Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mẹ Ranh

Tiểu thuyết gốc · 748 chữ

Vũ gia chuyển đến vùng Tam Đái sinh sống, chốn này thường có trộm cướp.

Một lần có bọn giặc cỏ đến hoành hành, chúng giết người cướp của không điều gì không làm. Có một thiếu phụ đương mang thai bị bọn cướp hãm hiếp rồi mổ bụng moi ruột treo lên cây.

Về sau oán khí tích tụ thành yêu khí, linh hồn người thiếu phụ ấy mới hóa thành yêu quái thường đi hại người. Dân trong vùng gọi là Mẹ Ranh lập miếu thờ cũng để yêu quái khỏi quấy phá.

Tuy vậy Mẹ Ranh vẫn hay tìm đến nhưng nhà có thai phụ để hại cả mẹ lẫn con.

Có bận Vũ Bình đi khám thai cho một thiếu phụ, đương khám thì thấy ngoài cửa sổ có môt vật gì hình người, toàn thân màu đen chui vào.

Yêu quái ấy tóc tai xõa xượi mắt đỏ mồm rộng, ngoác đến mang tai, tay chân gày gò, bụng bị rạch nát để hở nội tạng, lươi dài thè ra đổ lòm trông thật gớm ghiếc.

Yêu quái ấy mới lao vào định làm hại thai phụ, người chồng vác dao đánh nhau với nó, Vũ Bình thấy vậy bèn dắt thai phụ chạy đi.

Lúc sau yêu quái đánh ngã người chồng rồi đuổi theo Vũ Bình.

Nó chạy rất nhanh vừa chạy vừa kêu lên mấy tiếng nghe rất ghe rợn, Vũ Bình thấy không ổn bèn bảo thai phụ chạy đến miếu thổ thần còn mình ở lại chặn đường.

Lúc yêu quái đuổi kịp Vũ Bình bèn nhặt gậy bên đường đánh nhau với nó, tướng chàng thư sinh trói gà không chặt nhưng vẫn cố cầm chân, chỉ cần thai phụ đến miếu thổ thần, yêu quái nhật định không dám lộng hành.

Vũ Bình đánh với nó một hồi thì bị ngã ra sau, nhưng chàng vẫn cố ôm chặt chân nó không cho hại người, yêu tinh thấy thề bèn nhấc Vũ Bình dậy toan cắn chết, bỗng từ đâu một luồng sáng màu vàng hắt lên chói mắt người, hóa ra có một đạo nhân đương ở đó.

Đạo nhân cắn tay lấy máu viết lên lá bùa màu vàng rồi ném lên trời, lá bùa cháy rừng rực hóa thành một cây kiếm, đạo nhân vội cầm lấy cây kiếm nhào tới đâm yêu quái.

Mẹ Ranh bị đạo nhân chém đứt một tay thì gào lên bỏ chạy về miếu Mẹ Ranh

Vũ Bình mới đứng dậy chắp tay đa tạ:

- Tạ ơn ngài đã cứu mệnh.

Đạo nhân cười nói:

- Chàng trai này có phải họ Vũ, cố hương ở Vũ Ninh.

Vũ Bình ngạc nhiên:

- Cớ sao ngài rõ.

Đạ nhân nói:

- Lão đạo nhìn trên thân mình ngươi tỏa sắc xanh lại mang tướng rắn, xưa kia chính lão đạo đã châm kim vào huyệt linh đài làm người biết nói biết đi, không biết phụ mẫu người có kể lại chăng.

Vũ Bình có nghe phụ mẫu kể lại bèn hết lời đa tạ. Đạo nhân lại bảo Vũ Bình đưa tới miếu Mẹ Ranh để diệt yêu.

Vừa đến nơi đạo nhân lại vẽ bùa ném lên cái miếu, đột nhiên cái miếu bốc cháy trong miếu con yêu quái nhảy ra lao tới Vũ Bình.

Mẹ Ranh hất ngã chàng toan giết chết thì Đạo nhân ném thần la chụp lấy rồi dùng kiếm trực đâm. Vũ Bình đứng dậy ngăn lại nói rằng:

- Người này xưa kia bị hại nên oán khi ngút trời, nay phải để đi đầu thai mới được không nên đâm chết, vạn kiếp bất phục.

Đạo nhân cười lớn::

- Yêu quái định giết nhà người mà còn muốn cho nó đi đầu thai sao?

Vũ Bình mới kể chuyện trước kia cho đạo nhân nghe, đạo nhân nể tình bèn tha không giết yêu quái chỉ bỏ vào cái túi rồi đem đi.

Trước khi đi đạo nhân có nói:

- Tính ngươi nhân hâu hơn người dễ bị làm hại nay lão đạo cho người hai bảo vật mong ngươi hãy dùng nó chính đáng giúp đời tế thế.

Nói đoạn Đạo nhân cho Vũ Bình một chiếc quạt với chiếc la rồi dặn;

- Thần la tung ra là tóm được yêu quái, còn quạt kia quạt ra một cái yêu quái sẽ không dám lại gần.

Vũ Bình chưa kịp tạ ơn thì đã không thấy đạo nhân đâu nữa.

Bạn đang đọc An Nam Bách Quỷ Tập sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.