Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hổ Tinh

Tiểu thuyết gốc · 666 chữ

Về sau loạn lạc Vũ gia không còn ai sống sót, chỉ có Vũ Bình lang bạt khắp nơi nhưng chàng vẫn không quên cứu giúp người khác.

Một lần Vũ Bình chạy loạn vào trong rừng, lúc chạy lạc mất đoàn người nên phải đi một mình.

Lúc ấy trời nhá nhem tối Vũ Bình thấy phía trước có một người đàn ông thân hình vạm vỡ mặc áo da hổ chân bị mắc vào bẫy. Chàng bèn chạy tới gỡ bẫy ra rồi hỏi:

- Vị đại ca này không biết vì sao mà mắc bẫy ?

Người kia chắp tay đa tạ rồi nói:

- Tôi vốn làm thợ săn, đương đi xem có bẫy được gì không thì lại vô tình dẫm phải bẫy của người khác, tưởng là bỏ mạng trong rừng sâu may sao gặp được người giúp, sau này không biết đền đáp thế nào?

Vũ Bình đắp thuốc rồi băng lại vết thương, chàng cười đáp:

- Tôi giúp được người đã là vui rồi, không cần đền đáp chi hết.

Rồi chàng thấy trời đã sẩm tối đường rừng thế này sợ gặp dã thú bèn hỏi:

- Không biết đại ca đi về đâu, hai là ta đi cùng nhau kẻo gặp ác thủ thì nguy.

Người kia chưa kịp nói gì bỗng đứng dậy nghe ngóng rồi bỏ chạy đi mất, thoáng đã không thấy tăm hơi đâu. Vũ Bình ngỡ là người kia thấy dã thú nên bỏ chạy thì sợ lắm.

Một lát sau có một người đàn ông mang đinh ba đến gần, nhìn cái bẫy bị gỡ lại thấy Vũ Bình ngồi đấy thì hỏi:

- Chàng trai kia cớ sao lại gỡ bẫy của ta.

Vũ Bình thấy là người thì thở phào rồi kể lại chuyện ban nãy. Chàng cũng hỏi xin một chỗ trú nhờ đêm này, người kia bèn gọi Vũ Bình đi theo.

Đi được một lúc thì hai người đến một cái nhà nhỏ bằng tre, trước nhà có đốt một đống lửa. Vũ Bình đi vào bên trong cất đồ đạc, lúc ấy sơ ý để lộ vàng bạc trong túi, người thợ săn nhìn thấy thì nổi lòng tham, định bụng đêm nay giết người cướp của.

Người thợ săn mời Vũ Bình ăn uống no nê, ăn xong chàng đi ngủ sớm, ngày mai còn lên đường.

Đêm hôm đó người thợ săn cầm dao nhọn định cắt cổ Vũ Bình thì chàng chợt tỉnh giấc. Thấy cơ sự như vậy chỉ còn cách đánh nhau với gã.

Hai bên đánh nhau từ trong lều ra ngoài, Vũ Bình lại là thư sinh tay yếu chân mềm bị người thợ săn đẩy ngã định đâm chết.

Bỗng nhiên có tiếng gầm vang như sấm, từ đâu một con hổ nhảy ra cắn chết người thợ săn rồi kéo đi, Vũ Bình sợ quá bèn chạy vào nhà đóng cửa lại, chàng tim đập chân run không dám làm gì, chỉ ngồi một góc, mãi gần sáng mệt quá mới thiếp đi.

Sớm hôm sau Vũ Bình lại đi tiếp, đi được một lúc thì có tiếng sói tru, rồi từ đâu một đàn sói mười mấy con nhảy ra vây xung quanh chàng, Vũ Bình chắc mẩm lần này thì chết thật nào ngờ lại có tiếng gầm như sấm, một con hổ to như con trâu mộng nhào tới cắn chết hai con sói, cả đàn sói nháo nhác bỏ chạy.

Vũ Bình trông thấy hổ thì bủn rủn chân tay nhưng thấy con hổ lại gần nằm phục xuống trước mặt, chân sau của nó có vết băng bó thì chàng mới ngợ ra đó là người hôm qua mình giúp.

Vũ Bình yên tâm theo con hổ đi ra khỏi rừng, Chàng đi khỏi một lúc quay lại vẫn thấy nó đứng trông theo.

Ác thú còn biết báo ơn, ấy vậy mà con người có lúc lại không bằng loài cầm thú nữa.

Bạn đang đọc An Nam Bách Quỷ Tập sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.