Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lễ Thanh Tẩy

Phiên bản Dịch · 883 chữ

Trời bên ngoài mỗi lúc một tối, ở ngoại ô không khí buổi tối xuống thấp hơn so với thành phố rất nhiều.

Lâm Dực nhìn trên tay Tiểu Mẫn có một đứa nhóc thì giật giật mí mắt.

" Đứa nhóc này là con của ai đây? Chú tưởng tụi nhóc tụi bây chỉ ăn chơi rượu chè mà thôi, bây giờ lại đem về thêm đứa nhóc gầy như cây que này, làm ba lại không có trách nhiệm như vậy."

Cho dù không thích con mình đi chăng nữa cũng không nên để cho nó thiếu thốn như vậy chứ.

Ông đưa tay muốn chạm vào Quách Hàn, tay đưa gần tới liền rụt về.

" Nhanh đưa nhóc này vào trong."

Lâm Dực nói xong liền chạy vào trong, ông lúc này không để ý đến quần áo trên người bị ướt đến thảm, vài giọt nước theo vạt áo mà chảy xuống.

Bốn người bọn họ không nhiều lời mà đi theo sau, Quách Hàn trong ngực Tiểu Mẫn cựa quậy môi gắt gao cắn chặt.

Hắn lúc này mới nhận ra đều không đúng, bước chân cũng nhanh hơn.

Lâm Dực trải một tấm ga bằng nhung trên ghế sofa thấy bọn họ vừa vào liền quăng chiếc áo trong tay tới.

" Thay cho thằng nhóc đó đi, xong thì đặt lên đây."

Bọn họ lúc này mới nhận ra không khí có gì đó không đúng lắm, có mùi của Ung Hương, mùi này đốt lên khi cần sự tập trung rất cao nó còn giúp những người ngửi được bình tĩnh, trong không khí phản phất mùi gỗ tràm.

Tiểu Mẫn không nhiều lời nhận lấy áo mà thay cho Quách Hàn, trên người nhóc không ít hơn năm vệt tím xanh vừa nhìn liền biết bị đánh mà thành.

Bọn họ không phải yêu thích trẻ con nhưng nhìn thấy đều đau lòng không thôi.

Tiểu Mẫn đặt nhóc lên tấm thảm bằng nhung được trải trên sofa, tiện tay lấy chăn mà đắp ngang ngực.

Lâm Dực đã thay bộ độ lúc nãy, trên người lúc này chỉ có dáng vẻ uy ngiêm chính trực như con người đùa giỡn vừa rồi không phải ông.

" Đứa nhóc này ở với yêu nữ một thời gian nên trên người bị dính không ít thứ dơ bẩn từ yêu nữ lây sang, thân thể đứa nhỏ này đã yếu chỉ cần dính một chút dơ bẩn đã mơ thấy ác mộng không đến một tuần liền chết."

Ông nhìn đứa nhỏ được đặt nằm gọn trên sofa.

" Mạng lớn phúc khí cũng lớn, có thể trụ được đến bây giờ đã rất giỏi."

Diệp Phong vẫn ngây ngẩn tại chỗ, ở đây chỉ có hắn là người không theo kịp mọi người thôi.

Người ta vừa nhìn liền hiểu còn Diệp Phong phải mất đến mấy phút mới hiểu được.

Lâm Dực đặt hai khây nến trước bàn bên cạnh Quách Hàn, khây nến tròn phía dưới có thêm vài chữ màu vàng, do ánh sáng nến chói nhất thời không nhìn ra là chữ gì.

Bọn họ vừa nhìn liền biết ông muốn lập lễ thanh tẩy, lễ thanh tẩy bình thường không ít hơn mười người, phải ở một sân rộng.

Lễ thanh tẩy lần này là thanh tẩy cho một đứa nhóc nên không cần nhiều người, nhưng nếu đứa trẻ có quá nhiều suy nghĩ xấu hay thù hận trong lòng, người thanh tẩy sẽ bị dội ngược lại.

Bọn họ không biết dội ngược lại sẽ như thế nào chỉ nghe người ở bang khác nói rất khủng khiếp mà thôi.

Cố Phong rót một bát nước đặt ở giữa hai khây nến.

Đây là lễ thanh tẩy nhỏ mà thôi, chỉ cần bỏ bột hoa Tử Đằng vào cho Quách Hàn uống là được.

Còn hai khây nến tại sao được đặt ở đó bọn họ làm sao biết được, Lâm Dực được mọi người biết là rất hay làm màu mà.

Lạc Ân bấu tay vào cánh tay Diệp Phong.

Hắn ay da một tiếng, cậu mỗi lần khẩn trương liền bấu vào tay người bên cạnh, để giảm bớt sự khẩn trương.

Diệp Phong công nhận ở Âm Quan Phủ chỉ có những kẻ quái dị mà thôi, tên thì coi hoa như mạng, còn Cố Phong là tên cuồng công việc.

Còn tên đang bấu tay hắn cũng là tên quái dị, Lạc Ân rất thích làm đau người khác, so với làm đau quỷ yêu cậu thích làm đau con người hơn, chạm vào quỷ không có hơi ấm gì cậu không thích.

Người nào lại thích chạm vào quỷ để đo nhiệt độ? Làm gì có thích làm đau người khác rồi cười ha hả? Quái dị quá quái dị rồi.

Diệp Phong cảm thấy bản thân đã bình thường nhất rồi.

Lâm Dực bình thường trời chưa sáng đã chạy đi mất, muốn gặp ông so với Tống Diêm La còn khó hơn.

Bọn họ cả người đều ướt, nước theo vạt áo chảy xuống tạo thành một chỗ nước nhỏ.

Lâm Dực:" Được rồi, mấy đứa về phòng thay đồ đi, đêm nay nhóc này ta canh là được."

Bạn đang đọc Âm Quan Phủ Gia của Khả Hy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tuongvy123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.