Chương 708-2: Giả mạo ngụy liệt (2)
Trương Dương nói: "Bởi vì chuyện tình của công ty English Bender, Thường Lăng Phong đưa ra một khái niệm xây dựng khu công nghiệp công nghệ cao, bảng kế hoạch lần này của cô, rất phù hợp với lý niệm này, mục đích của Tinh Toản là đem cái khối đất này xây thành khu thương nghiệp sa hoa, định vị và điểm xuất phát của bọn họ cũng không rõ ràng, cho nên hai phần kế hoạch đặt cùng một chỗ, chúng tôi có khuynh hướng nghiêng về phần của cô."
Kiều Mộng Viện nói: "Anh căn bản không nhìn phần kế hoạch của tôi!"
Trương Dương nói: "Không cần nhìn, ta tin cô "
Kiều Mộng Viện nói: "Anh tin tưởng tôi như thế, tôi cũng không gạt anh, cái giá mấu chốt của tôi đối với cái khối đất này là một tỷ năm trăm triệu, nếu như các người kỳ vọng giá cả cao hơn tôi chỉ có thể từ bỏ." Trương Dương nói: "Tôi đã sớm nói qua, nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, tôi cho tới bây giờ đều là cái nguyên tắc này."
Kiều Mộng Viện nói: "Anh đây là lấy việc công làm việc tư! Thân là một cán bộ lãnh đạo đây chính là tối kỵ."
Trương Dương nói: "Tại giá đồng dạng trước mặt, tôi đương nhiên muốn chọn trạch bên nào càng có lợi đối với Nam Tích phát triển, Tinh Toản xây dựng khu thương nghiệp, lý niệm tuy rằng không tồi, thế nhưng không phù hợp với hướng phát triển thời gian tới của Nam Tích chúng tôi, huống chi bọn họ ra giá trước mặt cô cũng không có bất luận cái ưu thế gì."
Kiều Mộng Viện nói: "Tôi có chút hối hận vì đã tới tìm anh."
Trương Dương nói: "Vì sao?"
"Anh làm việc luôn luôn lẫn lộn nhiều lắm tình cảm, tôi tới tìm anh, chẳng khác nào hại anh phạm sai lầm, cho anh lấy việc công làm việc tư lạm dụng chức quyền."
Trương Dương nói: "Cô không tự tin đối với kế hoạch đầu tư của mình như thế?"
Kiều Mộng Viện nói: "Tốt nhất tôi hẳn là trực tiếp đi tìm lãnh đạo trực tiếp."
Trương Dương nói: "Biết tôi vì sao bài xích tinh toản như thế không?"
Kiều Mộng Viện không giải thích được lắc đầu.
Trương Dương nói: "Cũng là bởi vì bọn họ trước đi tìm lãnh đạo trực tiếp của tôi."
Kiều Mộng Viện nở nụ cười, cô ấy đương nhiên không tin Trương Dương có cái lý do này.
Trương Dương nói: "Tôi là người này đặc biệt tin tưởng cảm giác, đối với lựa chọn người hợp tác rất xoi mói, chỉ có lẫn nhau tín nhiệm, mới có thể hợp tác khăng khít, Tinh Toản khiến cho tôi cảm giác không tốt."
Kiều Mộng Viện nói: "Đừng quên một câu nói "vô thương bất gian" tôi cũng không chắc đã làm cho anh tin.”
Trương Dương nói: "Tôi tin tưởng cô!"
Một câu nói làm Kiều Mộng Viện sững sờ ở chỗ đó.
Trương Dương ngồi dậy, rất chăm chú nhìn cô ấy: " Chuyện kinh thành, tôi vẫn không có cơ hội nói cảm ơn với cô."
Kiều Mộng Viện nói: "Chỉ là cái nhấc tay mà thôi, chỉ là hy vọng sau này không nên có chuyện như vậy phát sinh." Trương Dương nói: "Bởi vì chuyện tình của công ty English Bender, Thường Lăng Phong đưa ra một khái niệm xây dựng khu công nghiệp công nghệ cao, bảng kế hoạch lần này của cô, rất phù hợp với lý niệm này, mục đích của Tinh Toản là đem cái khối đất này xây thành khu thương nghiệp sa hoa, định vị và điểm xuất phát của bọn họ cũng không rõ ràng, cho nên hai phần kế hoạch đặt cùng một chỗ, chúng tôi có khuynh hướng nghiêng về phần của cô."
Kiều Mộng Viện nói: "Anh căn bản không nhìn phần kế hoạch của tôi!"
Trương Dương nói: "Không cần nhìn, ta tin cô "
Kiều Mộng Viện nói: "Anh tin tưởng tôi như thế, tôi cũng không gạt anh, cái giá mấu chốt của tôi đối với cái khối đất này là một tỷ năm trăm triệu, nếu như các người kỳ vọng giá cả cao hơn tôi chỉ có thể từ bỏ." Trương Dương nói: "Tôi đã sớm nói qua, nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, tôi cho tới bây giờ đều là cái nguyên tắc này."
Kiều Mộng Viện nói: "Anh đây là lấy việc công làm việc tư! Thân là một cán bộ lãnh đạo đây chính là tối kỵ."
Trương Dương nói: "Tại giá đồng dạng trước mặt, tôi đương nhiên muốn chọn trạch bên nào càng có lợi đối với Nam Tích phát triển, Tinh Toản xây dựng khu thương nghiệp, lý niệm tuy rằng không tồi, thế nhưng không phù hợp với hướng phát triển thời gian tới của Nam Tích chúng tôi, huống chi bọn họ ra giá trước mặt cô cũng không có bất luận cái ưu thế gì."
Kiều Mộng Viện nói: "Tôi có chút hối hận vì đã tới tìm anh."
Trương Dương nói: "Vì sao?"
"Anh làm việc luôn luôn lẫn lộn nhiều lắm tình cảm, tôi tới tìm anh, chẳng khác nào hại anh phạm sai lầm, cho anh lấy việc công làm việc tư lạm dụng chức quyền."
Trương Dương nói: "Cô không tự tin đối với kế hoạch đầu tư của mình như thế?"
Kiều Mộng Viện nói: "Tốt nhất tôi hẳn là trực tiếp đi tìm lãnh đạo trực tiếp."
Trương Dương nói: "Biết tôi vì sao bài xích tinh toản như thế không?"
Kiều Mộng Viện không giải thích được lắc đầu.
Trương Dương nói: "Cũng là bởi vì bọn họ trước đi tìm lãnh đạo trực tiếp của tôi."
Kiều Mộng Viện nở nụ cười, cô ấy đương nhiên không tin Trương Dương có cái lý do này.
Trương Dương nói: "Tôi là người này đặc biệt tin tưởng cảm giác, đối với lựa chọn người hợp tác rất xoi mói, chỉ có lẫn nhau tín nhiệm, mới có thể hợp tác khăng khít, Tinh Toản khiến cho tôi cảm giác không tốt."
Kiều Mộng Viện nói: "Đừng quên một câu nói "vô thương bất gian" tôi cũng không chắc đã làm cho anh tin.”
Trương Dương nói: "Tôi tin tưởng cô!"
Một câu nói làm Kiều Mộng Viện sững sờ ở chỗ đó.
Trương Dương ngồi dậy, rất chăm chú nhìn cô ấy: " Chuyện kinh thành, tôi vẫn không có cơ hội nói cảm ơn với cô."
Kiều Mộng Viện nói: "Chỉ là cái nhấc tay mà thôi, chỉ là hy vọng sau này không nên có chuyện như vậy phát sinh."
Đăng bởi | chienthien |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 97 |