Lần gặp đầu tiên
" Xin chào, tôi là Ngô Nguyễn Hạ Linh. Tôi là con gái út của tập đoàn Ngô Thị. Hôm nay là ngày đầu tiên tôi lên ngôi trường cấp 2 mới lạ này, hôm nay tôi lên đây chỉ là để nhận lớp và chuẩn bị cho ngày khai giảng sẽ diễn ra vào tuần sau"
~ Ở trường ~
Hạ Linh đang ở sảnh để xem mình vào lớp nào thì bỗng có một bàn tay đặt lên vai cô
Linh: Nhi? Mày làm tao giật bắn cả mình? _ Cô gái tên Nhi được Linh nhắc tới ở đây là bạn thân từ bé của Linh, Linh còn một người thân từ bé nữa nhưng hơn cô 3 tuổi cũng đang học cùng trường với cô
Nhi: Mày chăm tìm lớp tới mức tao mới đặt nhẹ cái tay tao lên vai mày thôi mà mày đã giật bắn mình rồi á?
Linh: Tất nhiên, tao đang lo mày với tao không chung lớp đây này
Nhi: Đâu đâu? Không thể thế được, tao coi coi
Linh: Úi may quá ... Tao với mày chung lớp nè
Nhi: Thật á? Lớp nào vậy?
Linh: Lớp 7A
Nhi: Tuyệt ~ Vào đúng lớp chọn
Linh: Um ... _ Hai cô đang nói chuyện thì có người đi tới
?: Hai đứa nói gì mà cười tươi thế? _ Nghe thấy tiếng nói phát ra sau lưng nên hai cô quay lại
Nhi: Anh Đạt? Sao anh ở đây? _ Chàng trai tên Đạt này chính là người cùng lớn lên từ nhỏ với Nhi và Linh
Đạt: Anh tới xem mấy đứa học lớp nào?
Linh: Anh xem kiểu gì? Nhỡ đâu có người trùng tên thì sao?
Đạt: Thì anh xem ngày tháng năm sinh, mọi khi em nảy số nhanh lắm mà sao nay nảy số chậm thế?
Nhi: Lâu lâu anh cũng phải cho cậu ấy nảy số chậm một bữa chứ
Đạt: Okok
Linh: Anh thì sao? Vào lớp 9B hả?
Đạt: Um ...
Nhi: Thôi bọn em lên lớp đây
Đạt: Um ... Tạm biệt
Linh: Tạm biệt ... Hẹn gặp lại _ Nói rồi mỗi người một ngả
- Tại lớp 6A -
Nhi: Khánh Linh? _ Cô gái tên Khánh Linh này là bạn học từ lớp 1 với Nhi và Linh, còn vài người nữa, dạng dạng nhóm bạn thân á
K.Linh: Nhi? Linh? Ý chúng ta chung lớp nè:))
Linh: Bộ mày không coi xem tụi mình có zô chung lớp không hẻ? Sao ngạc nhiên zữ?
K.Linh: Tao cố tình không coi á ~ Cho hồi hộp:))
Nhi: Vậy luôn
K.Linh: Um ...
Linh: Mấy con kia đâu?
K.Linh: Không biết _ Vừa dứt lời thì có 4 cô gái đi tới
4 cô: Heyyy
Nhi: Nhắc tào tháo, tào tháo xuất hiện luôn _ Vâng, 4 cô gái này chính là những người bạn thân còn lại trong nhóm bạn thân của Linh ~ Hương, Hằng, Mỹ và My
Hương: Tụi mình đều vào lớp chọn ~ Vui ghê
Hằng: Uh ...
Mỹ: Thôi, xem kiếm chỗ ngồi đi mấy má
My: Ngồi cuối lớp đi
Nhi: Linh, tao với mày ngồi bàn thứ hai từ dưới lên đi
Linh: Ngồi tổ giữa cho dễ nhìn nha tụi mày
All: Um ...
Hương: Vậy tao với mày ngồi với nhau nha Mỹ?
Mỹ: Ừ ~
Linh: Hai đứa mày cao ngồi sau bàn tao nè
Mỹ: Mày đang khịa tao đấy à? Tao có cao đâu -.-
Linh: Đâu? Tao đâu có ý đó, thuận miệng nên nói thôi
Mỹ: Liệu hồn tao nha mài -.-
Linh: Rồi rồi
My: Hằng ngồi với tao không?
Hằng: Cũng được ~ Ngồi trên bàn Hạ Linh với Nhi á?
My: Uh ...
K.Linh: Ể? Tao cô đơn một mình à?
ALL: Đúng rồi á:))
K.Linh: Quá đáng, giờ tao biết ngồi với ai?
Hương: Thì bây giờ mày cứ ngồi bàn trên bàn Hằng My đi rồi tí ai không tìm được chỗ thì ngồi với mày
Mỹ: À ... Cái này kiểu để ông trời sắp đặt á:))
Nhi: Chuẩn chuẩn
K.Linh: Mụ sẽ páo chù -.- Nupakachi
All: Hộ:))
K.Linh: Hứ * Dậm chân rồi ngồi xuống *
My: Thôi trật tự đi cô vào rồi kìa
Linh: Bà này chắc bà giáo chủ nhiệm rồi _ Hương gọi Linh với Nhi nên hai cô quay xuống
Hương: Ê .... Có thằng nào vào ngồi với con Khánh Linh kìa bay * Chỉ lên chỗ Khánh Linh *
Nhi nhìn lên: Ý ~ Thật kìa
Mỹ: Tuy thằng này hơi xấu nhưng thôi ông trời đã sắp đặt tao sẽ miên cưỡng cho nó yêu con Khánh Linh
3 cô: Hahaaa ~~
Giáo viên: Nào cả lớp trật tự! Cô xin tự giới thiệu, cô tên Đỗ Thùy Dương, cô là giáo viên chủ nhiệm của các em
Cả Lớp: Vâng!
Giáo viên: Bây giờ cô sẽ điểm danh nhé!
~ Sau 10p cô đã điểm danh xong cho lớp 36 học sinh ~
Giáo viên: Bây giờ chúng ta sẽ ra sân trường tập khai giảng nhé?
Cả Lớp: Vâng
Giáo viên: À từ từ đã ~ Cho cô hỏi lớp mình có bạn nào đánh trống ở tiểu học không nhỉ?
Có 7 bạn giơ tay lên ( Hạ Linh, Hằng, Mỹ, Hải Hà, Ngọc, Nhung, Lê Đạt )
Giáo viên: Được rồi, các em xuống văn phòng gặp cô tổng phụ trách nhé!
7 người: Vâng ... _ Nói rồi 7 người xuống văn phòng và gặp cô Hương, tổng phụ trách của trường rồi theo cô Hương xuống phòng hội đồng lấy trống tập đánh trước vài lần ( Thôi, con au này xin phép trả lời lại cho tiểu thư Hạ Linh )
" Đi tới sảnh bỗng tôi gặp một anh đang bề bàn ghế, tôi cảm giác như bị trùn tiếng sét ái tình vậy. Anh chàng này nhìn thì có vẻ không đẹp cho lắm nhưng đối với tôi anh ấy rất đẹp, tôi không nhìn rõ mặt vì anh ấy đeo khẩu trang chỉ để lộ cái trán ~ Trán anh ấy khá nhiều mụn, anh ấy thì cũng phải là cao nhưng chắc phải m6, m7. Và chính từ khoảnh khắc này tôi đã biết, tôi đã lỡ yêu say đắm một người tôi không biết và người ấy cũng không biết tôi ~~ Mải suy nghĩ mà tôi không biết đã đến phòng hội đồng từ bao giờ"
" Tôi lấy trống và đánh lại vài lần trống để tí lên sân khấu đỡ bỡ ngỡ, không chỉ mỗi lớp tôi đánh thôi đâu mà còn có thêm vài chị lớp 7 nữa, đánh tầm 4,5 lần thì tôi phải lên sân khấu để đánh tập khai giảng. Ban đầu tôi khá ngại nhưng dần rồi cũng quen, lần thứ nhất tôi đánh tôi bị sai khá nhiều vì toàn đánh rơi nhịp chỉ vì mải tìm anh chàng tôi gặp ban nay xem anh ấy học lớp nào, nhờ có Nhi nhắc tôi mới tập trung và đánh chính xác hơn ~ Tập mấy lần khai giảng thì được nghỉ 20p sau tập tiếp, tôi cùng 6 con bạn ngồi túm tụm vào buôn:)) "
Nhi: Linh, mọi khi mày đánh trống tốt nhất trong đám bọn tao mà? Sao nay mày đánh toàn rơi nhịp vậy?
Linh: Tao không tập trung với lại còn hơi ngại nữa
Nhi: Hơ ... Hay tia được anh nào rồi?:))
Hằng: Ấy ~ Có khi thế thật, khai mau:))
Linh: Làm gì có~
Mỹ: Lại bảo không có đi, đi đến sảnh tao thấy mày nhìn một anh bê bàn ghế muốn lòi hai con mắt ra luôn đấy
Hương: Ấy anh đấy như nào đấy? Kể tao nghe coi
Mỹ: Đây, tao tả cho ~ Anh ý chắc tầm m6, m7, mặc nguyên cây đen với đôi giày nike màu xám, tụi mày biết đấy dịch mà nên phải đeo khẩu trang nên tao cũng chưa thấy được mặt nhưng tao nhìn thấy cái trán khá là nhiều mụn bay ạ, da anh ý trắng phế chứ đùa đâu:)) Lúc đánh trống tao load rồi, học lớp 9B á
K.Linh: Ghê nha ~
Nhi nói thầm với Linh: Ý học chung lớp với anh Đạt kìa, duyên trời định:))
Linh: Thôi đi cô
Hương: Hai bay nói thầm to nhỏ gì đấy?
Nhi: À ... Không có gì
Linh: Con My lại đi chơi với đám con Ngọc rồi à?
Hằng: Đúng rồi đấy, mày biết tính nó mà ~ Mang tiếng bạn thân tụi mình mà cứ lần nào ra chơi cũng đi chơi với tụi nó
Nhi: Biết sao được ~ Tụi mình thì lười đi chỉ thích ngồi yên một chỗ nói chuyện còn nó thì thích đi lượn quanh sân trường ngắm zai
K.Linh: Kệ nó đi
Mỹ: À đúng rồi, Khánh Linh? Bạn cùng bàn mày thế nào?
K.Linh: À thằng Hoàng Anh á?
Nhi: Tên cũng đẹp phết nhể?
K.Linh: Tao thấy chả đẹp tí nào ý, mà sao tao lại có một thằng bạn cùng bàn xấu như thế nhỉ?
Mỹ: Thế tính nó sao?
K.Linh: Chưa tiếp xúc:)
Hương: Hơ ~ Mà đằng nào hai bay cũng phải tiếp xúc thôi, mày có chạy đằng dời thì cũng về với nó thôi
K.Linh: Không bao giờ nhé!
Hằng: Chắc chắn là như thế rồi, ông trời đã sắp đặt thế rồi mày muốn chối bỏ cũng khó
K.Linh: Thôi ~ Tha cho tao đi
Linh: Thôi ra tập chào cờ đi kìa, thầy hiệu trưởng thông báo nãy giờ rồi
All: Um ... _ Rồi mọi người ra tập chào cờ đến 10h thì về
" Haizz ~ Mệt quá cuối cùng cũng tập xong, đứng dưới trời nắng gần 30 độ tập mệt muốn xỉu. Đã thế tôi còn đang phải đứng chờ anh Đạt rồi cùng về nữa:)) "
Nhi: Anh Đạt ra rồi kìa ~
Linh: Thiệt tình, anh làm gì mà lâu thế?
Đạt: Bọn con gái lớp anh tụi nó phải dọn dẹp lớp nhưng khổ tụi nó cứ bắt tụi anh dọn cho bọn nó để tụi nó về trước ~ Haizz
Nhi: Thôi ~ Về đi em mệt lắm rồi
Đạt: Đi thôi ~
- Về nhà -
" Chúng tôi ở chung một căn biệt thự, còn bố mẹ chúng tôi đều ở nước ngoài. Tất cả việc ở đây đều giao cho quản gia nhà chúng tôi là bác Minh ~ "
Nhi: Chào bác, tụi cháu về rồi đây
Bác Minh: A ~ Mấy đứa về sớm vậy sao?
Linh: Dạ ~ Tại hôm nay chỉ tập ít vậy thôi để giữ sức cho buổi khai giảng ở tuần sau
Bác Minh: Mấy đứa đói chưa? Ăn cơm luôn nhé?
Đạt: Dạ ~ Cháu đói muốn rụng rời tay chân rồi đây này :))
~ Ăn cơm xong 3 người ra phòng khách tám chuyện ~
Nhi: Anh Đạt anh nghe kể chuyện nay Linh mới bị trúng tiếng sét ái tình của một anh chàng bê bàn ghê chưa?
Đạt: Chưa ~ Như nào? Kể đi
Nhi: Thì là như này này ... ( Kể hết mọi chuyện cho Đạt nghe )
Đạt: Theo như em kể thì anh nghĩ anh biết là ai rồi:))
Linh: Ai vậy ạ?
Đạt: Là thằng bạn thân từ bé của anh, ngày xưa nó hay tới nhà anh chơi nhưng tiếc là lúc đấy mấy đứa chưa có mặt trên đời này
Nhi: Ồ ~ Duyên trời định chăng?
Linh: Hơ ~ Vậy theo anh thì anh ấy đẹp không?
Đạt: Anh thấy nó cũng bình thường, tiếc là mặt hơi nhiều mụn chứ maf ít mụn thì chắc phải có chục cô bạn gái cùng lúc rồi ấy chứ
Linh: Ý anh là anh chàng này lăng nhăng sao?
Nhi: Anh cho em biết tên, gia thế, sinh nhật của anh ta đi
Linh: Gì vậy mài?
Nhi: Tao điều tra giúp mày đây
Đạt: Nó là cậu cả nhà họ Nguyễn, Nguyễn Thành Long nghe nói học xong đại học sẽ vào làm ở công ty Nguyễn Thị cũng là công ty nhà nó
Linh: Ái chà ~ Cũng không phải dạng vừa nha
Nhi: Mày có mắt nhìn người phết
Linh: À chuyện này mọi người phải giữ bí mật tuyệt đối cho em đấy nhé, không được ai biết danh tính crush của em đâu đấy. Kể cả bọn Hằng, Hương ... á
Nhi: Rồi rồi
Đạt: Anh có face nó này lấy không?
Linh: Có ạ ~
Nhi: Chết rồi ... Phải sửa sang lại căn phòng bên cạnh phòng Linh thôi
Đạt + Linh: Để làm gì?
Nhi: Thì để mời anh Long đến ở cùng với chúng ta chứ sao nữa
Linh: Hơ
Đạt: Anh nghĩ ~ Anh có thể làm được điều đó đó
Linh: Được thật ạ?
Đạt: Không chắc chắn 100% nhưng cũng được đến 85% đó
Linh: Cách nào ạ?
Đạt: Dài dòng lắm, để anh xem có thuyết phục được nó tới đây ở không
Linh: Vậy anh cố gắng nha, em lên phòng phát minh đây * Đi lên tầng *
Nhi: Bái baii
Đạt: Uh
Nhi: Anh định nhắn tin rủ anh Long luôn hả?
Đạt: Ừ ~
Nhi: Đâu em coi với? * Ngồi lại gần Đạt *
Đạt: Nè ~
- Tại phòng phát minh Linh vừa nói -
" Phòng phát minh là phòng làm việc của tôi, tuy tôi là tiểu thư của nhà họ Ngô nhưng tôi không muốn ăn bám gia đình nên đã tự kiếm tiền lo cho bản thân. Càng lớn tôi càng phát hiện ra tôi có thể phát minh ra mọi thứ theo ý mình nên tôi đã lập một công ty online nhắm kiếm thêm thu nhập, ngoài bố mẹ tôi, bố mẹ Nhi, bố mẹ anh Đạt và hai người đó thì không ai biết tôi biết phát minh ~ Ngoài ra tôi luôn phát minh những đồ thông minh để giúp căn nhà của tôi trở nên phong phú hơn. Ngay cánh cửa phòng cũng là tôi phát minh ra, nó có mật khẩu hơn nữa mỗi khi có khách đến nhà tôi chỉ cần ấn vào cái nút đỏ bên cạnh khiến cánh cửa xuất hiện màu giống hệt màu bức tường để dấu căn phòng đi "
?: Chị Linh? Chị lên đúng lúc lắm _ " Người này chính là Lucy, chắc mọi người nghĩ cô ấy to bằng tôi đúng không? Nhưng không cô ấy là robot do tôi phát minh, cô ấy chỉ bé bằng một con búp bê barbie thôi hơn nữa cô ấy còn biết bay nữa, thật sự nhìn cô ấy rất giống cô tiên tí hon ~ Tuy nhỏ nhưng năng suất làm việc rất cao "
Linh: Có chuyện gì?
Lucy: Mới có thêm hai đơn hàng và 1 đơn phản ánh
Linh: Đơn phản ánh sao? Trước giờ chúng ta chưa từng nhận một đơn phản ánh nào ~ Sao kì lạ vậy nhỉ? Họ phản ánh sao?
Lucy: Họ nói là " Tôi thật sự rất hài lòng về món đồ do cô Ruby phát minh, tôi sẽ đánh giá công ty 5 sao và nhất định tôi sẽ đặt nhiều món đồ ở chỗ cô hơn nữa " họ nói vậy đó ạ ( Ruby chính là biệt danh mà Hạ Linh dùng để làm việc )
Linh: Đây là họ đang khen chị mà?
Lucy: Vâng ... Nhưng họ lại gửi ở chỗ phản ánh
Linh: Chắc họ không để ý nên ấn nhầm thôi, em làm chị hết hồn
Lucy: Hì ~~
Linh: Thế còn hai đơn hàng mới thì sao?
Lucy: Dạ ... Đơn hàng thứ nhất họ trả chúng 2 tỷ rưỡi, họ yêu cầu chúng ta làm một cái máy tính mini nhét vừa túi quần và có thể phóng to khi cần nếu thích thì sẽ dùng mini luôn
Linh: Ồ ~ Khá là thú vị nhỉ? Đơn hàng thứ hai thì sao?
Lucy: Họ trả chúng ta 3 tỷ, họ yêu cầu chúng ta làm một căn nhà nhỏ đủ vừa một đứa trẻ lớp 1 đi vào, nó phải giống y như một căn nhà nhỏ nhưng đầy đủ tiện nghi mà tất cả mọi thứ trong nhà đều phải là đồ thông minh
Linh: Ồ ~ Xem ra họ có một đứa con khá là .... um ... Con trai hai con gái? Có yêu cầu gì về thiết kế của căn nhà không?
Lucy: Con gái, họ muốn hai màu chủ đạo là màu hồng nhạt và màu trắng
Linh: Được rồi, chị hiểu rồi ~ Con bé này được bố mẹ chiều nhỉ?
Lucy: Công nhận
Linh: Em biết chị sẽ hỏi gì mà ~ Nên trả lời luôn đi
Lucy: Vâng ~ Cả hai đơn đều không cần gấp chị ạ
Linh: Được rồi, chị nghĩ đơn thứ nhất cũng không khó và lâu làm lắm nên em thử ... * Lucy cắt lời *
Lucy: Rồi rồi ~ Em biết rồi, em sẽ liên hệ với khách hàng thứ hai xem họ có thể chờ đợi không thì chúng ta sẽ làm đơn hàng đầu tiên trước nếu không thì ngược lại
Linh: Đúng là trợ thủ đắc lực của chị <3
Lucy: Làm việc với chị lâu như vậy rồi nên em quen luôn rồi
Linh: À đúng rồi sao hôm nay chị không thấy Oscar đâu vậy? _ " Lại giới thiệu thêm, Oscar là cũng như Lucy vậy nhưng là con trai, cũng có kích thước bằng Lucy và cậu ấy là hacker nhằm giúp tôi điều tra về gia thế, thân phận thật sự của khách hàng để tránh bị lừa hay việc gì quan trọng tôi cần điều tra. Cậu ấy cũng là robot "
Lucy: Cậu ấy đang trong phòng điều tra thông tin về hai vị khách hàng này
Linh: À ~ Chị biết rồi _ Đúng lúc đó Oscar đi từ phòng ra
Oscar: Ô ... Chị Linh? Chị đến lúc nào vậy?
Linh: Chị ở đây hơi bị lâu rồi đấy -.-
Oscar: Em chăm chú quá nên không để ý ~ Hì
Linh: Đâu? Đưa chị coi coi
Oscar: Đây chị * Đưa máy tính cho Linh *
Linh: Nói đi
Lucy: Dạ ~ Người thứ nhất tên Nguyễn Thạch Lam, làm giám đốc ở một công ty nằm phía ngoài thành phố và không có thân phận nào khác. Người thứ hai tên Nguyễn Thành Long, là cậu cả nhà họ Nguyễn và cũng không có thân phận gì khác
Linh: Cái gì cơ? * Ngạc nhiên * Người thứ hai tên Nguyễn Thành Long? Là cậu cả nhà họ Nguyễn?
Lucy: Đúng vậy ạ ~ Có gì sao chị?
Linh: Huhu * Ngồi xuống đất *
Oscar: Chị Linh? Chị sao vậy?
Linh: Đây là crush của chị ~ Chị mới trúng tiếng sét ái tình ngay hồi sáng nay, vậy mà ...
Lucy: Ô ... Mối tình còn chưa chớm nở đã tịt rồi
Oscar: Sao vậy?
Lucy: Đơn hàng thứ hai là một căn nhà nhỏ cho một đứa trẻ con á, mà lúc gọi video để trao đổi thêm về món hàng chúng ta đã thấy anh ấy ngồi cùng một cô gái khá xinh đẹp còn phía sau là một đứa trẻ con nên suy cho cùng có vẻ như anh ấy ăn kem trước cổng rồi, mới lớp 9 mà đã ... Chẹp
Oscar: Ồ ...
Linh: Thôi mấy đứa làm việc tiếp đi ~ Chị xuống nhà đây, tối ăn cơm xong chị sẽ lên làm sơ đồ về món hàng thứ nhất rồi chúng ta bắt đầu tiến hành công việc * Rời đi *
Lucy + Oscar: Vâng ~ Tụi em chào chị
Lucy: Chị Linh ghê nhỉ? Không bao giờ để chuyện cá nhân ảnh hưởng đến công việc
Oscar: Đúng vậy, tớ nể chị ấy lắm á
Lucy: Thôi đi làm việc đi
Oscar: Um ~
- Tại phòng khách -
Nhi lúc này vừa tắm xong đang đứng lau đầu, Đạt cũng vậy
Nhi: Hay quá ha ~ Ở trên đó từ lúc trời còn nắng đến lúc trời tối, thậm chí là mưa luôn mới chịu xuống
Đạt: Thông báo với em một tin vui đây, anh đã thuyết phục được thằng Long qua ở với chúng ta rồi. Nó bảo xong khai giảng nó sẽ chuyển qua
Linh: Ơ ~ Em tưởng anh ấy sẽ không qua chứ?
Nhi: Sao mày lại nghĩ vậy? _ Rồi Linh kể lại mọi chuyện mới xảy ra cho Nhi và Đạt nghe
Đạt: Ảo vậy? Anh nhớ là nó làm gì đã có người yêu? Nó chỉ có đúng một mối tình duy nhất hồi lớp 7 còn giờ thì làm gì có ai ~ Thậm chí nó còn đang không thích ai ý
Linh: Em không biết nữa:((
Nhi: Thôi ~ Đừng buồn nữa
Đạt: Thôi để mai anh thử hỏi nó coi sao
Linh: Ấy không được như vậy sẽ lộ thân phận thật của em thì sao?
Nhi: Ây daa ~ Đằng nào anh ý chả chuyển đến ở cùng chúng ta? Sớm hay muộn anh ấy cũng biết thôi
Linh: Um ~ Vậy anh hỏi đi
Đạt: Rồi rồi ~ Còn bây giờ em mong lên phòng tắm rửa rồi xuống ăn cơm lẹ, 7h rồi đó
Linh: Nae~
Nhi: Rồi ~ Nó lại muốn sang Nhật rồi đây mà:)
Truyện Yêu anh đến trọn đời tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | Linhsiunhan261 |
Thời gian | |
Cập nhật |