Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Final Fantasy (1)

Tiểu thuyết gốc · 5106 chữ

Mai thở dài ngồi trên cỗ máy bay cổ đại hướng tới Castle of Dark Illusion. "Sao chúng ta mãi chưa tới nơi?" Cô lẩm bẩm. Ngồi trên máy bay tầm 1 giờ nhưng dù vậy vẫn chưa đến hanh ổ của con rồng thần thoại. Trên thực tế dù bay nãy giờ nhưng cô cảm nhận khoản cách dường như ko thay đổi. Lâu đài của công chúa lại là chuyện khác, cô giờ chỉ còn nhìn thấy nó là vệt nhỏ báo hiệu là cả nhóm đang di chuyển. Còn Castle of Dark Illusion vẫn như vậy ko cảm thấy tiến lại gần hơn.

Yugi và Joey cũng bối rối không kém nhưng Edwin suy đoán rằng rằng nó có thể giống như loading screen trong game.

"Có thể chúng ta đang dịch chuyển thay vì bay đến" Anh ấy nêu lên giả thuyết. "Hoặc chúng ta đang ở trong 2 cutscene. Ai biết?"

Tất cả chấp nhận giả thuyết và ngồi im chờ đợi tới nơi. Vấn đề là ngồi chờ khiến cả nhóm phát điên vì Mokuba lại bị bắt cóc, và Edwin cho họ biết một tin là con rồng thần thoại thực chất là 5-headed dragon.

Mai rùng mình trước tin tức đó.

"Đó là quái vật mạnh nhất trong bài ma thuật," cô ấy nghĩ. "Nó còn mạnh hơn Blue Eyes Ultimate Dragons." Edwin nói thêm là còn có những con quái vật còn mạnh hơn nếu chỉ nói về sức tấn công nhưng ko thể nói về chúng, chỉ đảm bảo chúng có tồn tại. Joey hỏi Edwin là trong bộ bài anh ấy có 1 trong những con quái đấy ko thì chỉ có sự im lặng. "Chúng ta đang tiến tới chiến đấu với quái vật mạnh nhất... và nó dc điều khiển bởi big 5, những tên sẵn sàng giết người nhằm đạt được mục đích." Cô cắn môi, " level của chúng ta vẫn quá thấp, ước gì có thêm thời gian nhưng tình hình ko cho phép. Mokuba đang ở trên đó, tôi ko cho phép bất kì đừa trẻ nào bị tổn thương. Ko phải chỉ vì Edwin quan tâm tới thằng bé... tôi biết cảm giác thế nào khi tính mạng bị người khác nắm trong tay. . Tôi không thể ngồi yên trong khi bất kỳ đứa trẻ nào gặp nguy hiểm. Đặc biệt là Mokuba… cậu bé tội nghiệp không thể có bình yên.

Trận chiến sắp tới cũng ảnh hưởng tới những người còn lại. Yugi im lặng ngồi nhìn vào các lá bài. Joey tựa lưng vào ghế, lời nói dũng cảm tựa hồ biến mất, chỉ biết hướng mắt tới lâu đài. Còn Edwin lấy cây đàn luýt ra bắt đầu khẽ gảy vài nốt nhạc, âm thanh duy nhất lấp đầy không gian ngoài tiếng gió xung quanh họ.

"Mình ghét điều này," Mai tự nhủ. "Cảm giác giống như trận chung kết một giải đấu... ko còn cảm giác mong chờ hồi hôp trước trận đấu. Chỉ lo sợ điều gì xảy ra nếu thua"

Edwin nhìn sang cô và cô nhìn lại, nở nụ cười yếu ớt và cái nhún vai. Nhưng thay vì mang lại cho anh ấy sự thoải mái, Mai giật mình khi thấy Edwin hếch cằm vươn vai trước khi đứng dậy đi tới đến giữa máy bay.

“Được rồi… tôi không muốn làm chuyện này nhưng tôi có vài thứ có thể giúp các cậu."

"Cái gì ạ?" Yugi thoát khỏi bộ bài của mình.

"Vậy tại sao bây giờ cậu mới nói ra?" Joey lên tiếng lần đầu từ lúc lên máy bay.

"Bởi vì nó rất rủi ro... nguy hiểm. Nhưng với tình hình hiện tại, chúng ta phải liều." Anh ấy mở menu lấy hết đồ đạc ra trong đó có 2 nút bịt tai. "Có một nghi lễ mà tôi có thể thử, đó là cầu xin phước lành từ các vị thần. Nhưng nó cần ba người. Joey, Yugi, 2 cậu sẽ giúp tôi chứ?"

"Vâng," Yugi nhanh chóng gật đầu đồng ý.

"Bọn tớ phải làm gì đây?" Joey hỏi.

Edwin gật đầu. "Mai là Người nghe. Cô ấy phải nghe Bài hát Nghi lễ. Tôi sẽ chơi nó trên cây đàn luýt và truyền sức mạnh của mình vào Nghi lễ. Hai cậu theo tín hiệu của tôi, lặp lại chuyển động . Trước tiên hãy giơ tay lên trời, để ca ngợi tất cả những gì ở trên chúng ta." Yugi và Joey gật đầu. "Tiếp theo, hãy cử chỉ nhiều hơn về phía đầu của mình-" anh ấy cho họ thấy, giơ hai cánh tay lên nhưng uốn cong khuỷu tay để đầu ngón tay chạm vào đỉnh đầu , "-để nhớ rằng chúng ta có trí tuệ có thể hỗ trợ. Sau đó, biểu tượng của mặt trăng lưỡi liềm -" Edwin chỉ cho 2 người bạn mình đặt tay cầu nguyện cao ngang ngực . "-nhớ cầu nguyện ntn. Ok hết chưa?"

Hai thiếu niên luyện tập vài lần và cuối cùng gật đầu, Edwin đưa nút tai cho họ.

2 cậu không thể nghe bài hát… chỉ có Người nghe và Người chơi mới có thể. Nhưng tôi sẽ ra hiệu bằng một cái vẫy tay, được chứ? Khi tôi làm điều đó, hãy nhắm mắt lại và thực hiện các động tác nghi lễ.

"Hiểu rồi!" Joey nói, giơ ngón tay cái lên và đeo nút tai vào. Yugi cũng làm như vậy, Edwin dẫn cả hai đứng phía sau anh ấy.

Mai có đôi chút sợ hãi . "Anh có chắc không, Edwin? Anh đã nói nó nguy hiểm mà."

"Rất nguy hiểm... nhưng rất đáng." Anh ấy kiểm tra lại cây đàn luýt của mình. "Sẳn sàng?

Cô trấn an nỗi sợ của mình. Nếu Edwin lo lắng về điều này thì cô có lý do chính đáng để lo lắng. Nhưng nếu nó thành công… "Sẵn sàng."

"Tốt." Anh ấy cúi đầu xuống và bắt đầu chơi, âm nhạc ổn định, nhờ vào kĩ năng trong game , nhiều cây đàn luýt và một chiếc trống bass hòa cùng với tiếng nhạc dồn dập…

…và rồi khuôn mặt nghiêm túc của Edwin biến thành miệng cười há hốc mồm đáng sợ nhất mà người ta có thể có khi lắc lư theo điệu nhạc

"Young man, there's no need to feel down

I said, young man, pick yourself off the ground

I said, young man, 'cause you're in a new town

There's no need to be unhappy

Young man, there's a place you can go

I said, young man, when you're short on your dough

You can stay there, and I'm sure you will find

Many ways to have a good time"

Edwin giơ tay ra hiệu, Yugi và Joey nhanh chóng thực hiện " bước nhảy nghi lễ"

"It's fun to stay at the Y.M.C.A."

Mai không nhịn được… phá lên cười.

"It's fun to stay at the Y.M.C.A." Edwin bắt đầu nhảy xung quanh cô, làm những bộ mặt lố bịch trong khi Yugi, Joey, không để ý, tiếp tục thực hiện điệu nhảy YMCA. "They have everything for you men to enjoy, you can hang out with all the boys! YMCA! It's fun to stay at the YMCA. It's fun to stay at the YMCA."

Toàn thân cô đau nhức. Mai đang ôm lấy hai bên hông, nước mắt chảy dài trên má khi cô ấy cười phá lên, Edwin nhảy tưng tưng như một người điên

"You can get yourself clean, you can have a good meal, you can do what ever you feel!"

"Dừng... dừng lại!" Mai van xin, thở hổn hển, nhưng Edwin vẫn tiếp tục hát.

"Oh Mai, are you listening to me? I said, oh Mai, what do you want to be? I said, oh Mai, you can make real your dreams."

"Em nên biết một điều. Anh tự làm bản thân như một thằng điên. Anh lừa Yugi thực hiện YMCA."

" Dừng lại... em ko chịu dc nữa"

"It's fun to stay at the YMCA! It's fun to stay at the YMCA! They have everything for Joey to enjoy! He does hang out with all the boys! YMCA! It's fun to stay at the YMCA! It's fun to stay at the YMCA! I hear Kaiba goes there, without a single care, and shakes his derriere"

Cuối cùng Mai lao tới cầm chặt tay Edwin ngăn cản anh ấy tiếp tục, rồi cả hai đổ gục xuống vì cười. Mấy vài phút cho cô hit thở nhưng nhìn thấy Joey, Yugi vẫn thực hiện điệu nhảy ngốc nghếch kia thì cô lại ko chịu dc. Cô cố gắng nhìn lên anh chàng làm trò hề vì cô.

"Em bình tĩnh lại chưa?" Edwin nhẹ nhành hỏi.

“Vâng” Mai nói với một tiếng thở dài, tựa đầu vào vai anh ấy. "Cảm ơn. Hãy bảo lũ ngốc đó ngừng nhảy."

"Tốt thôi" 2 người đứng dậy, chỉnh chanh lại quần áo. Edwin đi tới chỗ Joey, Yugi đập tay vào vai họ. "Ok, nghi lễ đã xong hi vọng nó có tác dụng"

"Trời ạ, hi vọng như vậy. Nghi lễ cứ như buổi học thể dục." Joey nói.

Còn Yugi quay lưng lại nhìn chằm chằm vào Castle of Dark Illusion. "Nó có tác dụng, chúng ta đang tiến tới đích. Tớ có thể thấy nó rõ hơn." Yugi nheo mắt lại nhằm nhìn rõ hơn. "Tớ thấy có đám mây bao quanh nó." Cậu ấy chỉ tay về đám sương màu đen khổng lồ xung quanh Castle of Dark Illusion, lắc lư di chuyển quanh.

"Đó ko phải sương mù" Edwin đính chính. Mai ngay lập tức hiểu ý khi 'đám mây' đột nhiên lao vào phía họ, nó bắt đầu biến thành những sinh vật đen xì. " Big5 ko cho chúng ta tiếp cận lâu đài dễ dàng vậy đâu! Mọi người sẵn sàng chiến đấu!"

Mai đứng bật dậy nhanh chóng triệu hồi Harpie trong khi Joey sử dụng một vài con rồng nhỏ hơn còn với Yugi là Gaia the Dragon Champion. Về phần mình, Edwin bắt đầu tung ra những lá bài bẫy để bào mỏng hàng ngũ quái đồng thời triệu hồi ác quỷ tên Lilith trấn áp cuộc tấn công.

Không mất nhiều thời gian để đàn quái thú có cánh lao vào tấn công máy bay khiến nó lắc lư dữ dội. Những cạm bẫy của Edwin, bao gồm những lá như Mirror Force giúp đẩy lùi các đợt tấn công, nhưng đàn quaid vẫn quá đông khiến họ gặp rắc rối. Joey cố gắng nắm lấy bánh lái đưa con tàu ra khỏi vùng nguy hiểm, còn Yugi và Mai xử lý những con quái còn bám vào thân máy bay.

Earu!" Yugi kêu lên và Mai quay lại thì thấy cậu ấy đang ôm chặt người bạn đồng hành của Công chúa Adena, người đang nằm trong lòng bàn tay của Yugi, thở hổn hển trước khi vỡ tan thành từng mảnh. "Không..."

"Đợt quái tiếp theo sắp đến" Edwin gọi to. "Tôi ko thể sử dụng gì mà ko làm ảnh hưởng tới con tàu này."

"Yugi!" Mai hét lên, "tập trung vào trận đấu"

"Tôi sẵn sàng rồi Mai" Yugi đáp lại, khuôn mặt tỏ ra cực kì tập trung. Cậu ta bước qua Mai, tròn chơi ngàn năm thì phát sáng. Nhớ lại những gì Edwin kể về những bảo vật ngàn năm. Cô nhận ra đây ko còn là Yugi Moto nữa mà là linh hồn trú ngụ trong bảo vật trên cổ kia. Một người tự tin, quyết đoán, ko bao giờ lùi bước trước kẻ thù. "Joey, đưa bọn mình tiến lên. Edwin... đợi tín hiệu của tôi... rồi sử dụng tất cả những gì anh có

"Rõ," Edwin đáp ứng, rút ra 2 lá bài chờ đợi thời cơ.

"Chúng ta đã đâm vào kết giới" Joey nói vag cả con tàu rung chuyển. "Tớ đang cố đi xuyên qua nó"

"EDWIN NGAY LÚC NÀY!"

"Dc, mọi người giữ thật chắc! SOLEMN WARNING VÀ SOLEMN JUDGEMENT!"

2 tia sét thần thánh bắn ra từ đám mấy trên trời nhắm thẳng vào kết giới. Kết giới xung quanh lâu đài bắt đầu rạn nứt rồi tan vỡ hoàn toàn tạo ra đường tiến lên cho máy bay. Xung quanh họ, đàn quái bảo vệ lâu đài cũng bị cuốn theo và bị tiêu diệt hoàn toàn. Mai nhận ra cả nhóm dc 1 lượng lớn Exp ngay sau sự kiện vừa xảy ra.

Máy bay chao đảo lắc lư dữ dội sang trái.

"Chúng ta vừa mất bánh lái bên trái!" Joey kêu lên, vật lộn với bánh lái xe. "Tớ đang cố gắng giữ cho con tàu ổn định... Tôi nghĩ chúng ta đang lao xuống!"

"WINGED DRAGON OF THE FORTRESS" Yam Yugi gào lên ném lá bài ra, cậu và Joey nhảy lên con rồng, các Harpie đỡ Mai lên còn Lilith kéo Edwin ra ngay khi con tàu chìm trong biển lửa, biến mất vào trong những đám mây.

"Thôi coi như mất toi khoản tiền cọc," Edwin nói đùa, trong khi cả nhóm dc các quái thú của họ bay quãng đường lại vào lâu đài.

"Tỉnh dậy, Kaiba"

Kaiba trừng trừng nhìn kẻ trông trừng mình. Nó biết anh đã thức vì nó ko có cách gì đánh thức Kaiba cả. Trong thời giam giam giữ, con elf cố gắng làm Kaiba suy sụp tinh thần nhưng tất nhiên làm gì có chuyện đó. Anh nhanh chóng sử dụmg chế độ ngủ tùy chọn để skip qua một khoảng thời gian xem có ai đến cứu ko, trước khi chọn skip tầm 24 giờ. Thời gian trong thế giới ảo đã trải qua 1 năm thì anh mới cảm giác mới chỉ có vài giờ. Tỉnh dậy, xem có gì thay đổi ko, rồi lại nhắm mắt. Đôi lúc anh tỉnh lại vài phút để chọc tức con  Witty Phantom có lỡ mồm nói ra tin tức gì ko. Nhưng nếu không thì anh sẵn sàng, vào lúc này, chực chờ cơ hội giành lấy tự do.

Mọi người sẽ bị sốc, mong đợi anh cố gắng trốn thoát, nhưng anh hiểu điều đó vô ích như thế nào khi không thể sử dụng bộ bài của mình.

"Chỉ cần ta... sử dụng dc bộ bài" Kaiba nghĩ.

"Kaiba, hôm nay ngươi có bạn cùng phòng, ta hy vọnh ngươi sẽ thích." Witty Phantom chỉ tay xuống công chúa Adena... người giả vờ bất tỉnh, đứng dậy vứt bỏ bộ váy.

"Mokuba"

"Anh hai, đứng yên! General Wayne!" Mokuba tung ra lá bài Ice barrier warrior của.mình . "Giải thoát cho anh hai"

"Đừng" witty phantom nói trong sự sợ hãi nhưng quá muộn, đám xích trói Kaiba đã bị chặt đứt giúp anh sử dụng dc menu. Toàn bộ trang bị của anh chỉ bị khoán ko bị lấy đi, chỉ với vào thao tác, Kaiba mặc chiếc áo choàng màu trắng làm tăng sức mạnh cho tất cả ma pháp anh sử dụng. "Ngươi...ngươi ko thể thoát ra như thế này."

"Ta có thể" anh tự tin nói, tay rút ra một lá bài yêu thích. " Bằng với lá bài này... Blue Eyes White Dragon."

Tiếng hét của Witty Phatom khi cố gắng chạy trốn khỏi đòn tấn công của Blue Eyes là âm thanh dễ chịu đến tai anh.

"Làm thế nào em đến được đây?" Anh hỏi khi chạy trốn. Anh biết Mokuba sẽ đến và giải cứu anh nhưng anh tự hỏi không biết còn ai khác tham gia cùng.

"Yugi, Joey và Mai! Bốn người chúng em đến giải cứu anh chưa kể cả anh Edwin nữa"

"Edwin? Hắn cũng bị Big 5 bắt? Tại sao không ngạc nhiên khi tên ngốc đó rơi vào một cái bẫy dễ bị phát hiện như vậy."

Mokuba lắc đầu. "Edwin bị bố của chị Tea tấn công. Ông ta đã đâm anh ấy nên bọn em bắt buộc đưa anh ấy vào trong pod vr để cứu anh ấy"

"Cha của Tea ĐÂM Edwin?" Anh ngạc nhiên.

"Vâng, và ông ta định đổ tội giết người cho anh"

"Hẳn là vậy . Gã đó hẳn cùng một giuộc với Big 5. Anh sẽ thêm lão ta vào danh sách những tên phải lãnh hậu quả ngay khi thoát khỏi đây. Vậy Yugi và đám bạn nhà quê của cậu ta đâu?"

"Cứ tiếp tục như vậy thì tôi sẽ giới thiệu cậu gia nhập Team Rocket!" Edwin gọi to khi họ chạm mặt nhau.

"Chaos," Seto nói với vẻ giễu cợt. "Cuối cùng ngươi cũng lết đít tới đây"

"Tôi bận đi cày cấp trong khi cậu bị nhốt cứng ở đây." Edwin đáp trả. "Chắc quái gì bây giờ cậu có thể ăn nổi Joey"

"Đúng!" Joey to mồm, "chắc quái gì ngươi ăn nổi Joey-Hey"

Wheeler quay lại vung nắm đấm về phía Edwin. "Cảm ơn vì đã ném tớ ra thế mạng"

"Đó là cách duy nhất khiến cậu có ích, Joseph" Mai nói với nụ cười nhếch mép.

"Tôi còn bận đi lưu diễn âm nhạc nữa," Edwin tiếp tục.

Anh nhìn Edwin trong sự khó chịu tột độ. "Trong khi ta bị nhốt ở đây thì ngươi lại đi vui vẻ nhảy nhót trong suốt thời gian đó."

"Không phải trong suốt thời gian. Chỉ là tránh ko bị bắt nhốt như con gà nào đó."

"Làm ơn," Kaiba nói với một cái vẫy tay, "Big 5 muốn ta, không phải ngươi, nên chúng để ngươi yên. Nếu có cơ hội, ta đã xử rồng thần thoại và giải thoát cả hai chúng ta trong khi ngươi đang loay hoay ở phần hướng dẫn."

"Ờ ha. Xem ra Big 5 hoàn toàn không quan tâm đến tôi. Đó là lý do tại TÔI BỊ XIÊN 1 PHÁT VÀO BỤNG."

"Trời ạ!" Joey hét lên, tóm lấy Edwin trước khi anh ta có thể lao vào Seto. "Tớ ko muốn tham gia đâu, nhưng bây giờ là lúc chúng ta thoát khỏi chỗ này chứ ko phải đứng đây cãi nhau."

"Joey nói đúng," Yugi khẳng định chắc nịch . "Chúng ta có thể giải quyết bất kỳ mối thù nào ở thế giới thực. Giờ phải thoát khỏi đây trước."

Mai tinh nghịch nói. "Anh nghe thấy chưa Edwin? Yugi cho phép anh đấm Kaiba sau khi ra ngoài đấy."

"Hãy đêt hắn thử. Về việc ra khỏi đây," Seto nói với một nụ cười tự mãn, chỉ ngón tay cái về phía các phòng giam. "Điều kiện tiên quyết triệu hồi rồng thần thoại là vật hiến tế phải được ném vào hồ dung nham cùng lúc . Bởi vì Mokuba và ta trốn thoát, nghĩa là ko đủ vật tế triệu hồi con rồng. Ko có rồng thì ko phải đánh, ko phải đánh thì trò chơi này đã kết thúc!"

"Tuyệt vời!" Joey hứng khởi, buông Edwin ra.

"Cậu làm tốt lắm Kaiba" Yugi nói

"Thế cũng ổn" Mai nói thêm.

Mokuba cười toe toét. "Em với anh hai đã xử lý mọi chuyện- Ơ anh Edwin?" Thằng bé thấy Edwin đeo mặt nạ vào. "Có gì ko ổn sao?"

"Chuẩn bị đi," anh ta lạnh lùng nói.

"Ta đã nói với ngươi rồi. Ko có con rồng nào cả."

Edwin tay rút 1 lá bài lên. "Có 2 vấn đề to bự đây. Thứ 1, từng nghe tới game nào mà cho phép người chơi ngăn chặn con trùm cuối xuất hiện chưa?"

"Không... nhưng ta là người lập trình trò chơi này."

"Dẫn tới vấn đề thứ 2: cậu ko phải là người kiểm soát trò chơi này bây giờ."

“Nói hay đấy, cậu Chaos, nói hay đấy,” một giọng nói quen thuộc vang lên, vang vọng xung quanh họ. "Thật vui khi có ít nhất một người sáng suốt ở đây."

"Leichter," Seto rít lên, căng thẳng tìm cựu thành viên hội đồng quản trị. "Ra khỏi cái lỗ ngươi đang trốn ngay. Thì ra ngươi vẫn chưa chết."

"Tại vì ngươi, Kaiba mà bọn ta mới tới nước này." Nezbitt nói. "Bị ép buộc phải trốn vào trò chơi trẻ con này, lối thoát duy nhất của bọn ta."

Edwin chế giễu. "Ây dà, bị trừng phạt nên cả đống tội ác thấy ko phục?"

Johnson lên tiếng tiếp theo. "Mọi thứ bọn ta đã làm , ta có thể đảm bảo. Hoàn toàn hợp pháp."

"Bắt cóc trẻ em là hợp pháp?" Joey hỏi. "Tự huyễn với bản thân vậy đi, tên rác rưởi."

"Bất cứ ai trong số chúng mày nghĩ gì không quan trọng!" Crump tuyên bố gay gắt. "Quan trọng là chúng.mày đang ở đây bây giờ!"

Yugi bước lên phía trước. "Và điều đó chính xác có nghĩa gì?"

“Bọn ta đã hy sinh cơ thể của mình để đến thế giới này, nhằm lừa những kẻ muốn giam cầm bọn ta tin rằng bọn ta đã chết ,” Gansley cuối cùng cũng tham gia. "Bọn ta đã mất tất cả... ít nhất bây giờ bọn ta có thể trả thù bằnh cách xóa xổ lũ nhóc chúng mày cả ở thế giới thực lẫn thế giớ ảo."

"Nói lắm, nói nhiều, nói xong chưa? Triệu hồi 5Headed Dragon lên đi!" Edwin bực bội với bài phát biểu của mấy tên xấu xa này.

"Ta nói rồi." Kaiba cáu kỉnh, "chúng không thể ngay cả khi chúng muốn. Nghi lễ hiến tế đã-"

"Big 5 kiểm soát cmn mã nguồn, thưa ngài chủ tịt." Edwin bực bội.

"Cậu Chaos nói chính xác Kaiba," Leichter vừa cười vừa nói, toàn bộ Castle of Dark Illusions bị xé toạc, để lại một khoảng trống trông giống như mạch điện của hệ thống máy tính. "Bọn ta kiểm soát mã nguồn và với nó, bọn ta có thể bỏ qua lễ tế, trực tiếp triệu hồi hình dạng hoàn hảo mới: 5 Headed Dragon"

Tất cả lùi lại một bước khi con rồng khổng lồ hình thành trước mặt họ. Con thú màu vàng kim khổng lồ đến nỗi cả nhóm ko bằng cái móng chân nó. Những chiếc vảy lấp lánh bao phủ đến tận vai, nơi lớp da kim loại nhường chỗ cho năm chiếc cổ và đầu vô cùng khác nhau. Đầu tiên, một đầu được bao phủ bởi lớp vảy kim loại màu bạc. Sau đó, một đầu dc bao phủ trong gió. Hai đầu Lửa và Nước. Và cuối cùng là một đầu đen kịt. Sinh vật vĩ đại với giọng nói của Big Five gầm lên rung chuyển cả khu vực.

"Tôi thực sự ghét lúc nào bản thân cũng đúng," Edwin rên rỉ.

"Chúng ta chỉ cần hạ gục tên khốn này!" Joey kêu lên, lấy ra lá bài. "Gearfried!"

"Harpie Lady Sister!"

"Dừng lại," Edwin ngăn cản

"Dewloren, Tiger King of the Ice Barrier!" Mokuba tham gia.

3 người đồng thanh hô vang. "Tấn công 5 Headed Dragon"

Kĩ sĩ của Joey định chém vào cái đầu rồng bóng tối thì bị đầu rồng lửa ngoạm phát tan xác. Harpie tấn công rồng đất nhưng bị rồng gió cản trở ko thể bay một cách thoải mái, do đó rồng đất dễ dàng xử lý chúng. Con hổ của Mokuba nhắm tới đầu gió mà ko để ý đến đầu lửa, kết quá nó bị nướng thành than.

"Vô ích," Edwin chán nản. "Đó vừa là 1 vừa là 5 con rồng. Mỗi đầu có thể bảo vệ lẫn nhau với sức tấn công và phòng thủ mỗi đầu là 5000."

"Trời ạ, bây giờ cậu mới nói."Joey than vãn nhìn điểm gốc của bản thân, "một đòn nữa là tớ tiêu tùng"

"Các ngươi đã tiêu rồi!" Johnson tuyên bố. "Và chúng ta hãy làm cho nó thú vị hơn nhé?" Mặt đất bên dưới phát sáng, họ thấy hình ảnh ma quái của lá bài Lord of D. khổng lồ xuất hiện. "Đây là dấu ấn rồng. Nó biến toàn bộ nơi này khiến chỉ có loài rồng mới có thêt chiến đấu dc."

"Để xem ta có thể hủy diệt nó dễ ntn! Lair of Darkness." Edwin sử dụng ma pháp môi trườnh chỉ để nhìn nó bị cháy rụi. "Đệch, thế này thì ai chơi."

"Ma pháp môi trường của ngươi vô dụng." Crump xác nhận. "Đây là địa bàn của bọn ta."

"Rồi, rồi biết ngươi giỏi," Edwin gầm gừ." Ép ta phải làm theo phong cách cũ."

"Được," Yugi nói. "Triệu tập những con rồng của các bạn, sau đó tìm cách tăng cường sức mạnh cho chúng đủ để đánh bại những kẻ hung ác này.

"Vậy để ta tự mình xử lý!" Kaiba tuyên bố. "Rồng? Dám dùng rồng trước mắt ta ! Blue Eyes Dragon!" Lá bài phát sáng, con rồng trắng dũng mãnh xuất hiện trên sân.

"Red Eyes Black Dragon" Joey cũng triệu hồi lá bài chủ lực của cậu ta.

"Harpie's Pet Dragon!" Mai nói khi con rồng của cô ấy bay tới trong cơn gió dữ dội.

"Trishula, Dragon of the Ice Barrier!" Mokuba hét lên, một bức tường băng xuất hiện phía sau cậu bé chỉ để phát nổ và để lộ con rồng 3 đầu.

"Darkest Diabolos, Lord of the Lair!" Edwin gầm lên và từ dưới đất mọc ra một bàn tay đầy móng vuốt, kéo chủ nhân của Lair of Darkness lên.

"Và Curse Dragon!" Yugi kêu lên, triệu hồi con quái vật xương của mình.

"Cơn hội thắng lớn nhất của chúng ta là Blue Eyes." Edwin gọi to. "Dialabos, kiềm chế con quái vật đó lại!" Con rồng bóng tối của Edwin triệu hồi các linh hồn, khiến chúng xoắn lại quấn quanh Rồng 5 đầu, giữ nó tại chỗ. "Blue Eyes Ultimate gần như mạnh mẽ như 5 Headed Dragon… chúng ta chỉ cần câu giờ cho Kaiba để triệu hồi hợp nhất nó . Đánh lạc hướng những cái đầu và tránh xa tầm bắn của nó… hãy nhớ rằng, dính đòn là bay màu."

Đồng ý," Yugi gật đầu. "Kaiba, cậu hãy bắt đầu quá trình triệu hồi Ultimate Blue Eyes!" Mai và Joey bắt đầu gọi những con rồng của riêng họ rỉa máu 5 Headed, khiến nó mất tập trung.

"Ko cần tốn công" Kaiba tiến lến trước. "Blue Eyes tấn công Red Eyes lẫn Harpie's Pet Dragon nếu chúng cản đường."

"NÀY!" Mai hét lên khi Harpie's Pet Dragon của cô bị tiêu diệt

"Làm cái gì vậy, tên khốn" Joey phàn nàn khi Red Eyes cũmg chịu chung số phận

Kaiba cười khẩy. "Ta ko cần những kẻ yếu kém trước con quái vậy hùng mạnh này . Nó sẽ gục ngã ngay lúc này!"

"Đồ ngu!" Edwin gầm lên. "Blue Eyes ko có cửa-"

"Ta thừa sức" Kaiba tuyên bố, Blue Eyes hủy diệt nốt Curse Dragon, Diabolos và Trishula may tránh né dc. "Ngươi nghĩ ta đứng im ko làm gì sao? Ngươi cướp trận chiến của ta vs Pegasus. Ngươi khiến chiến thắnh của ta trước Yugi mãi mãi vấy bẩn. Ngươi cứu em trai ta trước ta và nắm phần kiểm soát tập đoàn. Ta thề sẽ ko để ngươi nhúng tay vào lần nào nữa. Kaiba Seto này sẽ tự chiến đấu giành chiến thắng mà ko cần bât cứ ai. Blue-Eyes White Dragon, tấn công bằng White Lightning!"

Con rồng trắng bắn ra năng lượng trắng bốc cháy trong không trung. Đáp lại 5 headed dragon dùng cái đầu rồng đen bắn ran luồng sức mạnh bóng tối thuần khiết. Cả 2 va chạm tạo ra vụ nổ lớn.

"Tên ngạo mạn có nhớ rằng hắn cần triệu hồi ra Ultimate Blue Eyes thì mới có cơ hội thắng ko?!" Edwin hét lên trong tiếng va chạm của 2 luồng năng lượng đối lập, lấy tay che mắt

Yugi lắc đầu. "Đây là việc mà Kaiba phải tự mình nhận ra."

"…không, không, không phải!" Edwin phàn nàn. "Cậu thích đối nghịch với tôi mà ko cần có lý do đúng ko?"

Mặc dù vậy, Vua trò chơi vẫn hướng về phía Kaiba đang nghiến răng và trừng mắt như thể chỉ cần có ý chí quyết tâm là thắng dc vậy. "Tôi không biết liệu đây có phải là cách làm tốt nhất hay không. Anh rất có thể đúng, Edwin. Nhưng hãy để Kaiba lắng nghe, trước tiên cậu ta phải tự mình làm điều này. Thành công hay thất bại... trước tiên chúng phải đến từ chính cậu ta."

"Ờ, tuyệt vời. Cậu có nhận ra rằng nếu Blue Eyes thua thì điểm gốc Kaiba tụt xuống bằng 0 và cậu ta tạch luôn ko?"

"CÁI GÌ?!" Joey kêu lên. "Cậu vừa nói?"

"Đó là 5 chọi 1. K phải 5000 mà là... 25000. Blue Eyes chết thì 4 cái đầu kia để yên cho Kaiba sao."

"Anh hai, dừng lại đi!" Mokuba hét lên.

"Đây mồ chôn của ngươi Leichter! Ngươi, Crump và Nezbitt hah tất cả những người còn lại! Các người sẽ trả giá cho việc cố gắng cướp lấy tập đoàn từ ta! Bắt cóc Mokuba! Nhốt tôi ở đây! Giờ tử của các người đã tới."

Big 5 chỉ cười… và khi bốn con rồng còn lại mở miệng, các loại năng lượng khác nhau tập trung trong mồm của chúng.

"Xong phim" Edwin rên rỉ.

"Anh hai!" Mokuba lao tới chỗ Kaiba, dường như lúc này thời gian trôi chậm lại. Trishula đi theo chủ nhân nó, đâm sầm vào 5 Headed Dragon. Big 5 khai hỏa bắn phá điên cuồng, khiến tất cả mọi người phải tìm chỗ núp. Diabolos ko may dính đòn liền tan biến mang theo các linh hồn đang cuốn chặt 5 Headed trở về địa ngục. Nhờ đó cho phép 5Headed tự do nhắm thẳng vào Mokuba và con rồng của cậu bé. "Anh hai!"

"MOKUBA!" Kaiba hét lên, quyết tâm và nỗ lực giành chiến thắng của anh ấy đột ngột tan biến khi anh ấy chỉ có thể nhìn chằm chằm vào em trai mình bị nhấn chìm trong luồng năng lượng tấn công của rồng đất, để lại một vết cháy âm ỉ khi con rồng dừng lại. "Mokuba..." Yugi gọi điều gì đó về Joey nhưng Kaiba không nghe thấy, chỉ bước tới, đưa tay ra chỗ Mokuba vừa đứng trước đó.

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.