cậu suy nghĩ một chốc và tìm đến cái cớ như thế, rồi Hajime nhìn trở lại vào Aiko.

"… Sensei, không cần biết chuyện gì xảy ra sau lần này, cô vẫn là giáo viên của em chứ?"

Điều Hajime ngụ ý là liệu cô ấy có còn là đồng minh của cậu hay không.

"Dĩ nhiên."

Trước lời đó, Aiko đáp lại không chút do dự.

"… Bất kể quyết định của em là gì ư? Chuyện đó, ngay cả khi kết quả không phải thứ cô kỳ vọng?" "Không cần phải nói chuyện đó. Vai trò của sensei không phải là quyết định tương lai của học sinh. Cô chỉ giúp đưa ra lựa chọn tốt hơn mà thôi. Nagumo- kun đã nghe những lời cô cần phải nói rồi, nên cô sẽ không bác bỏ quyết định của em."

Hajime nhìn Aiko một lát để dò xét xem cô ấy có nói dối hay không. Với cậu, cố tình làm như vậy là bởi cậu không muốn trở thành kẻ thù với Aiko. Sau khi xác nhận không hề có chút dối lừa nào trong đôi mắt Aiko, Hajime quay ra phía cửa. Yue và Shia lập tức theo sau.

"Na-Nagumo-kun?"

Thấy Hajime như vậy, Aiko hoảng hốt gọi lại. Hajime ngoái nhìn, hoàn toàn bị "phong cách giáo viên" của Aiko đánh bại, cậu nhún vai trả lời.

"Cô thấy đó, để xử lý một đám vài chục ngàn quân địch thì em sẽ cần chút thời gian chuẩn bị. Cứ tiếp tục cuộc thảo luận mà không có em."

"Nagumo-kun!"

Gương mặt Aiko rạng rỡ khi nghe câu trả lời của Hajime. Trước một Aiko như thế, Hajime chỉ có thể cười ngượng ngùng.

"Đó là lời khuyên từ người "giáo viên" tuyệt vời nhất em từng biết. Hơn nữa, nếu nó liên quan tới hạnh phúc của những cô gái này… em chỉ cần phải suy ngẫm một chút. Dù sao thì, lúc này em sẽ chỉ đá đít bọn chúng thôi, vậy nhé."

Khi nói vậy, cậu vỗ vai Yue và Shia, rồi một lần nữa quay đi rời khỏi căn phòng. Yue và Shia toả ra không khí thực sự vui sướng, và bắt đầu lon ton chạy theo sau Hajime.

Patan, âm thanh cánh cửa đóng lại, các quan chức thị trấn nãy giờ im phăng phắc sau khi bị đắm chìm trong bầu không khí giữa Aiko và Hajime, giờ ngay lập tức bắt đầu hỏi tình hình từ phía Aiko.

Aiko, đôi vai run run, nhìn vào cánh cửa nơi Hajime rời đi. Vẻ mặt cô không tỏ vẻ vui mừng về phía Hajime. Những gì Aiko nói với Hajime là những cảm xúc thật sự của cô, rằng cách sống của cậu quả thực là một cách sống cô độc.

Nhưng, rốt cục thì, không thể phủ nhận rằng cô đã đẩy một học sinh quan trọng của mình đi đương đầu với một đội quân ma thú. Trong khi cô đã nói cô không muốn chúng trở nên quen thuộc với việc sử dụng sức mạnh của mình, cô thấy rõ mâu thuẫn bản thân đã tạo ra khi gửi cậu đi chiến đấu. Cô mong muốn Hajime suy xét lại cách sống của bản thân, đồng thời cô cũng muốn giúp những người dân thị trấn Ul. Kết quả là, cả hai việc đó có vẻ như đã được thực hiện... nhưng cô muốn tìm kiếm những cách khác tốt hơn. Aiko thầm buông lỏng hai vai bởi cái sự bất lực của mình với tư cách một giáo viên.

Cô nguyện cầu, cho tất cả học sinh của mình đừng đánh mất trái tim, và có thể trở về nhà… nhưng, ước muốn của Aiko không thể thành hiện thực. Sau khi nghe câu chuyện của Hajime đêm qua, bản thân Aiko đã cảm thấy ước vọng của mình chỉ là điều viển vông. Mặc cho như vậy, cô vẫn không thể ngừng mong ước về điều đó.

Ở giữa đám chức sắc thị trấn đang náo động cùng với những học sinh nhìn vào cô bằng sự kính trọng và yêu mến, Aiko không nhận thức được mình vừa thốt ra một tiếng thở dài.

Tiện thể, Tio đã đến hội trường thị trấn cùng nhóm Hajime thì đang lẩm bẩm với gương mặt đỏ ửng, "Mình cũng là một nhân chứng quan trọng cơ mà… đ-đây có phải là trò bỏ mặc làm ngơ… đúng như mong đợi ở Chủ—", và cô ta, như lẽ thường ở huyện, hoàn toàn bị lờ đi.

Bạn đang đọc Arifureta Shokugyou De Sekai Saikyou của Hakumai Ryo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.