Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sét đánh xuyên không

Tiểu thuyết gốc · 1960 chữ

Tại địa cầu.......

Thời sự hôm nay đưa một tin trấn động,........

Ông Đỗ Văn đâu - Nguyên chủ tịch tập đoàn năng lượng điện AXSD đã bị xét đánh chết sau một lần đi dã ngoại........Điều kỳ lạ là tại hiện trường, người ta không tìm thấy bất kể một dấu tích thi thể nào của ông...

--------------------------------

Hoa sơn......

Động phủ của đại trường lão, nằm trên đỉnh một ngọn núi cao, mây mù che phủ, linh khí nồng đậm..

Cánh cửa to lớn của động phủ sau vài cái chớp động hoa văn liền ầm ầm mở ra, một tiểu cô nương cỡ hơn mười tuổi bộ dáng nhếch nhác, hốt hoảng chạy vào.....

Nàng chạy đến đại sảnh liền quỳ sụp xuống thút thít, hướng giọng hoảng hốt về phía một thiếu phụ dung mạo như tiên đang ngồi trên phía đài cao, dưỡng thần tĩnh tọa:

- Lão tổ không xong rồi....lão tổ không xong rồi,........Đại trưởng lão người mau đi xem....

Thiếu phụ trên đài cao nghe được lời đó của tiểu cô nương, mi mục hơi chớp động, thu lại bộ dạng dưỡng thần, đoạn thoáng lên một nét kinh ngạc trên khuôn mặt, xong cũng chỉ là thoáng qua, thay vào đó vẫn là một bộ dạng băng lãnh, lạnh lùng hỏi:

- A Hân ngươi vốn dĩ thường ngày tính tình trầm ổn, sao hôm nay lại hốt hoảng như vậy ? Bình tĩnh nói cho ta nghe, lão tổ bị làm sao ?

- Lão tổ.....lão tổ......vừa nãy chạy ra ngoài động phủ chơi đùa....liền ban ngày trời quang mây tạnh bị xét đánh trúng bất tỉnh, cả người đen thui.....là tiểu tỳ vô năng, mong đại trưởng lão trách tội....Nhưng trước tiên mong đại trưởng lão ra ta cứu giúp lão tổ.,....

- Cái gì ?

------------------------------------

Quay lại thực tại.......

Nhìn thân hình mê người của A Hân đang dần được quần áo che lại, trong lòng Đỗ Đâu hiện lên một chút nối tiếc.....

Hắn tại trên giường, há miệng nuốt ừng ực từng ngụm cạnh mà thiếu nữ bón cho, không khỏi hồi tượng lại kí ức của hơn bảy năm trước.

Nguyên lai Đỗ Đâu vốn dĩ là một người ở địa cầu, như thế nào sau một lần không may bị sét đánh, lại xuyên không đến đến tu tiên giới quái quỷ này, đã thế còn trở thành thân phận lão tổ nữa chứ.

Hồi nhỏ hắn đọc qua rất nhiều câu chuyện tiên hiệp, huyền huyễn, cũng từng có ước mơ xuyên không mà bước vào con đường tu luyện.

Nhưng cuộc sống bôn ba bận bề lo toang ở địa cầu đã nhanh chóng xóa tan đi cái ảo tưởng mơ mộng đó của hắn, rồi đến khi đang ở đỉnh cao sự nghiệp thì lại đùng một cái kéo hắn đến đây.

Đỗ Đâu phân biệt được đâu là trọng sinh, đâu là xuyên không, hắn đích thực đang là kẻ xuyên không, bởi vì ngày đó tuy tỉnh lại trong bộ dạng của một hài tử, nhưng đầu tóc hắn vẫn là cắt ngắn, còn có tàn tích của bộ vest cao cấp bị cháy lẹm đen thui....

Sau một khoảng thời gian trầm cảm buồn bã, hắn cũng bắt đầu lấy lại tinh thần, hí hửng muốn bắt đầu con đường tu tiên của bản thân, nhưng tì nữ A Hân bên hắn từ nhỏ này đã nói cho hắn biết, hắn tuy là lão tổ của tông môn nhưng linh căn để tu tiên bên trong cơ thể lại không có, cùng lắm sống được hơn trăm năm thọ nguyên mà thôi.

Bất quá nàng ta cũng an ủi hắn rằng cơ thể của hắn có nhiều cái tố chất đặc biệt, có thể luyện cơ thể trở nên cường tráng, trở thành một luyện thể thuật sĩ.

Nhưng điều này không thể làm cho Đỗ Đâu quên đi sự buồn rầu, sinh ra chán nản, xuyên đến tu tiên giới lại méo có linh căn, không thể tu luyện, chính là trời cao đang trêu đùa với hắn hay sao ?

" Hazzz, nhưng mà cũng không sao. với thân phận lão tổ chẳng lẽ lão tử không có nhiều cái khác để làm hay sao ? Như những truyện khác ta hay đọc, phổ cập tri thức nhân loại ở địa cầu cho các nàng, sau đó là thu thập thật nhiều giai nhân vào hậu cung.,... "

Nghĩ đến đây hai mắt hắn không khỏi híp lại, lộ ra nụ cười dâm tà, làm A Hân phía kia cũng phải đỏ mặt trước biểu cảm đó của hắn..

- Công tử còn không mau ăn đi, trời mà tối là không thể hoàn thành tập luyện được nữa đâu.

- Ò ồ ta ăn, ta ăn ngay đây......

---------------------

Hắn chính là đáp ứng A Hân tu luyện thể thuật, đây là trong quá trình tán tỉnh nàng hắn đã lỡ mồm đồng ý, từ đó mỗi ngày sau khi hoan ái mây mưa với mĩ nhân, hắn đều phải gồng mình ra mà luyện tập.

Thể thuật hiện tại hắn học mới là những loại công pháp cơ bản, cấp độ cũng là sơ nhập của sơ nhập.....Ngưng thể tầng một...

Người ta chăm chỉ hay lười biếng thì cũng hơn một năm là có thể tiến vào luyện thể tầng một, nhưng hắn từ lúc tán được A Hân, dụ nàng ăn nằm với mình mà tu luyện thể thuật đến nay cũng đã trên ba năm, nhưng nửa bước ngưng thể cũng chẳng đến, huống chi là luyện thể tầng một.

Không phải là hắn không muốn cố gắng, hay là luyện thể thuật khó học, trở ngại chính là trong quá trình tu luyện bản thân sẽ tương đối đau buốt, những vùng kinh mạch, huyệt đạo nối với các khớp cơ sẽ dường như nứt ra mà tổ hợp lại vị trí,,,,

Vậy nên mang đến cho Đỗ Đâu sau mỗi buổi tập chính là sự ám ảnh không thôi.

Đau một lần rồi hết thì hắn còn chịu được, đây là đau âm ỉ khó chịu, tập một lần là kéo dài vài tháng, mỗi lần tập là một lần trải nhiệm một cảm giác đau nhức khác nhau..

- Ui za đau quá, đau quá....cái mông của ta đau như muốn nổ tung rồi....

Đỗ Đâu vừa múa những động tác kì lạ, miệng thì không ngừng kêu oái oái lên, khuôn mếu xệch, mắt ước đẫm nước mắt....

Nơi luyện tập của Đẫu là một cái sân rộng nằm trên một sườn núi dốc đứng, quanh năm được sương mù bao phủ, hơn thế nữa nơi nơi đều trồng một loại cây như mai lớn, có màu trắng thuần khiết, quanh năm nở hoa, tựa như những vị tiên tử băng lãnh, cao cao tại thượng.

Hoa sơn cứ vậy qua ngàn vạn năm, toát lên một nét thần bí, nhưng cũng mang đầy nét thơ mộng như một trốn cực lạc, thần tiên.

Tất nhiên, đối với hài tử Đỗ Đâu, thì ngày ngày ăn nằm với A Hân thì đúng chính xác sẽ là cực lạc, hắn đang lên kế hoạch dụ dỗ nàng này như thế nào thoát y cùng bản thân hoan lạc phía ngoài thiên nhiên nơi đây, tận hưởng được khí trời, chứ không phải trong cái lầu các buồn tẻ lác đác vài ngọn nến kia.

Nhìn xuống phía dưới có thấy mơ hồ những tòa kiến trúc lớn nhỏ, nằm gắn chặt vào những sườn núi dốc đứng, mang một nét cổ kính uy nghiêm, dường như có niên đại từ rất là lâu về trước.

Nghe A Hân kể thì nơi đó chính là nơi ở của các đệ tử của Hoa sơn, từ cao xuống thấp sẽ phân chia theo cấp bậc.

Cấp bậc càng cao, tu vi tất nhiên sẽ càng lớn, phải ở những nơi cao ngưng tụ nhiều nguyên khí thiên địa mới có thể thuận lợi nhất để mà tu luyện.

- Ta là méo gì có linh căn ? Đáng lẽ phải là ở tầng thấp nhất chứ ?

A Hân nghe được câu đó của hắn thì chỉ biết tủm tỉm cười, lộ ra vài phần dễ thương cùng một tia bất đắc dĩ trên khuôn mặt, nàng oán thán:

- Người ở tít trên cao này đã khi dễ ta chết đi sống lại, nếu thả người xuống dưới đó thì những vị sư muội, sư tỷ đạo tâm chưa kiên định, tu vi chưa cao liền bị lão tổ Hoa sơn một đường làm cho to bụng.

- Này này nhá, tỷ định ví ra như ngựa giống đấy à ? Ta đây quan hệ có kế hoạch hóa gia đình cả, không đẻ quá hai hài tử, sau này có nạp thê thiếp cũng không quá hai chục người..

Nét cười tủm tỉm trên khuôn mặt A Hân lật tức chuyển thành không nhịn được mà phá lên khúc khích, lại như trêu đùa Đỗ Đâu nói:

- Tu tiên giới này ta còn chưa nghe qua có vị lão tổ nào thu đến hai mươi thê thiếp..

- Hừ, cô đừng có mà gạt ta, ta nghe đồn mấy tên ma đầu hợp hoan, hay ngay nhưng trưởng lão trong các thế lực trực thuộc mỗi năm đều thu lấy vô số mĩ nữ còn gì ?

A Hân nghe xong ngạc nhiên, đáp lại:

- Choa choa ? Lão tổ quanh năm trên núi cao, như thế nào chuyện bên ngoài Hoa sơn đều nghe qua cả ?

Đỗ Đâu dường như đã quên đi cơn đau, vỗ ngực bùm bụp đáp:

- Chuyện, lão tổ ta trên thông thiên văn dưới tường địa lý, mọi chuyện trong thiên hạ không gì không biết cả.... Nói cho tỷ nghe, trước khi chuyển thế đến nơi này, ta trên thượng giới đã từng hành tẩu một phương, chém giết mấy tên tiên nhân, ........

Thấy hắn lại bắt đầu bốc phét, thiếu nữ bên này chỉ biết ậm ờ bất đắc dĩ cho qua, nhưng mà cuối cùng đợi hắn nói xong vẫn là mở miệng:

- Những nam nhân đó thu lấy nữ nhân thì rất nhiều, nhưng cho các nàng đó danh phận thì cũng chỉ đến được trên đầu ngón tay thôi...

Thiếu nữ nói xong liền thở dài một hơi buồn bã...

- Như vậy là sao ? Ý của A Hân tỷ chính là bắt nữ nhân về làm lô đỉnh, cái gì mà thải bổ tăng tu vi đó sao ?

A Hân khẽ gật đầu đáp:

- Đúng vậy.

- Hân tỷ nếu đã như vậy sao còn bắt ta luyện tập, không sợ sau này ta luyện thể đại thành, sẽ càn quét tu chân giới, bắn nữ nhân về thải bổ hay sao ?

A Hân lại lắc lầu không đáp, thấy vậy Đỗ Đâu hơi hồ nghi, đoạn đảo mắt một vòng rồi như nghĩ đến điều gì nói:

- Hay tỷ sợ ta sau này nạp thê thiếp, không nhớ đến tỷ nữa.. Hay chính là tỷ nghĩ ta coi tỷ là công cụ thải bổ, tỷ nghĩ vậy thì sai rồi, bản lão tổ ta đây hành sự quang minh chính đại, là một bậc quân tử hiếm có trong vạn người, chưa từng khi dễ nữ nhân. Sau này nếu có nạp thê thiếp, ta đề sẽ hỏi tỷ trước.....À, nếu tỷ nguyện ý thì bây giờ có thể làm thê tử của Đỗ Đâu ta luôn, trong Đỗ gia cũng coi như là Đỗ đại phu nhân...

- Công tử người lại ăn nói lung tung rồi, người còn không mau luyện mau luyện tập tiếp đi...

Bạn đang đọc Xuyên thành lão tổ tại dị giới sáng tác bởi hoangdang151

Truyện Xuyên thành lão tổ tại dị giới tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangdang151
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 162

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.