Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhặt được một công chúa khó nuôi (6)

Tiểu thuyết gốc · 1125 chữ

“Vậy là Tiểu Lục vốn dĩ là em gái của Dương Mặc, về sau cũng như ta đến thế giới ta đang sống mới trở thành Mễ Lục?”

“Đúng vậy đó, có lẽ cũng vì vậy mà tỷ mới đến đây.” Dương Ly suy đoán.

Nếu như cô đến Ninh triều thì hẳn giữa hai thế giới đã xảy ra va chạm. Thế nên việc hai thế giới va chạm lần nữa, mở ra vết nứt về thời không, kết nối hai thế giới cũng là chuyện có thể xảy ra.

“Vậy căn nhà này…” Dương Ly nhìn Dương Mặc. Có nên bán đi không?

“Cũng đã lỡ mua rồi, cùng lắm sau này làm của hồi môn cho em vậy.”

“Vậy em ở đây hay về nhà vậy? Hay là thôi em ở đây đi, tránh làm phiền hai người a.” Dương Ly cười gian nhìn anh trai và tỷ muội tốt.

Dương Mặc: “...” Cô em gái của hắn nhất định đang hiểu lầm đúng không?

Hạ Phi Tuyết: “...” Bổn cung với hắn không có gì hết.

Dương Ly: “Ha ha ha ha ha.” Dương Ly nhìn anh trai và chị dâu tương lai rồi bật cười.

Hạ Phi Tuyết: “...”

Dương Mặc: “...”

Không muốn nói tiếp vấn đề này chút nào.

Dương Mặc: “Tiểu Ly, anh cũng chỉ xem Phi Tuyết như em gái, như em thôi, đừng hiểu lầm. Em cũng về sống ở nhà đi, có gì chơi với Phi Tuyết.”

“Đúng nha, Tiểu Lục, nếu là người quen rồi vậy về chơi với tỷ đi!”

“Vậy sao từ đầu tỷ không đưa muội về nhà luôn đi?”

“Thì… tỷ sợ muội hiểu lầm. Tỷ đường đường là Ninh Tuyết công chúa, nếu bị người khác biết được thì còn thể diện gì nữa!”

Công chúa à, cô còn thể diện sao?

“Aiyo, vậy muội về rồi có cản trở hai người hay không, lỡ có cản trở đừng trách muội nha.”

Dương Mặc: “...” Cản trở cái gì. Hắn với Hạ Phi Tuyết không có gì hết!!!

Hạ Phi Tuyết: “Muội còn nói linh tinh nữa đừng trách sau này tỷ từ muội luôn.”

“Được được, muội không nói linh tinh nữa.” Muội không muốn xa tỷ.

Dương Ly yêu Hạ Phi Tuyết nhưng cả hai đều là nữ khiến Dương Ly không dám nói với cô, chỉ có thể làm tỷ muội tốt. Khi biết được người mình thích đang bên cạnh anh trai mình khiến Dương Ly vừa vui lại vừa buồn. Vui vì sau này Dương Ly sẽ được ở bên cạnh người cô thương nhiều hơn nhưng lại buồn vì từ giờ cô phải tìm cách tác hợp cho hai người họ. Cô còn phải khiến họ khôi phục ký ức.

Dù là ở thế giới nào, Dương Ly cô vĩnh viễn cũng không thể có tình cảm với Hạ Phi Tuyết được. Nhiệm vụ của cô là tác hợp cho người cô thương và anh trai cô, đau lắm nhưng làm sao nói ra thành lời đây?

Tuyết tỷ, chỉ cần tỷ hạnh phúc, muội cũng sẽ vui. Người tỷ yêu là anh trai muội, vậy muội sẽ giúp hai người. Tuyết tỷ, chỉ cần tỷ muốn, muội cam nguyện giúp tỷ dù cho phải trả giá bằng bản thân mình.

“Tiểu Lục, muội ngẩn người cái gì đó?”

“Đâu có, chỉ là thấy mọi chuyện kì diệu quá. Ha ha.” Chỉ là không ngờ mọi chuyện xảy ra nhanh như vậy, giờ thì phải để tỷ lại ở bên anh trai rồi.

“Đừng có mà suy diễn lung tung, bổn công chúa với ca của muội hoàn toàn không có gì thật đấy!”

“Ừm, muội biết mà.” Thật ra thì chỉ là bây giờ tỷ chưa cảm nhận được thôi. Nếu không vì anh trai, có lẽ tỷ cũng không đến đây.

Dương Ly thật muốn biết, nếu đó không phải anh trai mà là cô, liệu Tuyết tỷ có đến đây tìm cô hay không? Thôi bỏ đi, dù sao hiện giờ cũng là đến vì anh trai cô.

Những ngày tháng kế tiếp, từ khi Dương Ly về, Hạ Phi Tuyết gần như không còn sống bề bộn, cẩu thả như trước nữa. Có khi cô còn theo Dương Ly đến côn ty Dương Mặc. Bây giờ người trong công ty cũng đã biết tiểu thư nhà bọn họ còn sống, cũng đã trở về rồi, họ cũng quen với Hạ Phi Tuyết hơn.

“Hạ tiểu thư, xin chào.”

“A, là tỷ tỷ tốt bụng, chào tỷ.”

“Hạ tiểu thư nói thế làm tôi ngại quá, dù sao trước đây Dương tổng cũng dặn dò chiếu cố cho cô.”

Người nói chuyện với Hạ Phi Tuyết không ai khác là Lục Tình, cũng chính là cô thu ký lần trước giúp Hạ Phi Tuyết.

“Tuyết tỷ, có chuyện gì thế a?”

Hạ Phi Tuyết: “...” Chuyện mất mặt lắm, có thể đừng nhắc lại không. Giữa tí thể diện cho bản công chúa đi.

Xin hỏi lại lần nữa, công chúa đại nhân à, cô còn thể diện để mà giữ ư?

“Lần trước khi Dương tổng đi công tác ở thành phố F, Hạ tiểu thư có đến tìm Dương tổng, tôi chỉ là chỉ cách liên lạc với Dương tổng cho cô ấy thôi.”

“Ồ!” Thì ra là vậy. Có vậy thôi à? Mà khoan, chẳng lẽ cô có thằng anh khốn nạn tới mức đi công tác cũng không báo một tiếng à?

“Tiểu Lục, đi ăn. Ta đói!”

Lục Tình: “...” Tiểu Lục là ai? Có phải tiểu thư nhà họ không?

Dương Ly: “...” Này là đang đánh trống lảng đúng không? Nhất định là có chuyện xảy ra. Cô nên tò mò hay không?

Trực giác của Dương Ly cho cô biết rằng nếu tò mò chuyện này có thể cô sẽ phải ăn cẩu lương của anh hai cô và Tuyết tỷ mất. Ôi, nghĩ thôi mà đã thấy đau lòng. Tốt nhất không nên hỏi thì hơn, nhưng mà cô vẫn tò mò quá!!!

Vì sao người cô ấy thích lại thích anh trai cô chứ?! Còn có thể đau lòng hơn không?

Đau thật đấy.

Thật tội cho cô gái ấy nhưng mà ta lỡ đổ xô máu chó này rồi, không hốt lại được đâu.

Và như thế, chuyện Hạ Phi Tuyết giận lẫy Dương Mặc đã dần chôn vào quên lãng.

Các ngươi, tất cả các ngươi mau quên đi. Cứ nhắc chuyện đó hoài thì còn gì là thể diện của bản công chúa nữa!

Ta đang hoài nghi nhân sinh, có phải ta đưa lộn kịch bản cho vị công chúa này rồi chăng?

Bạn đang đọc 3000 Thế Giới. sáng tác bởi FYA_NguyetNgan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi FYA_NguyetNgan
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.