Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bác Sĩ Tự Do?

Phiên bản Dịch · 1699 chữ

Uỳnh uỳnh uỳnh

Ban đêm, Trần Chiếu nghe thấy tiếng đật cửa dồn đập.

“Bây giờ là mấy giờ rồi?” Trần Chiếu mơ màng mở mắt, thấy được ngoài cửa sổ sắc trời vẫn tối đen.

“Trần, ngươi nghe thấy ta nói không? Ta là Isen…”

Trần Chiếu rời giường, dưới chân không biết dẫm phải cái gì.

Uông

“Nhân loại, ngươi dẫm lên ta”.

“Ngươi như thế nào còn chưa trở về Địa ngục?”.

“Ta tạm thời còn không có muốn trở về”.

Trần Chiếu không để ý tới Beelzebub, đi ra mở cửa phòng: “Có chuyện gì không Isen?”

“Trần, ta nghe Vincent nói, ngươi là bác sĩ đúng không?”

“Trước kia thì đúng, còn bây giờ thì không phải”.

“Có một người khách trọ xảy ra chút chuyện, ngươi có thể đi xem một chút không? Ta không muốn hắn chết trong khách sạn của ta”.

Trần Chiếu xoa xoa trán: “Sao không gọi xe cứu thương”.

“Bệnh viện gần nhất cách đây cũng nửa giờ đi đường, nửa giờ sau hắn hẳn là có thể đi nhà xác a”.

“Thế nhưng ta không có chứng chỉ hành nghề bác sĩ”.

“Yên tâm, quy củ ta biết, ta sẽ không nói lung tung”. Isen từ trong túi lấy ra 10 dollar Mỹ: “Đây coi như là tiền ngươi khám bệnh”.

“Chờ một chút, ta lấy dụng cụ”.

Lần này xuất ngoại, toàn bộ gia sản của Trần Chiếu hắn đều mang đến, đại bộ phận đều là thiết bị hành nghề y.

Bất quá phí vận chuyển so với giá của dụng cụ chữa bệnh này đắt đỏ hơn, Trần Chiếu lúc đó đau lòng rất lâu a.

Trần Chiếu đã được làm việc ở phòng cấp cứu, về sau phòng cấp cứu không cần người địa phương nên hắn bị điều đi đến phòng giải phẫu ngoại khoa, kết quả so với phòng cấp cứu áp lực càng lớn hơn.

Đi qua một lối rẽ cách đây ba gian, Isen đẩy cửa dẫn Trần Chiếu đi vào. Trần Chiếu thấy trên mặt đất có một nữ tử trẻ tuổi đang nằm run rẩy, bên trên mặt bàn có một ít bột phấn bạch sắc.

“Nàng hít quá liều thuốc phiện?”. Trần Chiếu hỏi.

Trần Chiếu lập tức kiểm tra mạch đập, con mắt, nhịp tim.

Nhịp tim thấp, huyết áp thấp, co mặt co rút lại, bờ môi tím.

“Ta không có Naloxone”. Trần Chiếu sắc mặt ngưng trọng.

“Có biện pháp xử lý không?”

“Xe cứu thương nhanh nhất phải nửa giờ mới tới sao?”

“Không có cách nào”. Isen bất đắc dĩ nói: “Nàng mới mười sáu tuổi, chỉ mong nàng có thể qua khỏi a, ngươi tận lực đi”.

Trần Chiếu suy nghĩ một chút, người thiếu nữ này dùng thuốc phiện theo phương thức hít. Nếu lúc này có thể làm cho nàng nôn mửa, thực sự có thể làm giảm bớt triệu chứng này, ít nhất cũng có thể làm cho nàng kiên trì qua nửa giờ.

Trần Chiếu lấy ra một bộ ngân châm, phân biết tại huyệt Kỳ Môn, Thiên Đô, Linh Đài đâm vào.

Phương pháp châm cứu này là hắn học từ một người quen của phụ thân, bất quá sau khi phụ thân qua đời hắn cũng chưa từng gặp lại người kia.

Ba cái huyệt vị này đồng thời kết nối đến dạ dày, có thể gây ra tác dụng thúc nhả.

Thế nhưng, qua một phút đồng hồ, cô gái vẫn không có bất kì phản ứng gì.

Sắc mặt Trần Chiếu liền biến đổi, vén y phục của thiếu nữ lên, tay xờ vào phần bụng của thiếu nữ.

“Bụng rỗng, Isen, ngươi có biết bao lâu rồi nàng chưa ăn gì không?”

“Đã hai ngày nay nàng dường như cũng không có đi ra ngoài, tối hôm qua có bảo ta đưa đồ ăn, hôm nay sẽ không kêu lên rồi, có vấn đề sao?”.

Hít thuốc phiện vốn dĩ làm thân thể suy yếu, mà hơn nữa trong bụng không có đồ ăn lại càng dễ bị trúng độc (ta hiểu nàng này là bị sốc thuốc).

Bởi vì thuốc phiện hút vào trong cơ thể không bị đồ ăn pha loãng, đây mới là điểm trí mạng nhất.

“Phải cho nàng ăn một chút gì đó, sau đó lại làm cho nàng đem vật chất có độc cùng với đồ ăn cùng một lúc nôn ra”.

“Đi lấy một ít đồ ăn”. Trần Chiếu nói.

“Ngươi có biện pháp làm cho nàng ăn sao?”

“Thử một lần, nếu như không thử nàng không sống được qua nửa giờ nữa”.

Isen vừa đi, Trần Chiếu lập tức nói với Beelzebub: “Dùng năng lực của ngươi để cho nàng ăn một chút gì đó”.

Người hít thuốc phiện không có muốn ăn bởi vì thuốc phiện làm ảnh hưởng đến cơ năng sinh lý của con người, gây ra phán đoán sai lầm cho thân thể.

Mà hít thuốc phiện trong thời gian dài rất có thể tạo thành thương tổn vĩnh viễn đối với cơ thể.

Huống chi lúc này thiếu nữ vẫn còn trong trạng thái hôn mê, cho ăn theo cách bình thường rất khó có tác dụng.

Bất quá ý thức của nàng vẫn còn, đây là bản năng cầu sinh.

Thế nhưng là, Trần Chiếu lại cảm giác chính mình lại bị đói bụng.

“Đáng chết, vì cái gì người thi triển năng lực đối với ta?”

“Ngươi đứng ở bên trong phạm vi này, ta không có khả năng khống chế chính xác cho nên ngươi cũng bị ảnh hưởng bởi năng lực của ta, lần sau nhớ tránh xa ra”.

“Đồ ăn”. Isen động tác rất nhanh, bưng đến không ít đồ ăn.

“Loại thịt này không được, bánh mì, Coca… hướng đến miệng nàng nhét vào, có chiếc đũa ư, được rồi…”. Trần Chiếu trực tiếp sử dụng ngón tay hướng vào miệng thiếu nữ nhét đồ ăn vào.

Thịt dưới tình huống không có khả năng nhai nuốt có thể gây ra tắc nên trong thời điểm bị hôn mê tuyệt đối không được dùng thịt để cho bắt buộc người khác ăn.

“Như vậy không có vấn đề gì sao?”. Isen nhìn Trần Chiếu dùng phương thức thô bạo như vậy nhét đồ ăn vào miệng thiếu nữ, không khỏi có chút lo lắng.

“Tại không có dược vật cùng thiết bị cấp cứu tương ứng, dưới tình huống này đây là biện pháp duy nhất, hoặc không chính là đứng nhìn nàng chết”

Đột nhiên, Trần Chiếu thấy được một hư ảnh trong suốt từ trên người thiếu nữ đứng lên.

Linh hồn!

“Về đi!”. Trần Chiếu lớn tiếng quát, hư ảnh bỗng nhiên giật mình, một lần nữa lại nằm xuống.

Tiếp theo trong nháy mắt, thân thể thiếu nữ mãnh liệt co lại, sau đó oa một tiếng, nôn mửa liên tục.

Trần Chiếu cùng Isen liếc nhìn nhau, đều thở phào một hơi.

“Để cho nàng ăn thêm một chút gì đó, chờ chút nữa xe cứu thương đến thì đưa nàng đến bệnh viện kiểm tra lại một chút”. Trần Chiếu thu dọn đồ đạc, đứng dậy có ý định rời đi.

Tình huống như đã xảy ra trên người thiếu nữ, tại quốc gia này phi thường phổ biến.

Trần Chiếu chỉ là một người từ nơi khác đến hắn cũng không có ý định hóa thân thành đấu sĩ chính nghĩa cùng thuốc phiện đấu tranh.

Càng không có ý định hóa thân làm giáo sư nhân dân để đối với thiếu nữ tiến hành dạy bảo, giáo dục.

“Trần, vất vả cho ngươi”

Trần Chiếu nhìn thiếu nữ lắc lắc đầu, cầm hộp thiết bị rời đi.

Hôm sau, hắn ngủ một mạch đến giữa trưa, lúc này mới vặn eo, bẻ cổ rời giường.

Sau khi tắm rửa qua loa, một người một chó liền đi ra ngoài kiếm đồ ăn.

Từ khách sạn ra ngoài đường cái khoảng một trăm mét liền có một cửa hàng Humberger.

Trần Chiếu cùng Beelzebub ăn uống no nê xong, lúc này mới ôm bụng trở về khách sạn.

“Trần, ngươi về rồi sao”. Trước quầy, Isen ngồi chơi điện thoại, thời điểm thấy Trần Chiếu đi vào thì chủ động chào hỏi.

“Chào buổi sáng… không đúng, buổi trưa a”

“Trần, ngươi có danh thiếp không?”

“Danh thiếp? Không có, ngươi muốn lấy danh thiếp của ta?”

“Không phải là ta muốn, mà là ta cảm thấy ngươi cần một tấm danh thiếp”.

“Vì cái gì?”

“Vì nếu như ngươi muốn làm nghề bác sĩ”.

“Ta hiện tay giấy phép hành nghề bác sĩ đều không có”

“Ý của ta là, làm một bác sĩ tự do, tin tưởng ta không nên đi thi cấp giấy phép hành nghề bác sĩ, bởi vì ngươi thi không đậu, người vừa đến Mỹ, không thể nào vượt qua được kì thi đó, ta có thể giới thiệu cho người một vài người khách, hơn nữa đều chi trả bằng tiền mặt, như vậy có thể đảm bảo ngươi sẽ không bị điều tra ra, đương nhiên, ta muốn tiền hoa hồng”.

“Có nguy hiểm gì không?”

Lời đề nghị của Isen làm Trần Chiếu có chút do dự, hắn biết cuộc thi cấp giấy phép hành nghề bác sĩ của Mỹ rất khó thông qua, huống văn bằng của mình ở nước Mỹ chưa chắc được công nhận.

Isen đề nghị hắn trực tiếp buông tha con đường chính quy, mà là làm một giang hồ du y sĩ (chắc kiểu bác sĩ tự do @@).

“Yên tâm, khách ta giới thiệu cho ngươi chắc chắn sẽ không đến cảnh sát hoặc các ngành khác của chính phủ tố giác ngươi”.

“Không, ta nói là những khách ngươi giới thiệu có an toàn không? Ta cũng không muốn liên quan đến Mafia”.

“Ta không biết Mafia, có lẽ có một ít người dính đến khu vực thế giới ngầm, bất quá ngươi yên tâm, ta giới thiệu cho ngươi khách đầu tiên đảm bảo an toàn”.

Bạn đang đọc Ác Ma Ngay Bên Người (Bản Dịch) của Hán bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanShy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.