Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bồi Ngọc Mỵ cả đêm

Tiểu thuyết gốc · 1275 chữ

Một ngày bình lặng Dương Quân cùng nhị nữ chỉ nằm đó mà ngắm cảnh núi rừng của Tam Đạo Tông, chỉ là nghỉ ngơi thư thái một chút sau bao ngày bôn ba vất vả và chỉ là nghỉ ngơi lấy sức thôi....tối mới lại vất vả.... @@

"Ngọc Mỵ, hôm nay chỉ có bồi nàng thôi, tông chủ yêu kiều ạ"

Dương Quân được các lãnh đạo ban hành cho nhiệm vụ, và giờ hắn đang trong phòng Đinh Ngọc Mỵ, sau bao ngày xa cách, đối với Đinh Ngọc Mỵ hay đám người Bối Tuyết Sương thì Dương Quân hắn là chủ chốt của bọn họ rồi....chủ nhiều thứ....@@

"Ngươi không thích ta sinh nữ nhi sao?"

"Không phải "

Đinh Ngọc Mỵ hờn dỗi hỏi

"Vậy sao ngươi còn để nữ nhi ra đi?"

....

Dương Quân ôm Đinh Ngọc Mỵ trong lòng mà an ủi.... (An cái đã tí nữa ủi)

"Ngốc ạ, nữ nhi đi với Thánh nhân để thành tài"

"Ta đâu có không thích đâu"

"Nam tử hay nữ tử cũng vậy, các nàng sinh ra ta đều thích"

....

Hứ...ai mà sinh?"

Dương Quân từ từ mà cởi bỏ từng lớp từng lớp y phục trên người Đinh Ngọc Mỵ ra

"Có cần không? Giờ chúng ta tạo thêm đứa nữa nhá"

"Hắc hắc.....

Giờ là không gian riêng của Dương Quân và Đinh Ngọc Mỵ, thời gian còn dài, lại không có cần chạy show nên Dương Quân rất chậm rãi mà đùa nghịch, vuốt ve từng bộ phận, từng tấc thịt trên cơ thể trắng hồng đầy dụ hoặc của Đinh Ngọc Mỵ

"Ta... Để ta chăm sóc cho ngươi "

Đinh Ngọc Mỵ chủ động cởi y phục Dương Quân, nàng hôn hít mọi chỗ và hé mở đôi môi anh đào đỏ thắm mà ngậm lấy cái đầu trọc lóc của tiểu đệ đệ Dương Quân. Cảm nhận sự chăm chút, cảm nhận đầu lưỡi đang quấn quýt vuốt ve từ đầu ngọn xuống gốc, Dương Quân hắn sướng rơn cả người

"Nào, ta cũng chăm sóc cho tiểu muội muội "

..

"Tiểu muội muội? "

Hứ...ớ....

Xoay tư thế đối chéo (69) Dương Quân đánh lưỡi vào các nơi mẫn cảm của âm động hồng hào của Đinh Ngọc Mỵ, cảm nhận nó giật giật lên từng hồi theo các hành động của Dương Quân, Đinh Ngọc Mỵ như tê dại cả thân thể

"Ngươi.. Đừng...ứ....rất....nhột....ta....á....

Roẹt roẹt....

Đinh Ngọc Mỵ thì đang căng miệng vì tiểu đệ đệ của Dương Quân đang bành trướng cứng ngắc như muốn đâm xâu vào trong họng nàng

"Nào ta tiến vào nhé....

Dương Quân đỡ hai chân Đinh Ngọc Mỵ, muốn mở rộng đường để dương vật tiến quân vào

Ọp...

Ứ......

Phạch phạch phạch....

"Chậm thôi, ....ứ......

Bạch bạch bạch....

Đinh Ngọc Mỵ trống vắng lâu ngày mà thấy như được tưới thần dược vậy, cả người mẫn cảm lâng lâng theo từng nhịp dập nhịp đẩy của Dương Quân, hai bầu ngực săn lại căng cứng rỉ ra những dòng sữa trắng, Dương Quân vội vàng cúi xuống ngoạm lấy một bên mà bú mút

"Hứ....ớ....chỗ đó...sữa...của nữ nhi.....

...

"Hắc hắc...roạt roạt....nữ nhi đi rồi, không dùng tới....để...ta....

Phạch phạch phạch.... Chụt chụt...roạt roạt

"Hừ...thì..ra..ngươi.. Vì..cái..này..mà...đẩy nữ nhi đi...

"Hắc hắc.... Đâu...có...chỉ...là...không dùng...phí..phạm...rồi "

....

"Có....có...lỏng...không?... Ứ....

Lỏng?

Đinh Ngọc Mỵ bất chợt hỏi một câu mà Dương Quân hắn cũng không hiểu gì cả

"Ta...là...là..chỗ đó...mới sinh hài tử... Ứ....có..có..bị lỏng không? "

.."lỏng?.... À

Thì ra nàng sợ rằng âm động không còn se khít như bình thường

"Ngốc ạ, rất khít.....rất..chặt....a..như muốn bóp nghẹt cái của ta....

Phạch phạch phạch

Ọp bạch.....

Hai người dùng thời gian cả đêm để yêu thương nhau, Dương Quân yêu thương Đinh Ngọc Mỵ.... Dương vật yêu thương không rồi âm động. Đến khi Dương Quân chuyển dương vật sang yêu thương nhiều chỗ khác mới làm cho Đinh Ngọc Mỵ sống dở chết dở

"Cái kia...ta chưa có vào chỗ đó bao giờ.... Đừng....đừng vào đó...

"Á....ấy.... Ây gia.....ngươi?... Định làm chết ta sao?....chỗ đó nhỏ...không vừa đâu....đừng...động.nữa....

Op bẹp......

Dương Quân là mang dương vật yêu thương cúc hoa nha....thám hiểm một cửa hang mới mẻ của Đinh Ngọc Mỵ.. Có vẻ như từ lúc Hồ Tuyết Ni làm ra cái cảnh vào nhầm hang mà giờ đây Dương Quân có niềm yêu thích mãnh liệt với cửa sau a....

Á....ứ....

Phạch phạch phạch

"Đâu có....nó..nó.chấp nhận rồi kìa...ọp...bạch...ứ....nó co dãn...nó co bóp.....

....

"Chết ta mất.... Động từ từ....óp....á.......

Phạch phạch phạch phạch

Ta..ta...ra...đây.....ta...nàng...muốn ở...đâu....

...

A....ở...đó...ở...đó.đi...chỗ..kia..đầy....lấp đầy rồi...nhỡ...lại..mang..thai..nữa mất...

"Á....nóng...nóng....bắn..thật..sâu...thật..sâu.bên.trong.rồi...

Lần cuối này đâu trút toàn bộ tinh khí vào sâu trong cúc hoa Đinh Ngọc Mỵ, sở dĩ nàng không muốn vào âm động nữa một vì sợ nhỡ lại đậu thai, hai vì...căn bản đầy ắp rồi, Dương Quân ra trong âm động đến mấy lần làm cho chỗ đó không ngừng chảy ra ướt cả hai bên mép lẫn đám cỏ non, Dương Quân vận động bên cúc hoa mà vẫn không có lắc cho nó ra hết...

Ngủ thôi! Âm động tràn đầy, cúc hoa co thắt mà đẩy ra, đến môi đỏ của Đinh Ngọc Mỵ vẫn còn vấn vương chút dịch thể, Dương Quân ôm nàng mặc kệ mà ngủ, giờ có làm lần nữa thì Đinh Ngọc Mỵ cũng chịu không nổi nữa, nàng đã nhũn nhão cả ra rồi, mặc kệ Dương Quân lật đi lật lại ôm ấp chìm vào giấc ngủ

....

"Mẫu thân ! Tướng công...

"Mặt Trời chiếu tới mông rồi, dậy thôi"

"Ặc...trời ơi hai người đánh trận à...

"Làm sao mà tan hoang chiếc giường vậy...

Người gọi mẫu thân không phải là Dương Thiên Mỵ rồi, đó là Nam Cung Linh Nhi, nàng cứ thế xông tới giường Dương Quân và Đinh Ngọc Mỵ đang ngủ định đánh thức họ dậy

"A đầu...đã lớn như thế rồi còn không có biết ý tứ gì cả..

"Ngươi có để chúng ta ngủ chút nữa không? "

Nam Cung Linh Nhi lè lưỡi nhìn Dương Quân lại nhìn Đinh Ngọc Mỵ

"Mẫu thân à, ta đâu có lớn, người xem..

"Tướng công làm mẫu thân lớn bụng, mà ta thì chưa có thấy gì"

..

"Tướng công à, đêm nay nhé, đêm nay cố gắng, ta cũng muốn lớn lên"

Nam Cung Linh Nhi làm nũng, một là tướng công nàng, một là mẫu thân nàng, một quan hệ tam vế liên thông.

"Tốt, đêm nay tới cho nàng ăn căng bụng...

"Ngọc Mỵ dậy thôi, không các tỷ muội của nàng lại ganh tị "

Bốp

Dương Quân vỗ cái mông đầy đặn của Đinh Ngọc Mỵ nhằm thức tỉnh nàng ta

" khốn nạn này, chỗ đó còn đau rát đó, còn vỗ mạnh như vậy

Thì ra tướng ngủ nằm sấp lúc này của Đinh Ngọc Mỵ không phải quen thuộc, mà do Dương Quân hồi đêm thúc vào trong hang mạnh mẽ quá mà không có nằm binh khí được

"Ý...người... Mẫu thân... Người cho tướng công đi chỗ đó sao?"

"Ta còn tưởng mặt trời chiếu vào, mẫu thân là vểnh lên phơi nắng "

@@

"Thật là tuyệt vời nha, xem nè nó còn hở ra chưa có ngậm lại nè...

Èo...bị đẩy cho đỏ cả lên thế này....

@@

Nam Cung Linh Nhi cố tình vạch hai bờ mông Đinh Ngọc Mỵ ra mà xem xét, lần này thì nàng không phải chọc ghẹo cái mông không thôi, mà là chọc tổ kiến tức giận rồi

"Con nha đầu chết tiệt, dám giỡn với ta.....

Bạn đang đọc Âm Dương Thiên Cung sáng tác bởi Huyetcongtunb
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huyetcongtunb
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 518

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.