Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quy Tắc Quyết Đấu Giao Lưu

Tiểu thuyết gốc · 1567 chữ

Phương Hằng còn đưa cho hắn chiếc xe Lamborghini, hắn cũng không cự tuyệt, nói đùa, bị bao dưỡng không tốt sao, người ta muốn còn không được đây này. Hắn mặc dù lái xe không rành nhưng chạy bình thường vẫn được, trong lòng thầm nói:

"Hệ thống thương lượng thế nào, cho ta vay trước thần cấp kỹ thuật lái, khi nào quay trúng trả lại thế nào ?"

Hệ thống yên lặng một hồi lâu mới lên tiếng:

"Đinh: được, ký chủ vây trước thần cấp kỹ thuật ."

Hệ thống cũng không muốn ký chủ của nó chết sớm như vậy."

Nghe thế hắn đắc ý nói:

"Đúng là nhà ta thống tử, sau này có gì cứ nói, ca bao hết."

Hệ thống yên lặng tột độ, hắn liền leo lên xe, khi chạm vào tay lái, hắn liền cảm giác được mình có thể muốn chạy như thế nào đều được, dẫm chân ga liền lao vào đường lớn, không lâu sao cũng tới cổng trường, mặc dù Lamborghini cũng siêu hiếm nhưng trong trường cũng không gây bao nhiêu rung động chỉ là chỉ trỏ, hâm mộ mà thôi. Ngô Quốc An xuống xe liền có người nhận ra hắn, có không ít mê muội chạy tới xin chữ ký, khó lắm mới thoát được liền hướng lớp đi tới.

Đi vào trong lớp, liền thấy Thu Nguyệt lão sư đang giảng bài, liền thi lễ một cái:

"Thu Nguyệt lão sư em vô lớp ."

Thu Nguyệt nhìn hắn một cái nói:

"Được rồi, em vào chỗ ngồi đi ."

Ngô Quốc An liền gật đầu về chỗ ngồi của mình, Ngọc Hiếu thấp giọng hỏi:

"Cậu nói là nghĩ nguyên ngày mà, bộ giải quyết xong rồi à ?"

Vương Khải cũng bu lại theo, Ngô Quốc An cũng không định giấu liền nói:

"Ừm, về ký túc xá ta kể cho nghe ."

Hai người lúc này mới rụt đầu về, chăm chú nghe giảng.

Không lâu sao buổi học cũng kết thúc, mọi người ào đi ra ngoài giờ đã 4 giờ chiều, hôm nay về sớm hơn mọi khi một tiết vì các lão sư có cuộc họp nên cho học sinh nghỉ sớm,

Thu Nguyệt liền đi xuống bàn Ngô Quốc An nói:

"Ngô Quốc An, Vương Khải và Ngọc Hiếu các em đi theo cô gặp hiệu trưởng, chuyện về Quyết Đấu giao lưu và cũng để các em gặp mặt 7 người tham gia còn lại ."

Nói liền dẫn đầu đi ra ngoài cửa, ba người cũng đi theo sao.

Đi không lâu sau, bốn người cũng tới phòng hiệu trưởng, đẩy cửa vào, đã thấy bên trong có 9 người, 5 người Ngô Quốc An nhận biết, 4 người còn lại là những khuôn mặt xa lạ.

Thấy là Thu Nguyệt lão sư đi vào, theo sao ba người, 4 người xa lạ nhau nhau nhìn về phía ba người Ngô Quốc An, bọn họ cũng nghe nói ba người này thực lực rất mạnh, nhưng không phải tận mắt chứng kiến, bọn họ trong lòng lại không phục.

Thấy mọi người tới đông đủ, Phó hiệu trưởng liền nói:

"Mọi người đã tới đông đủ, các em có thể lẫn nhau giới thiệu quen biết, rồi chúng ta lại vào chính sự !"

10 người khẽ gật đầu, bốn người trong đó, một cái tiểu la lỵ liền hoạt bát lên trước giới thiệu:

"Xin chào, ta là Triệu Khả Ái, ta thích nhất là ăn bánh ngọt, ta ghét nhất ai nói ta là la lỵ."

Ngô Quốc An nghe thế, khéo miệng giật một cái, la lỵ nổi giận chắc rất đáng sợ, đừng chọc tốt hơn.

Một người bàn tử liền bước lên trước nói:

"Ta là Lý Hải Ba, ta thích nhất là ăn các món ăn ngon, ghét nhất là các món ăn dở ."

Ngô Quốc An hết chỗ nói rồi, hai cái đều là kỳ hoa, hắn chờ mong nhìn hai người còn lại, một người khá lạnh lùng nói:

"Ta là Triệu Trương là anh của Khả Ái ."

Ngô Quốc An liền thở một hơi, hên là có người bình thường, nhưng hơi lạnh lùng một chút, người còn lại nói:

"Ta là Lý Không Độ, xin được chỉ giáo nhiều hơn ."

Ba người Ngô Quốc An cũng tự giới thiệu mình, còn người Diệp Trần 7 người cũng đã biết từ trước.

Lúc Ngô Quốc An vừa vào thì ánh mắt của Đế Thiên Tuyết không rời Ngô Quốc An, làm cha hiệu trưởng sao không chú ý tới hành động của con gái, trong lòng thở dài: tiểu áo bông của ta a.

Lúc này phó hiệu trưởng nói:

"Chúng ta vào điểm chính, cuộc đấu giao lưu năm nay sẽ tổ chức ở trên một tòa đảo, nơi đó cách chúng ta có chút xa, mà 4 ngày nữa là tới ngày quyết đấu nên ngày mai chúng ta liền xuất phát, lộ trình cở hai ngày chắc là sẽ tới, đây là cái thứ nhất. Cái thứ hai là quy tắc của quyết đấu giao lưu và có bao nhiêu người tham gia... khạc khạc khạc, Diệp Trần con nói giúp ta a.

Mọi người ....

Diệp Trần liền nói tiếp:

"Đấu giao lưu là do 4 trường tổ chức, trường chúng ta Thanh Thành, trường Thư Lộc, trường Nham Tương và trường Chiến Binh. Mỗi trường có thể phái ra 10 người để tham gia, bốn trường sẽ rút thăm xem ai là đối thủ của nhau, khi rút xong hai trường sẽ lần lượt đấu với nhau, hai trường thắng sẽ một lần nữa đấu với nhau. Còn việc 1 với 1, mỗi trường 1 người sẽ thay phiên nhau khiêu chiến thí dụ: trận đầu là trường chúng ta khiêu chiến một người của trường rút thăm trúng, thì người kia có quyền hỏi trường mình có ai thay hắn đấu với người của trường mình hay không, nếu không ai đồng ý thì người đó phải bắt buộc tiếp nhận khiêu chiến hoặc nhận thua, chú ý mỗi người đấu một trận, người đấu rồi không được đấu tiếp. Sẽ có 10 điểm, trường ai thắng 6 trận thì trường đó thắng và có một ngoại lệ đó là nếu bên thua không phục có thể phái một người mạnh nhất khiêu chiến 5 người 5 vị trí đầu, nếu thắng thì trường thua kia sẽ là bên thắng, dĩ nhiên mới dô cũng có thể làm như vậy, nếu khiêu chiến thua thì sẽ thua luôn.

Diệp Trần nói một tràng cũng khô miệng liền uống một ly nước rồi nói tiếp.

"Mục đích của việc quyết đấu giao lưu là vì tài nguyên, quốc gia sẽ hỗ trợ, cung cấp cho trường chiến thắng tài nguyên gấp hai, trường đứng thứ hai sẽ cung cấp nhiều hơn 1 phần 2 tài nguyên vốn đang cung cấp. 10 người của trường chiến thắng sẽ có thể tiến vào học viện Duelist và cung cấp tài nguyên bồi dưỡng. "

Diệp Trần nói xong liền ngồi xuống uống thêm một ly nước, tiểu la lỵ tri kỷ cho hắn rót nước.

Ngô Quốc An liền hiểu quy tắc nhưng Vương Khải mặc đơ ra là hắn biết thằng ngốc này nghe không hiểu, hắn bất đắc dĩ chỉ có thể kéo hắn đi qua một bên giải thích cặn kẽ thêm.

Lúc này hiệu trưởng mới nói:

"Trường của chúng ta đã hai lần bị thua, trong hai năm nay chúng ta đã tiêu hao không sai biệt cho lắm, vì trường của chúng ta là bình đẳng, bình dân đều có tài nguyên bằng với những người khác vì lẻ đó trong những năm gần đây trường của chúng ta thu nhận khá nhiều bình dân vì thế tài nguyên không ngừng giảm bớt, cũng may có không ít học sinh tốt nghiệp trợ giúp một tay, nếu không trường của chúng ta...haiz. vì lẻ đó ta rất mong các em có thể cố gắng phát huy hết thực lực của mình, ta cũng không muốn nhìn thấy trường của chúng ta ngừng vận chuyển, ta cũng không muốn nhìn thấy các bình dân khô khan sinh hoạt."

Trong phòng ai cũng hai mắt ẩm ướt, mọi người rất khâm phục hiệu trưởng, nếu không thu nhận bình dân quá nhiều thì làm sao tài nguyên tích góp trong 10 mấy năm tiêu hao như vậy, bọn hắn cũng biết nhà của hiệu trưởng cũng không quá lớn, chỉ tính là một cái rất nhỏ biệt thự. Ngô Quốc An cũng kính nể nhìn nhạc phụ đại nhân của mình, nhưng hắn cũng không lo lắng, cho dù có thua thì hắn vẫn có hệ thống cộng thêm Kid tỷ tỷ, tiền chỉ là vấn đề thời gian trong thương thành có bán đồ đem ra ngoài đều là giá trị liên thành, như chế tạo robot, trí nhân tạo AI... giá cũng không quá tiện nghi nhưng chỉ cần không ngừng tích góp bài để đổi thành điểm, vấn đề đó đối với Kid Tỷ Tỷ không phải vấn đề lớn gì, nói không chừng hệ thống lên cấp về sao lại có ngưu bức công năng nói không chừng.

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh: Thần Kỳ Thế Giới sáng tác bởi Quocan4655
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quocan4655
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.