Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Khởi

Tiểu thuyết gốc · 1958 chữ

Chiều hôm ấy , Thu ngáp ngắn ngáp dài bước ra cửa Học Viện.

"Chán phèo" Thu lười biếng lẩm bẩm.

"Này nhóc"

Tiếng gọi làm Thu liếc nhìn xung quanh.

Từ xa một cô bé chạy đến , cô bé nhìn có vẻ lớn hơn Thu một chút , gương mặt xinh đẹp non nớt của nàng pha chút lạnh lùng.

"Gì?" Thu trả lời cộc lốc.

"Chị Lam có khoẻ chứ?" Cô bé hỏi.

"Lam nào?" Thu khó hiểu hỏi.

Cô bé cũng lộ vẻ khó hiểu , rồi nàng vuốt cằm thoáng chốc lộ ra vẻ mặt thông suốt nàng hỏi lại.

"Chị Nhàn khỏe không?"

"Nhàn nào? , ủa sao nghe quen vậy?"

"Thì là mẹ ngươi chứ ai"

"Ủa , chị là ai mà biết mẹ em?" Thu giật mình.

"Ta kêu mẹ ngươi là chị đương nhiên là dì của ngươi rồi" Cô bé phồng má.

Thu nghe xong liền cười như được mùa rồi nét mặt dần lạnh lùng thốt ra 2 chữ liền xoay người rời đi.

"Dở hơi"

Thu biết rõ gia đình bên ngoại của hắn ghét hắn hơn chó làm gì có chuyện chủ động chào hỏi như thế.

"Tốt nhất nên né đám người nhà ngoại ra"

...

Giáo Hội tuy không rộng lớn như Học Viện nhưng về độ ngầu và trang trọng Giáo Hội có thể tự tin đứng đầu miền Nam.

Trở về Giáo Hội , Thu lập tức thay quần áo , hắn khoác chiếc áo nhìn như những chiếc áo của các bác sĩ ở kiếp trước chỉ là nó có màu đen.

Tập hợp trước sân của Giáo Hội.

Thu đứng cùng rất nhiều học viên của khác.

Ở đây bọn họ mặt rất nhiều những trang phục khác màu tượng trưng cho những ngành nghề mà bọn hắn được đào tạo.

Màu đen của Thu tượng trưng cho Giả Kim Thuật.

Bởi vì hôm nay là đầu tuần nên đám học viên lại được nghe đám lão già là những thành viên trong hội đồng chém gió.

Kết thúc buổi "chào cờ" chán nản , Thu trở về phòng học dành cho Giả Kim Thuật Sư.

Phòng học tuy khá to nhưng chỉ có gần 40 học viên , bên trong có rất nhiều đồ dùng để chế tạo Pháp Bảo.

Vì không phải lần đầu gặp gỡ nên cả đám chẳng mấy chốc đã nói chuyện rôm rả chả khác nào cái chợ.

Thu cũng đã làm quen được với một cô gái xinh xắn tên Hoa.

"Chào Thu nha"

"À chào Hoa , nay Hoa xinh hơn thường ngày đó nha" Thu bắt đầu giở trò mồm mép.

"Ẹc ai thèm tin Thu chứ , nghe nói Thu vừa phải học ở Học Viện Sài Thành vừa phải học ở Giáo Hội nên rất mệt hả?"

"Đúng rồi a , mệt chết đi được"

Cả đám trật tự khi nghe tiếng bước chân của giáo viên bước vào.

"E hèm , vào buổi học nào các bạn nhỏ".

Buổi học Giả Kim Thuật hết sức thú vị , Giáo viên của lớp - thầy Trung luôn tận tình với học sinh.

Vừa học lý thuyết vừa được xem thầy thực hành nên đám học viên hết sức thích thú , Thu cũng không ngoại lệ , hắn chăm chú nhìn những động tác lão luyện của thầy mà thầm cảm thán.

"Trước khi tiến vào chế tạo các em nên hiểu rõ về các nguyên liệu , nguyên liệu luyện bảo sẽ chia làm năm loại từ cấp thấp đến cao cấp lần lượt là : Sơ cấp , Hạ cấp , Trung cấp , Thượng cấp và Cao cấp"

"Các nguyên liệu có đẳng cấp cao sẽ có tỉ lệ luyện chế ra các pháp bảo cao cấp và ngược lại"

"Ở đây là những dụng cụ luyện kim dành riêng cho các em , các bước hướng dẫn cơ bản thầy đã chỉ dạy xong bây giờ thì nhận lấy nguyên liệu và tự chế tạo cho mình một pháp bảo ưng ý , việc luyện bảo cần rất nhiều thời gian nên các em cũng đừng nản lòng nếu có thất bại nhé"

"Bắt đầu đi những thiên tài , hahahaha" Thầy nói xong liền bước ra ngoài.

"Dạ" Cả lớp đồng thanh đáp.

Thu liền tiến tới nhận lấy nguyên liệu , mỗi học viên được phát 3 loại nguyên liệu to bằng bàn tay , đây là 3 loại nguyên liệu sơ cấp rất phổ biến - Bạc , Sắt và Đồng.

Nhận xong nguyên liệu Thu bắt tay vào chế tạo , mặt hắn nghiêm túc bắt đầu luyện bảo.

Bước đầu của luyện bảo Thu bỏ nguyên liệu vào lò , khác với các học viên còn lại thay vì chỉ sử dụng một phần nhỏ của nguyên liệu thì Thu bỏ nguyên cục Sắt vào lò.

"Phá của" Đám bạn thấy thế chỉ tặc lưỡi bởi vì đang trong giai đoạn học tập nên cả đám không ai dám sử dụng nguyên tảng như Thu mà chỉ sử dụng một phần nhỏ để làn quen từ từ.

Thu thì khác hắn được Kiến Thức truyền vào đầu các quy trình luyện bảo cơ bản và ở kiếp trước hắn cũng là một thợ kim hoàn nên việc này đối với Thu cũng không khó.

Một đốm lửa nhỏ sáng lên , Thu truyền linh lực vào lò đốm lửa liền cháy lớn.

Rất lâu sau nguyên liệu được nung chảy.

''Đậu phộng , mệt vãi" Thu mắng , việc tiêu hao linh lực trong thời gian dài làm hắn thấy hơi mệt.

Hắn đổ thứ nguyên liệu trong lò ra khuôn.

Trong lúc đó Thu lại truyền thêm linh lực vào.

Hắn cặm cụi tới tối nhưng chỉ mới hoàn thành 5 phần 10 công việc.

Thu bỏ hết sang một bên hắn tranh thủ đi xung quanh ngó nghiêng sang mấy phòng học khác thì thấy lớp luyện đan vẫn đang sáng đèn.

Thu nhón chân nhìn vào của sổ lén lúc nhìn xem , chỉ thấy đám đông đang tụ tập nghe giáo viên giảng dạy.

Thu biết là thầy giáo của lớp luyện đan đã nhận ra hắn nhưng cũng làm ngơ.

Đang quan sát hắn thấy nóng nóng đằng sau đầu , như có người vừa thở vào đầu mình vậy.

Đầu vẫn nhìn vào trong hắn lấy tay gạt ngang sau gáy.

Tay hắn chụp vào thứ gì đó.

Nhịp thở dừng lại...

"Mềm mềm , ấm ấm" Thu lẩm bẩm.

Hắn xoay người lại.

CHÁT.

Tiếng bàn tay chạm vào mặt.

Thu ngất xỉu.

Sáng hôm sau , Thu mơ màng tỉnh dậy.

Hắn xoa xoa cái cổ đau nhứt , đêm qua hắn cảm nhận mình đã bị ai đó tát , cú tát mạnh đến nổi Thu cảm giác tưởng chừng mình sắp gãy cổ.

Vì đã trễ giờ đến Học Viện nên Thu quyết định trốn tiết , phòng luyện bảo vẫn chưa có người đến , mỗi đêm học viên đều đã trở về ký túc xá chưa tới giờ học nên Giáo Hội vắng tanh.

"Hôm qua rõ ràng tụi nó đi về ký túc xá vậy mà không đứa nào thấy mình xỉu ở phòng luyện đan"

Vài ngày trôi qua , rồi vài tuần.

Thu ban ngày luyện bảo ban đêm thì tu luyện , việc hắn liên tục trốn học ở Học Viện làm cho Quỳnh rất bực bội , nàng nhiều lần cùng với các giáo viên khác của Học Viện sang Giáo Hội để mắng vốn nhưng hắn vẫn là hắn , những lần như vậy Giáo Hội lại bắt buộc Thu đi học chỉ vài ngày sau hắn lại chứng nào tật nấy lại trốn tiết vùi đầu vào luyện bảo , Giáo Hội và Học Viện cũng đành bó tay.

Vì sợ Thu chết đói nên thầy Trung và các giáo viên khác chỉ đành thay nhau mua thức ăn cho hắn.

"Haizzz , tên nhóc đó ăn ngủ ở trong phòng học không giao tiếp với ai ta sợ hắn sắp tẩu hoả nhập ma đấy"

Đang trong giờ giải lao nên các thầy cô tụ tập ngồi tám chuyện.

"Nghe nói hắn là con của một Chiến Đế"

"Cũng là thiên tài Giả Kim"

"Không biết hắn sắp chế ra món gì đây"

"Hi vọng là đừng phá tan lớp học..."

ĐÙNG.

Tiếng nổ vang trời truyền vào tay đám giáo viên.

"Đậu moá , hắn phá cái gì nữa đây?" Thầy Trung hoảng sợ khi nghe thấy tiếng nổ phát ra ở phòng luyện bảo , thầy liền nháo nhào chạy về phía ấy.

"Xong" Các thầy cô lắc đầu.

Chạy tới nơi Trung quát.

"Em lại bày trò gì..."

Còn chưa nói hết câu thì Trung nhìn thấy trên tay Thu là một thanh kiếm sáng bóng.

Được chế tạo từ cả 3 loại nguyên liệu được phân phát.

Cán kiếm làm từ khối sắt đen , phần vành chắn và chuôi kiếm được làm bằng đồng còn lưỡi kiếm làm từ bạc sáng loá.

Thanh kiếm được chạm khắc và cấu tạo tuy sơ sài nhưng đầy bén nhọn , đây là mẫu kiếm từ lâu đời của Việt Nam.

"Kiếm Đông Sơn" Trung kinh ngạc thốt lên.

"Dạ , em sử dụng mẫu từ Đông Sơn Kiếm ạ" Thu thật thà đáp

Kiếm thẳng và rộng bản, có 2 cạnh sắc, dùng để chém lẫn đâm.

Tương truyền thời Trung - Cận đại, người Việt sử dụng cả gươm thẳng 2 cạnh sắc, chuôi cầm 1 tay lẫn loại gươm lưỡi cong, 1 cạnh sắc, chuôi dài và phải cầm cả hai tay.

"Sử dụng nguyên liệu sơ cấp luyện ra Linh Bảo Thượng Cấp , thầy phục em rồi..."

"Hehe , ngươi là pháp bảo đầu tiên ta luyện được trên con đường tu luyện đặt tên ngươi là Vạn Khởi Kiếm.

ỰC.

Trung nuốt một ngụm nước bọt , hắn cảm thấy đứng trước mặt mình không còn là một cậu học trò trẻ tuổi nữa mà như là một người khác.

XOẸT.........ĐOÀNG.

Tiếng sấm chớp giữa trời nắng.

Động tĩnh lan toả khắp nơi.

Ngay lúc này ở miền Bắc.

"Sấm giữa trời xanh , sấm giữa trời xanh" Một ông cụ tay chống gậy nói với giọng khàn.

Ở miền Trung.

"Thiên địa rung chuyển

Sấm chớp thiên thanh..." Một người trung niên nhìn về miền Nam nói.

Ít giây sau liền có một người bước đến.

"Thiên địa rung chuyển

Sấm chớp thiên thanh

Thu tàn Nguyệt vẫn

Việt Quốc máu tanh"

Miền Nam đã có vài thân ảnh đứng trang nghiêm nhìn bầu trời.

"Lời sấm truyền đang linh nghiệm"

"Thu và Nguyệt liệu có nói về mùa thu và mặt trăng hay đang nói về một thứ khác"

...

Giáo Hội và cả Học Viện xôn xao khi nghe tin một học viên sử dụng nguyên liệu Sơ cấp luyện thành Linh Bảo Thượng Cấp.

"Võ Đức Thu" Cái tên trở nên nổi đình đám.

Tin đồn xém chút đã rung chuyển trời Nam.

Đâu phải do Thu tay nghề cao mà là do Kiến Thức cung cấp hết tất cả các phương pháp tối ưu nhất để giữa lại các phẩm chất có ích trong quá trình luyện bảo.

Kể từ đó Thu được săn đón như minh tinh , mấy em gái tình nguyện xoa vai bóp chân cho hắn , đám con trai thì tình nguyện cõng Thu từ Học Viện về Giáo Hội làm Thu sướng như trên mây.

"Mấy em đừng làm thế , anh ngại lắm hehe"

Bạn đang đọc Xuyên Việt Phong Ấn sáng tác bởi khoikhoikj

Truyện Xuyên Việt Phong Ấn tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khoikhoikj
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.