Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1169 chữ

Chương 12

Ma Thần Kỷ Tu!

Kiếp này!

Bổn đế rốt cục bắt được ngươi rồi!

Đôi mắt đẹp của Mộc Băng nở rộ ánh lửa nhìn Kỷ Tu.

Có lẽ là bởi vì tâm tình quá mức kích động cho nên tay nàng nắm chặt có chút run rẩy.

Rồi rất nhanh nàng liền áp chế cảm xúc, sau đó rất là cao lãnh mở miệng nói ra tên của mình

“Mộc Băng!”

“Xin chào!”

Tiểu thuyết nữ chính!

Kỷ Tu thầm lẩm bẩm trong lòng, sau đó theo kế hoạch hắn bước đến nắm tay Mộc Băng.

Tay nàng hơi lạnh, giống như anh nhưỡng!

Nhưng Kỷ Tu cũng không có bất kỳ lưu luyến nào.

Dứt lời hắn ở trong ánh mắt ngơ ngác của mọi người tiến lên hai bước, ngay sau đó bất chợt nhẹ nhàng ôm lấy Mộc Băng.

Kỷ Tu ba tuổi so với Mộc Băng bảy tuổi còn thấp hơn một cái đầu cho nên tình cảnh nhìn qua rất là buồn cười.

Cũng nhìn ngây người các trưởng bối ở đây!

“Xin chào!”

“Ta là Kỷ Tu!”

Kỷ Tu đưa đôi mắt non nớt mà nhiệt tình hướng về Mộc Băng tự giới thiệu.

Cũng trong nháy mắt này, hắn mười phần rõ ràng cảm giác được tu vi của Mộc Băng.

Bảy tuổi! Luyện Khí tầng bảy!

"Không hổ là nữ chính trọng sinh trở về!"

Thiên phú tu hành, quả thật cường đại!

Kỷ Tu thầm thì trong lòng.

“Tình huống gì đây?”

“Chẳng lẽ Ma vương này khi còn bé nhiệt tình như vậy sao?”

Mộc Băng trừng đôi mắt tuyệt đẹp, thân thể cứng đờ, đầu óc trống rỗng.

Trước khi tới đây, nàng đã tưởng tượng vô số cảnh tượng giáp mặt cùng Kỷ Tu.

Nhưng hoàn toàn không dự liệu được tình huống này.

Lần đầu gặp mặt

Tên ma vương chết tiệt này một câu không nói mà không hề báo trước ôm lấy nàng???

Tất nhiên rồi.

Không riêng gì Mộc Băng.

Ngay cả sư tôn Mộc Thu của nàng cũng không ngờ tới.

Nãi nãi Mộc Hoa nhìn thấy một màn như vậy thì có chút dở khóc dở cười.

Mẫu thân Lâm Như thì có chút hài lòng, nghĩ thầm nhi tử nhà mình quả thực có tiền đồ ha!

Mới vừa thấy vị hôn thê ngay lập tức có thể nắm tay ôm ấp...

Hơn nữa ôm cũng không buông tay.

Toàn trường chỉ có Kỷ Tu đầu óc cực kỳ rõ ràng.

“Phi Long Thám Vân Thủ!”

“Thi triển!”

[Đinh! Đánh cắp thất bại!]

[Đinh! Đánh cắp thất bại!]

Chúc mừng ký chủ đánh cắp Luân Hồi di vật - một quả Thí Hồn Đinh!

[Đinh! Đánh cắp thất bại!]

[Đinh! Đánh cắp thất bại!]

[Đinh! Đánh cắp thất bại!]

Chúc mừng ký chủ đánh cắp được tinh hoa thiên mệnh ----- 3000 điểm!]

Nghe tiếng hệ thống nhắc nhở bên tai.

Trong lòng Kỷ Tu trong nháy mắt sảng khoái tới cực điểm, liên tục cảm thán nói:

“Thật dễ chịu!”

Lúc này người khác nhìn vào hắn lại nghĩ hắn dễ chịu khi ôm hôn phu của mình!

Sau khi thi triển Phi Long Thám Vân Thủ thành nàngng.

Kỷ Tu bỗng nhiên phát hiện không khí có chút yên tĩnh.

Vì thế hắn làm bộ như không có việc gì yên lặng thu tay mình buông lỏng Mộc Băng ra.

Sau đó dùng ngữ khí trẻ con nói với Mộc Băng:

“Mẫu thân nói!”

“Đợi đến khi trưởng thành.”

“Ta và ngươi sẽ thành hôn.”

“Ngươi là vị hôn thê của ta.”

“Đây là thật sao?”

Nghe vậy, Mộc Băng nhíu mày lạnh lùng hỏi ngược lại!

“Đúng vậy thì sao?”

Nghe được câu trả lời khẳng định.

Kỷ Tu gật gật đầu, sau đó tự mình mở miệng.

“Vậy thì tốt quá rồi!”

Dứt lời, Kỷ Tu trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người.

Giơ bàn tay nhỏ lên.

Nâng lấy mặt Mộc Băng.

Ngay sau đó nhón chân lên.

Trực tiếp hôn lên khuôn mặt xinh đẹp của Mộc Băng một cái!

Moaz!!!

Nhìn thấy cảnh này!

Toàn bộ võ trường đều ngây ra!!!

Bất luận là Mộc Thu, hay là nãi nãi Mộc Hoa, hoặc mẫu thân Lâm Như.

Ánh mắt các nàng hơi dại ra, miệng há thật to cơ hồ có thể thả xuống một quả trứng gà!

“Sư muội!”

“Cái này..."

Mộc Thu trừng to hai mắt, ngón tay chỉ vào Kỷ Tu, ý là muốn hỏi tiểu tử nhà ngươi sao lại xằng bậy vậy?

“Ha ha ha!”

“Sư tỷ!”

“Tu nhi nhà chúng ta tương đối nhiệt tình!”

“Đều là trẻ con mà!”

Nãi nãi Mộc Hoa có chút buồn cười đáp lại.

Không biết nên nói hay không, tối nay nhà mình bảo bối tôn tử hành động quả thật có chút ngoài dự liệu của nàng.

Khụ khụ khụ!

Lâm Như ho khan ba tiếng, hơi có chút xấu hổ phụ họa.

“Đúng vậy! đúng vậy!”

“Tiểu tử này từ nhỏ đã rất nhiệt tình!”

“Chê cười rồi!”

Dứt lời.

Nàng nghĩ thầm: Kỷ Tu tên tiểu tử thúi này, lão nương bảo ngươi lớn mật một chút, có ngữ khí một chút, nhưng lão nương không bảo ngươi đùa giỡn lưu manh a!

Nghĩ tới đây, Lâm Như rốt cuộc nhìn không nổi nữa, nhất thời hô to một tiếng:

"Buông tiểu nữ nhà người ta ra!"

Dứt lời, Lâm Như vội vàng tiến lên kéo Kỷ Tu đến bên cạnh mình.

Ngay sau đó, nàng không nói hai lời trực tiếp tát vào mông Kỷ Tu.

“Tiểu tử thúi!”

“Ngươi có xấu hổ hay không a!”

“Về sau dứt khoát tiểu tử ngươi đừng gọi là Kỷ Tu nữa!”

"Đổi tên là không biết xấu hổ!"

Sau khi bị đánh, Kỷ Tu bắt đầu biểu diễn.

Hai mắt hắn đỏ bừng, nước mắt ứa ra cực kỳ ủy khuất hỏi ngược lại:

“Mẫu thân!”

"Kết hôn không phải là quan hệ có thể cùng nhau hôn môi cùng nhau ngủ sao?"

“Chẳng lẽ không đúng ư!”

Lâm Như: !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

Nãi nãi Mộc Hoa: "Ha ha ha!

Mộc Thu: "......”

Mộc Băng: "??????”

Không khí như đóng băng vài giây.

Lâm Như bị hỏi có chút mơ hồ.

Nàng đột nhiên nhớ tới cuộc đối thoại đêm qua với Kỷ Tu, trong nháy mắt cảm thấy hai má đỏ bừng.

Bất quá thân là mẫu thân, nàng cảm thấy vẫn nên tỏ ra uy nghiêm để giáo huấn tiểu tử thúi này một chút.

“Tiểu tử ngươi lại học đâu cái thói tranh luận!”

“Kỷ không xấu hổ!”

“Xem lát nữa vi nương sẽ giáo huấn ngươi như thế nào!”

“Đi! Theo ta hồi cung!”

Dứt lời nàng trực tiếp nhéo lỗ tai Kỷ Tu đi về phía Lạc Phong Cung.

Lúc gần đi, Kỷ Tu vẫy tay với Mộc Băng sau đó nói:

“Mộc Băng!”

“Có rảnh thì sau này cùng nhau ngủ nha!”

........

Bạn đang đọc Xuyên Tới Huyền Huyễn: Đánh Dấu Từ Trong Bụng Mẹ của Kim Mộc Nghiên A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChanhD
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.