Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thuốc

Phiên bản Dịch · 1254 chữ

Bình tĩnh mà xem xét, diện mạo Giang Thành không tệ, chỉ cần không há mồm nói chuyện thì cũng có thể xem là người bình thường.

Còn làm công việc được mọi người tôn trọng và có thể diện.

"Không phải, " Giang Thành lắc đầu: "Là chủ cho tôi thuê nhà, đồng thời cô ấy cũng là sếp của tôi, mớ quần áo này là cô ấy để lại ở đây."

Tên mập run rẩy một chút, ánh mắt nhìn về phía Giang Thành thay đổi kịch liệt, đột nhiên cảm thấy toàn bộ thế giới này đều không tốt.

Giang Thành cũng không để ý tới hắn, thu dọn mớ quần áo lộn xộn trên mặt đất xong liền ôm thùng vào phòng vệ sinh, bên trong có một cái máy giặt lồng ngang rất lớn.

Từ phòng vệ sinh đi ra, Giang Thành tiến lại giá quần áo, với tay lấy bộ sườn xám màu xanh kia đi.

Y lại nhìn quanh một vòng tìm kiếm, vẫn không thấy hai món quần áo vừa nãy mình nói, đành phải chắc lưỡi rời đi.

Không lâu sau đó trong phòng vệ sinh truyền ra tiếng máy giặt khởi động.

Hình như là do lượng quần áo quá nhiều, hoặc là máy giặt quá cũ nên âm thanh phát ra hết sức nặng nề, khiến người ta không khỏi nghi ngờ liệu nó có giặt sạch hay không.

Tên mập đi tới trước cửa, kéo cửa ra, yên lặng rút một điếu thuốc châm lửa, ngậm lên môi, ánh mắt vừa trống trải vừa mờ mịt.

Thừa dịp máy giặt đang làm việc, Giang Thành ôm cái thùng không đặt ở bên cạnh cầu thang.

Hình như y sợ cái thùng sẽ chiếm chỗ cầu thang chật hẹp, lại nhẹ nhàng đá một cái, đẩy thùng tới gần góc tường.

Y xoay người, nhìn thấy góc nghiêng bên mặt tên mập ánh lên vẻ u buồn mà lại mông lung, tràn ngập tâm sự.

"Này mập, " Giang Thành vô cùng tự nhiên nói: "Tôi nghe thấy mùi thơm của xương sườn, cậu đi xem thử coi có phải là được rồi không."

Nghe vậy, tên mập vứt bỏ đầu mẩu thuốc lá, quay người đi vào phòng bếp. Lúc đi ngang qua người Giang Thành hắn có dừng lại vài giây đồng hồ, miệng giật giật muốn nói cái gì đó nhưng rồi lại thôi.

Chỉ một lát sau mùi thịt nồng đượm tỏa ra, tên mập dùng một miếng vải bưng lấy nồi nước nóng hôi hổi đi tới, Giang Thành đã trải sẵn một tấm vải ở trên bàn từ trước.

Cái nồi được đặt ở chính giữa bàn không lệch không nghiêng về bên nào, sau đó tên mập lại mang ra một đĩa khoai tây xào chua cay cùng với hai chén cơm đầy.

"Bác sĩ, " Ngồi trơ mắt nhìn Giang Thành giải quyết hết sạch hai chén cơm, tên mập nói: "Anh ăn từ từ thôi, không ai giành với anh hết."

Giang Thành tự múc cho mình chén canh, uống ừng ực hết sạch rồi mới buông chén xuống, thỏa mãn rút khăn giấy ra lau miệng, lúc này tên mập mới ăn được nửa chén cơm thứ nhất.

Giang Thành quan tâm hỏi: "Sao cậu không ăn?"

Tên mập nhìn hai cục khoai tây nhỏ còn sót lại trong đĩa cùng với cái nồi nước chỉ còn lẻ loi trơ trọi mấy cái lá rau cải nổi lềnh bềnh, chậm rãi buông đũa xuống: "Bác sĩ, " Hắn ngẩng đầu nói: "Gần đây tôi giảm cân."

"Ồ, " Giang Thành gật gật đầu: "Vậy tôi không khuyên cậu ăn nữa."

Sau bữa ăn, tên mập xuống bếp rửa chén như thường lệ, Giang Thành ngồi bên cạnh bàn làm việc trong phòng, tiếng gõ bàn phím đánh ra nghe có vẻ thờ ơ lơ đãng.

Tên mập rửa chén xong liền ra ghế sô pha ngồi, vừa vẫy nước cho khô tay vừa hỏi Giang Thành phòng khám này chỉ nhắm đến đối tượng bệnh nhân mắc bệnh tâm lý hay là bệnh nhân mắc bệnh thân thể, Giang Thành đáp lại bằng một câu trả lời khẳng định.

Tên mập chớp mắt mấy cái, giống như có khúc mắc gì đó suy nghĩ mãi mà không rõ: "Bác sĩ, vừa nãy tôi nhìn thấy có rất nhiều thuốc trong ngăn tủ dưới bếp, mà phần nhiều đều là thuốc trị vết thương ngoài da với thuốc giảm đau, anh trữ chúng để làm gì vậy?"

Thoạt nhìn Giang Thành hết sức khỏe mạnh, thậm chí tên mập còn cảm thấy bàn về sức ăn mình cũng chưa chắc là đối thủ của y, đống thuốc đó không giống như Giang Thanh sẽ dùng.

Không ngờ sau khi Giang Thành nghe được lời tên mập nói còn nghiêm túc suy nghĩ một lát, tiếp theo đi vào phòng bếp, lấy ra một hộp thuốc dán giảm đau.

Xé mở hộp, Giang Thành rút một miếng ra, xoay người nhìn chằm chằm tên mập dò xét.

Còn thỉnh thoảng cúi đầu nhìn miếng dán giảm đau trong tay.

Tên mập không tài nào hiểu nổi loạt hành động của Giang Thành, trong lòng bỗng có một dự cảm bất tường: "Bác sĩ, " Hắn hoảng hốt nói: "Anh nhìn tôi làm gì?"

"Không có gì, " Giang Thành thu hồi miếng dán giảm đau, bỏ lại chỗ cũ, sau đó quay lại trước bàn làm việc ngồi xuống, như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Tên mập ban đầu còn hoài nghi không hiểu ra sao, nhưng nghĩ tới ác mộng liền cảm thấy cái gì cũng không đáng kể.

Một buổi chiều cứ như vậy trúc trắc trôi qua, nhân thời gian không có khách hàng, tên mập lại thu dọn qua loa ở trước cửa một lần, xong xuôi đâu đó hắn quay lại ngồi trên cái ghế sô pha mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Đến khi tỉnh lại lần nữa, trời đã tối đen, tên mập dụi mắt, phát hiện Giang Thành không còn ngồi ở trước bàn làm việc nữa. Hắn nghiêng đầu sang chỗ khác, trong bếp cũng không có động tĩnh của Giang Thành, hắn giật mình một cái hoàn toàn tỉnh hẳn.

Trời tối rồi, không ai nói trước được ác mộng sẽ giáng xuống khi nào, nếu mà không có Giang Thành, bất kỳ một ác mộng nào đối với hắn đều sẽ là tai ương ngập đầu.

"Bác sĩ?" Tên mập la lên.

Xung quanh yên tĩnh, không có ai trả lời.

Tên mập hoảng hồn, đang lúc hắn định đi lên trên lầu tìm thì cửa bỗng mở ra, một cái bóng cao gầy in trên nền nhà.

Giang Thành xách theo túi lớn túi nhỏ đi vào, tiện tay đóng cửa lại.

"Bác sĩ!" Tên mập giống như là nhìn thấy tia sáng hy vọng, kích động nói: "Anh đi đâu vậy?"

Giang Thành đưa mấy cái túi trong tay cho tên mập đang tiến lại chỗ mình, nhìn vào trong hắn thấy có rất nhiều cái hộp nhỏ, tất cả đều là thuốc mà buổi chiều hắn nhìn thấy trong ngăn tủ.

"Đây là..."

"Thuốc, " Giang Thành cởi áo khoác ra treo trên giá quần áo, quay đầu nói: "Để trong ngăn tủ buổi chiều cậu thấy là được."

"Bác sĩ, anh mua nhiều thuốc như vậy làm gì?"

Bạn đang đọc Ác Mộng Kinh Tập (Dịch) của Ôn Nhu Khuyến Thụy Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mymythapcuu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.