Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quái Dị

Phiên bản Dịch · 748 chữ

Lạc Ân vừa nghe chưa dứt câu đã muốn đánh bài chuồng đi, vì bình thường mọi người ở đây đều thấy cậu nhỏ mà giao việc rất ít, cũng không phải việc nguy hiểm gì chỉ chạy vặt mà thôi.

Cố Giang biết trước cậu sẽ chuồng đi net, không để Lạc Ân có cơ hội mà nắm cổ áo để người đi phía trước.

Lạc Ân:" Cố đại ca, người ta không chạy đi chơi đâu mà."

Không cần suy nghĩ bọn họ không tin, cậu nói không đi chơi mười lần thì mười lần đều là nói dối.

Phía sau Tiểu Mẫn với Diệp Phong đi theo sau, tư thế hai người rất thoải mái khác xa với đứa nhóc nào đó đang bị xách áo.

Diệp Phong để hai tay sau đầu, mà lên tiếng.

" Yêu nữ giữ một đứa nhóc bên cạnh làm gì chứ, nuôi thú cưng à?"

Cố Phong đưa Lạc Ân về phía Tiểu Mẫn, hắn liền hiểu ý, trong tay Tiểu Mẫn đột nhiên xuất hiện một bông hoa màu tím đậm, nhìn rất lạ mắt.

Lạc Ân nhìn thấy liền không phản kháng mà ngoan ngoãn hơn hẳn.

"Mẫn ca đừng cho em ngửi thứ này, em không phản kháng nữa."

Cố Giang lúc nào mới trả lời câu hỏi lúc nãy của Diệp Phong.

" Ở giới âm cũng không thiếu kẻ quái dị như chúng ta, cũng có thể là như cậu nói, yêu nữ kia thích nuôi những đứa nhóc để làm thú cưng."

Còn nuôi bao nhiêu đứa thì chỉ có bọn yêu mới biết mà thôi.

Vừa nghĩ để xung quanh yêu nữ là xương con nít, cơ thể vì không chịu nổi tà khí mà vài đứa nhóc bị chết, cơ thể còn đang trong quá trình tự huỷ, Diệp Phong suy nghĩ đến liền rùng mình một cái.

Không cần nhìn thấy chỉ còn suy nghĩ đến đã sợ, vậy mà Quách Hàn ở bên yêu nữ đó không ít, hắn vừa nghĩ đến đã thấy sầu, dính thù hận từ yêu nữ sang sau này chết có được đầu thai hay không thì còn khó nói lắm.

Cố Giang nhìn gió lất phất thổi qua mấy cây hoa trong sân mà thở dài.

" Hôm nay công việc tới đây thôi, mọi người mau về phòng nghỉ đi, Lạc Ân sẽ về sau."

Ở đây mỗi người đều có một gian phòng riêng, Âm Quan Phủ không có nhiều người nên phòng trống rất nhiều không cần phải chen vào một phòng ba bốn người gì đó đâu.

Không phải ở đây không có người khác vào làm lúc trước rất nhiều nhưng vì bị Lạc Ân doạ cho chạy hết.

Ngày không đổ nước nóng lên tay người khác thì là tàn hình đi vào phòng người khác mà phá, ngày một ngày hai bọn họ còn nhịn, năm sáu tháng đều đủ trò làm gì có ai chịu nổi chứ? Cả ngày bọn họ đi săn quỷ yêu về đã rất mệt lại còn bị trêu chọc, sức bọn họ cũng có giới hạn.

Lạc Ân chơi xấu có tiếng mà tiếng này vang rất xa, đến những nơi khác còn biết tiếng xấu này của cậu.

Diệp Phong với Tiểu Mẫn không hẹn mà đưa ánh mắt như thấu hiểu mà nhìn Lạc Ân đang bị túm áo lôi đi.

Cậu bị kéo vào gian phòng để tiếp khách, bên trong không được bật đèn nên hơi lờ mờ nhưng vẫn có thể thấy đường, Cố Giang lúc này mới lên tiếng.

"Yêu nữ lúc nãy thực sự là cấp B? Cậu đừng bịa để qua mắt tôi."

Lạc Ân từng thấy từng ngửi qua mùi yêu cấp B phản ứng cũng không mạnh như lúc gặp yêu nữ kia ở trong rừng.

Thân thể cậu hơi rung lên một cái.

"Vẫn không qua mặt được Cố đại ca, yêu nữ đó không phải cấp B nhưng cấp mấy thì em không biết thật đó nha, trên vết thương của anh Diệp Phong là mùi của yêu nữ cấp B nhưng mùi ở khu rừng không phải cấp B tuy vẫn là cái mùi giống nhau."

Cậu để hai tay ra sau đầu, mặc kệ áo bị nắm lấy.

" Bọn mình không phải đối thủ của nó đâu, lần đầu tiên em mới có cảm giác bị yêu nữ chèn ép đến nhũn cả chân."

Bạn đang đọc Âm Quan Phủ Gia của Khả Hy

Truyện Âm Quan Phủ Gia tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tuongvy123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.