Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: A…A…A… đại thiếu và nhị thiếu ta đều thích!

Tiểu thuyết gốc · 1191 chữ

Vừa mới đặt mông vào giường, chị Lan đã xông vào nhà Bạch Hắc mặt hốt hoảng.

“Cả buổi hôm nay cưng đi đâu, làm chị lo quá”

Bạch Hắc nằm liệt trên giường, trả lời: “Em đi tìm cảm hứng”

Chị Lan: “Thế tìm được chưa?”

Bạch Hắc chồm dậy, cười nheo mắt nhìn chị Lan, nói bằng giọng phấn khích: “Không chỉ đã tìm thấy, mà bây giờ trong em khí huyết căng tràn, sức sống trỗi dậy”

Chị Lan mặt mày cũng phấn khởi theo: “thế tìm thấy ở đây, hay là cưng đã làm vài nháy rồi”

Bạch Hắc: “Tìm thấy ở chỗ làm mới”

Chị Lan trợn tròn mắt, hỏi như hỏi cung: “cưng đi làm thêm? Làm gì? ở đâu? đồng nghiệp là trai hay gái?”

“Đi làm người hầu”

“Nếu thiếu tiền như thế sao không bảo chị, hay cưng nghỉ đi về phục vụ chị, chị sẽ trả lương cho cưng” chị Lan ngồi vội lên giường túm áo Bạch Hắc nói giọng nài nỉ. “làm việc ấy vất lắm, chị không nỡ để cưng đi”

Bạch Hắc cười lớn: “Ha…Ha…Ha. Em sợ chị không có tiền mà trả cho em đâu”. Cô giơ ba ngón tay lên “Người ta là đi làm ở tập đoàn Vũ Khánh đấy. Tiền lương ở đó những ba mươi triệu một tháng ”

“Đúng là tập đoàn nổi tiếng nhất nhì đất nước có khác” chị Lan bĩu môi, quay ra liếc cô “đồ mê tiền, bỏ mặc chị em”

Đúng là Bạch Hắc nhìn thấy tiền thôi là mắt sáng lên nhưng miệng vẫn cố chấp: “Đâu thể nói thế, em là vì sự nghiệp cao cả nên mới thân chinh ra trận không quản khó khăn, nặng nhọc đấy chứ. Sau vụ lần này em sẽ đưa ra siêu phẩm không chỉ có nhiều 18+ hơn mà còn kết hợp yếu tố thần bí, ma quái. Ha ha ha…”

“Là sao cưng nói rõ coi”

“Em đã tìm hiểu kỹ các thông tin của tập đoàn và ngôi nhà đó rồi. Chủ tịch tập đoàn có hai người con, người con cả thì không được viết nhiều, nhưng vị thứ hai thì lại có một loạt danh sách người tình.” Cô miệng cười gian xảo nhìn chị Lan, “Hừm hừm. Qua đó đủ để biết anh ta trăng hoa thế nào. Và không nằm ngoài dự đoán của em, ngay sáng nay em đã chứng kiến cảnh anh ta mây mưa với cô nữ hầu trong góc khuất” Bạch Hắc tay đưa lên cằm vuốt vuốt chòm râu tưởng tượng, tỏ vẻ thông thái.

Chị Lan hét lên: “Biết thế sao em còn vào, nhỡ hắn làm gì em thì sao?”

“Em” cô chỉ tay vào mình, miệng nhếch lên một nụ cười gượng “Người ta ăn toàn sơn hào hải vị sao có thể để ý đến cọng rau dại như em”

“Ngực 93, eo 60, mông 102. Đôi mắt sắc sảo to tròn, đôi môi nhỏ nhắn đáng yêu lại cộng với làn da ngăm gợi cảm, ai dám nói cưng là cọn rau bên đường chị sẽ thiến nó” Chị Lan kể một tràng, tay còn lướt qua lướt lại mấy vòng của Bạch Hắc.

“Nếu thế chắc chị phải mài dao làm việc mỗi ngày…mà thôi quay lại chủ đề”

Cô quay sang ngồi nghiêm chỉnh, nhìn chị Lan nói: “Chị thấy đấy tiền lương nhiều như thế tất nhiên là nhiều người đến, nhưng lúc đi thì rất nhiều còn lúc ở thì chỉ có năm người. Điểm quan trọng mà khiến ít người đỗ, đó là ngôi nhà ấy có ma”

Chị Lan rùng mình “sao cưng biết”

“Bởi vì lúc phỏng vấn xong bà quản gia có hỏi em “cô có sợ ma không” cô tỏ vẻ bí hiểm, ghé sát chị Lan nói bằng giọng rất trầm.

“Thôi đừng đi, mày đi mất xác chị biết tính sao?”

“Lần này nhất định em phải đi. Bạch Liên Hoa à, cứ đợi đó thiên hậu ta sẽ nhào nát ngươi thành cám cho heo ăn.”

Sáng hôm sau, Bạch Hắc cùng bốn cô nàng nữa đã đến dinh thự, chờ quản gia Trần phân phó công việc.

Bạch Hắc nhìn bộ đồ nữ hầu mà quản gia Trần vừa đưa cho thốt lên “wow, đồ của người hầu mà cũng đẹp thế này ạ, vải còn là loại xịn nữa”

Một cô nàng tóc vàng hoe nhìn Bạch Hắc cười khinh bỉ: “Đúng là đồ nhà quê, làm việc cho tập đoàn nổi tiếng thì tất nhiên người hầu cũng phải đẹp rồi”

Bạch Hắc nghe thế không bực còn chủ động ghé sát cô nàng đó bắt chuyện: “ha…ha… em đúng là từ quê lên thật nên hiểu biết còn hạn hẹp. Em tên là Bạch Hắc mong các chị chỉ bảo thêm ạ”

Cô nàng tóc vàng hoe và ba người kia nghe xong tên Bạch Hắc thì cười phá lên: “Bạch Hắc à, bố mẹ cô thật biết đặt tên”

Bạch Hắc miệng cũng cười phụ họa, kể “Cũng tại mẹ em rất trắng mà ba thì lại rất đen, đẻ hai anh chị trước ai cũng đều trắng giống mẹ cả, nghĩ rằng em cũng thế nên khi mang thai em mẹ đã đặt là Bạch Tuyết, nhưng sau khi ra đời vì đen quá phải đổi vội là Bạch Hắc”

“ha..ha…”mọi người ai nấy đều cười chảy cả nước mắt, cảm tưởng họ sắp bò lăn ra đây để cười mất.

“Ha…ha em hài hước ghê. Chị tên Linh Chi” cô tóc vàng hoe tay quệt nước mắt, tay đưa ra bắt tay Bạch Hắc.

Đồng loạt mọi người đều chào hỏi cô rất nhiệt tình. Còn quản gia Trần nhìn cô gật gật tỏ vẻ rất tâm đắc.

Khi quản gia Trần đã phân phó mọi việc ổn thỏa cho từng người, ai nấy đều đi làm việc chỉ có riêng Bạch Hắc là được bà quản gia giao thêm một việc nữa.

“Bạch Hắc hôm qua phỏng vấn cháu có nói là cháu không sợ ma phải không, vậy đi theo ta” quản gia Trần nét mặt nghiêm lại đi ra khỏi khu nhà chính.

Ồ cuối cùng cũng phải đi làm việc chính rồi. Ha…ha con ma số thảm, gặp phải ta thì mày toi rồi. y mà khoan, nếu mình tiêu diệt nó thì không phải cuộc sống yên bình sẽ trở lại sao, đến lúc ấy thì còn gọi gì là li kì, hấp dẫn nữa. Hay không sát sinh vội, thu phục nó bắt nó làm theo ý mình. Ha…Ha…Ha ông ơi cháu xin lỗi khi dùng bí quyết gia truyền để làm việc tội lỗi này. Ha ha sau cháu đem tiền về báo hiếu ông đền tội vậy. Ha…Ha

Quản gia Trần đi trước Bạch Hắc dẫn đường, lúc lúc bà lại quay xuống nhìn cô với ánh mắt thương cảm, nhìn thấy khuôn mặt hớn hở vui tươi của cô mà lòng thấy áy náy. Tội nghiệp con bé, mình làm việc này!

Bạn đang đọc A...A...A. Sướng sáng tác bởi HacLienHoa13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HacLienHoa13
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.