Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trừng trị kẻ phá giấc

Tiểu thuyết gốc · 1263 chữ

Nếu là như h qua thì Dương Quân hôm nay sẽ nghỉ ngơi làm chút điều gì đó tiêu khiển, nhưng không, sáng sớm Nam Cung Linh Nhi đã chạy đến khua dậy nếu khi có hành động gì quyết liệt thì nàng ta sẽ lại mỗi sáng đi phá giấc ngủ mất. Không cho cơ hội phản kháng, mặc kệ là mẫu thân của Nam Cung Linh Nhi Đinh Ngọc Mỵ vẫn đang trần như nhộng ngoe nguẩy cái mông đi gõ đầu Nam Cung Linh Nhi vì trêu chọc nàg ấy.

Dương Quân ra tay vì chính nghĩa mà ra tay trợ giúp Đinh Ngọc Mỵ trừng trị Nam Cung Linh Nhi, khác một điều là Đinh Ngọc Mỵ dùng tay gõ đầu Nam Cung Linh Nhi, còn Dương Quân thì dùng chỗ khác gõ... Hắn bắt lấy Nam Cung Linh Nhi không đầy vài giây đã lột sạch đồ trên người nàng, mặc cho vùng vẫy chống đỡ Đinh Ngọc Mỵ đánh, và vùng vẫy vì Dương Quân khống chế, hắn chọc tay vào âm động nàng móc ngoáy, cố gắng cho cái động dầm dề ướt át để bắt đầu đưa dùi cui đẩy vào

"Cứu mạng...á....hai người bắt nạt ta....

Phạch phạch phạch

"Mẫu thân, người cứu ta.....ứ..ớ.....

....

"Cho chừa....dám chọc tức ta....xem tướng công của ngươi trừng trị ngươi...

...

"Mẫu thân à...cũng là tướng công của người đó...á....cứu...á.tướng công... Từ.từ..

Phạch phạch bạch bạch....

" ta giúp mẫu thân ngươi dạy dỗ ngươi... Dám..phạm.thượng....ta.thượng..ta thượng...

Bạch bạch..ọp..ọp..

"Người... Tướng công... Ta....

"Mẫu thân cứu....ta là nữ nhi của người a....

Ứ...ứ....

Ẹp ẹp ẹp .

"Hừ...nữ nhi hỗn đản..cho chết....ta đâu có dễ dàng cứu hừ....

"Dương Quân... Cho nó biết..mùi...hừ....cho nó xưng mông lên xem nó còn dám trêu đùa ta không

Bạch bạch..

Pậc...óp....á....á....cái...chỗ đó không.... Không vừa....

Dương Quân rút dương vật từ trong âm động ra một cách giứt khoát, rồi lại đẩy vào cúc hoa nho nhỏ hồng hồng của Nam Cung Linh Nhi một cách không thương tình, cũng là Đinh Ngọc Mỵ chỉ huy, cũng là chỗ đó vì Nam Cung Linh Nhi hứng tình rồi mà nó úp mở mời gọi ghê gớm, dương vật đã có chất bôi trơn trong âm động rồi, giờ chỉ đẩy một cái là lút cán vào thôi

"Á...tướng công khốn kiếp... Á...chỗ đó đau...rát.....

Ọp ọp ọp...bạch bạch.

Bốp...

Dương Quân vỗ mạnh cái mông Nam Cung Linh Nhi một cái

"Kháng nghị vô hiêu lực...hắc hắc...

Bạch bạch.bốp.

"Ta là nghe nương tử của ta...à là mẫu thân ngươi trừng phạt ngươi...

Hắc hắc...

Phạch phạch phạch

Á...mẫu thân... Cứu...ta.chừa..rồi....chỗ...đó...chỗ...đó...@@....có chút ngứa....

Ứ...ứ...ớ....

....

Rồi.... Á....ta...bắn...vào..đây....chỗ này của Linh Nhi... Chặt...bót...quá....á.....

Phụt.....

"Ớ....á....nóng.....nóng....sao không bắn vào chỗ dưới nó...á...ta..cũng muốn...muốn.. Làm..lớn..cái bụng mà....

Quay đi quay lại Đinh Ngọc Mỵ đã mặc y phục rời đi lúc nào không hay, nàng chắc sợ Dương Quân chưa đủ mà kéo nàng lâm trận lần nữa thì hỏng, nàng ta hết chỗ chịu được nữa rồi

"Tướng công khốn kiếp, hùa mẫu thân bắt nạt ta"

Èo...nhiều thế này mà không cho vào đây, có phải dễ đậu thai không "

Nam Cung Linh Nhi vét lấy chỗ tinh khí chảy tràn từ cúc hoa và vuốt nhẹ âm động nơi nàng muốn nhận tinh khí nhất

"Rồi, hay là lần nữa ở chỗ đó?"

Hắc hắc

Dương Quân cười nụ cười làm Nam Cung Linh Nhi rùng mình run rẩy

"Dừng dừng tướng công, để tối để tối, ta không ổn, chỗ này còn đau rát, không thể lăn lộn nữa "

Nam Cung Linh Nhi vội vàng đến y phục còn không mặc được chỉnh tề vội vàng chạy mất dép, có lẽ sau vị này nàng cũng không dám buổi sáng đi trêu chọc nữa.

Dương Quân dậy đi ra sảnh kiếm chút gì lót dạ, lạ thay là trên bàn thiếu đi vài người, có lẽ ăn xong đi dạo rồi. Còn như Đinh Ngọc Mỵ và Nam Cung Linh Nhi cũng không ra ăn với mọi người, không phải là ngượng ngùng không dám ra đâu, chỉ vì....cái mông kia ngồi không được..... Khà khà

"Nương tử sư phụ, sao nàng không đi dạo với mọi người, cả Hiểu Lan nữa?"

Bối Tuyết Sương và Đường Hiểu Lan là hai người còn lại trên bàn ăn

"Ta? Ngươi nhìn, cái bụng lớn thế này rồi, cũng lười đi lại hơn"

Bối Tuyết Sương quay qua xoa xoa cái bụng Đường Hiểu Lan

"Hiểu Lan muội muội, nó ra sao? Đứa bé này bao giờ mới chịu chui ra, haizz ta cũng muốn, Đinh tỷ tỷ và Hiểu Lan thật hạnh phúc, có thể có hài tử vui vẻ rồi "

...

Nếu tính ra thì đúng là Bối Tuyết Sương hơn Đường Hiểu Lan tuổi rồi, dù Bối Tuyết Sương nhìn thiếu nữ hơn, còn Đường Hiểu Lan thì thục phụ phong mỵ, bởi Đường Hiểu Lan phong trần nữ tử rồi vào cung làm phi, rồi mang thai mà thành thục hơn so với Bối Tuyết Sương quanh năm chỉ ở Quỷ đạo Tam Đạo Tông, cũng chỉ Dương Quân mới khai thông nàng ta ( từ nhiều khía cạnh) chứ không thì vẫn ngây ngô lắm

"Tỷ à, muốn biết rõ thì tìm hắn đi"

"Haizz, ta tiếc nuối vì đứa bé này không phải của hắn"

...

Bối Tuyết Sương vẫn tò mò thích thú với cái bụng đang lớn đó của Đường Hiểu Lan

"Không sao, đứa bé này về sau vẫn sẽ mang họ hắn, chúng ta cũng sẽ là nương của đứa bé"

"Cùng lằm thì sau khi sinh đứa bé,...lại....lại đòi tên khốn nạn này cho đứa nữa"

Dương Quân làm như không nghe thấy, cắm đầu vào đánh cho no bụng mới làm một câu

"Ta không quan tâm, nàng yên tâm Hiểu Lan"

"Sư phụ nương tử, ta no rồi, có sức rồi"

@@

"Có sức? Làm gì?"

Bối Tuyết Sương ngơ ngác không hiểu Dương Quân nói ý gì

"Thì có sức tạo hài tử rồi"

"Đi thôi, Hiểu Lan nào, cùng vào "

..@@

"Bỏ đi, ta sợ ảnh hưởng đứa trẻ, hai người cứ tự nhiên "

@@

Không chút nhiều lời thừa thãi nữa, mặc kệ Bối Tuyết Sương chửi mắng giãy giụa, Dương Quân hắn cứ thế bế bổng nàng ta lên tiến về cái ghế thái sư trên bục, nơi này trước đây làm phòng nghị sự mà để cái ghế ở đó, sau này lại để làm phòng ăn kiêm họp mặt của chúng nữ riêng thuộc về Dương Quân, cái ghế ngồi nghe đàm đạo mà giờ thành nơi tiện lợi cho Dương Quân hành động

"Khốn nạn này, giờ là ban ngày, chỗ này..các tỷ muội đến sẽ thấy đó..

"Á...cởi.. Cởi hết đã..nhàu ..á...nhàu y phục của ta.....

" á...ngươi.. Ngươi lại cứ thế cắm vào.... Ọp. PPhạch

Á...khốn nạn kia...từ..từ...bồng ta...á..vào trong đi...ứ...ớ...mọi người thấy thì sao....á....ngươi...ban ngày.... Từ..từ...

Phạch phạch phạch. Bọp bọp bọp....

Hắc hắc...mặc kệ....

"Bản công tử ban ngày tuyên dâm....ọp.

Phạch phạch bạch bạch

"Hôm nay chính là làm ở nơi này.... Trên cái ghế này....ai đi qua thấy...bản công tử mặc...kệ..

Bạch bạch bạch

Há há há

Đường Hiểu Lan trợn trừng nhìn rồi lại phá lên cười thích thú, tuy hay thấy hắn làm cùng mọi người nhưng giờ là ban ngày và lúc đó nàng cũng cùng làm, còn giờ thì đang ngồi làm khán giả quan sát......

( phim truyền hình trực tiếp luôn đó)

Bạn đang đọc Âm Dương Thiên Cung sáng tác bởi Huyetcongtunb
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huyetcongtunb
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 313

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.