Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đen ăn đen

Phiên bản Dịch · 1058 chữ

Chị gái dưới lầu vừa đi làm về ngẩng đầu nhìn lên, thấy cô gái nhỏ sạch sẽ ngăn nắp xinh đẹp ở trên lầu thì hơi sửng sốt: “Hạ Miên?”

“Là Hạ Miên à?”

Hạ Miên ngượng ngùng gãi đầu giải thích: “Là em, sau khi lên thành phố thấy các bạn học không trang điểm giống những gì em tưởng tượng, nên đã đổi lại kiểu tóc và cách ăn mặc, trước đây khiến mọi người chê cười rồi.”

Mọi người đều biết, giá trị nhan sắc là một loại buff thêm sức mạnh, qua câu tiếu ngôn “Tam quan chạy theo ngũ quan” ở đời sau, là có thể thấy được sức mạnh của nó.

Lúc này Hạ Miên càng nhận thức rõ hơn về điều này, trước đây cô dùng thời gian mười mấy năm, dưới sự khiêu khích của hai anh trai, thành công tu thành tiểu tiên nữ không dễ dàng nổi giận, không đánh người, ăn nói nhỏ nhẹ dễ nghe, khiến cả thế giới dường như đều phát ra thiện ý với cô, còn trước đó…

Ài, không nhắc đến chuyện này nữa, kỹ năng đánh đấm đỉnh cao trên người chính là chứng cứ xác thực nhất.

Tóm lại, bây giờ cô đã là tiểu tiên nữ ngoài mềm trong cứng rồi, sau đó lại chủ động nói ra sự thiếu hiểu biết của mình trước đây, mọi người càng dễ dàng tha thứ cho cô.

“Cháu nghe ai nói bạn học trong thành phố đều ăn diện như vậy hả?”

“Trẻ con không hiểu thì thôi, chẳng lẽ Trương Khải Minh cũng không hiểu sao?”

“Cậu ta còn lừa gạt hãm hại con bé, sao có thể chỉ dạy cho nó. Tôi thấy cậu ta đang cố ý thì có.” Lời này là của người vừa nghe thím Lưu giải thích rõ sự thật.

...

“Đúng đấy, Hạ Miên. Sao mình cháu có thể đuổi đám du côn kia đi được, đừng để bị bắt nạt.” Bà cụ Lưu khuyên nhủ: “Mặc kệ bọn chúng đi.”

Cô giáo Mễ cũng nói: “Phải đó, lát nữa bà bảo Tiểu Bạch làm cho.”

Như vậy sao được, bữa tối hôm nay của cô còn phải trông chờ vào bọn họ đó. Hạ Miên bế Tiểu Phong mau chóng xuống lầu: ‘Tóm lại là phiền phức do cháu gây ra, để cháu đi giải quyết bọn họ, nếu không trong lòng cháu sẽ áy náy.”

Đúng lúc ấy Lý Tân Mai bế Tráng Tráng về nhà, Hạ Miên nói với Tiểu Phong: “Tiểu Phong chơi với anh Tráng Tráng một lát nhé, dì đi đuổi đám người xấu kia trước, có được không?”

Tiểu Phong ngoan ngoãn gật đầu, lần này vẻ mặt không còn bất an như trước: “Dì, cẩn thận một chút.”

Hạ Miên xoa nhúm tóc vểnh lên trên đỉnh đầu cậu bé: “Ngoan.”

Sau đó cô lại lần nữa đi theo đường cũ ra ngoài, đúng là đám côn đồ kia vẫn đứng yên ở đó, tố chất tâm lý của đám người này coi như không tệ, đã khôi phục lại dáng vẻ hất hàm rung chân rồi.

Nhưng có lẽ bọn họ thật sự tin rằng huýt sáo sẽ ảnh hưởng đến tuyến tiền liệt, cho nên tất cả đều không huýt sáo nữa, thi thoảng có ai đó buột miệng huýt một tiếng theo phản xạ, lập tức sẽ thu được một cái lườm hoặc cùi chỏ của đồng bọn.

Đương nhiên, cũng có thể là do lúc này đã vào giờ tan tầm, đa số người qua lại đều là đàn ông lớn tuổi, bọn họ sợ hãi.

“Này.” Hạ Miên thong thả bước đến gần.

Đám người kia trông thấy cô, sắc mặt khẽ thay đổi. Tên tóc mào gà cầm đầu còn hắng giọng, dường như cảm thấy lúc trước đối mặt với cô, anh ta phát huy chưa được tốt, định chấn chỉnh bản thân lấy lại thể diện.

Hạ Miên lười nói lời vô dụng với bọn họ, hỏi thẳng: “Lúc trước các anh nói muốn tìm ai?”

Tên tóc mào gà vẫn nhớ rõ nhiệm vụ của bản thân, cà lơ phất phơ nói; “Chúng tôi tìm Hạ Miên, cô ấy bảo chúng tôi đến đây, em gái biết cô ấy ở đâu không?”

“Chỗ chúng tôi có ba người tên Hạ Miên, các anh tìm người nào?”

Tên tóc mào gà sửng sốt: “Ba?”

“Phải, ba.” Hạ Miên nói: “Cho nên là chữ Hạ nào, chữ Miên nào?”

Tên tóc mào gà và đám đàn em liếc nhìn lẫn nhau, Hạ Miên khẽ nói thầm: “Không phải nói là bạn tốt sao, tên cũng không biết viết thế nào à? Hay là mặt mũi các anh xấu xí, sức khỏe không tốt, đầu óc cũng không ổn? Không biết chữ sao?”

Hiển nhiên giá trị nhan sắc, sức khỏe và chỉ số thông minh chính là những thứ khiến bọn họ thiếu tự tin, còn bị cười nhạo là mù chữ khiến đám du côn kia vô cùng khó chịu, dù sao bọn họ cũng tự mình học hết chương trình tiểu học đó.

Một gã đàn ông cao gầy, mặc quần da bó sát người sau lưng tên tóc mào gà vô cùng phẫn nộ, quát lên: “Ai bảo bọn tao không biết chữ? Mày mới là đứa không biết chữ!”

“Thế là hai chữ nào?” Hạ Miên vẫn nhẹ nhàng lên tiếng, không phải cô cố tình nhẫn nhịn, mà là đám người này thật sự không khơi lên nổi tính nóng trong người cô.

“Là...” Gã đàn ông mặc quần da dừng một chút, nhìn về phía tên tóc mào gà.

Tên tóc mào gà: ...

Tên tóc mào gà đành phải bịa ra hai chữ: “Hạ trong mùa hè, Miên trong bông vải.”

“Chỗ chúng tôi hoàn toàn không có người này.” Hạ Miên cười nói: “Có phải các anh tìm nhầm chỗ rồi không? Không làm được việc còn không biết xấu hổ nhận tiền, trả tiền lại ngay.”

Ninh Thiều Bạch bị bà ngoại lo lắng đuổi xuống xem tình hình:...

Chẳng trách lại tích cực như vậy, hóa ra là muốn đen ăn đen.

Ninh Thiều Bạch bật cười, dứt khoát không bước đến nữa, chỉ đứng bên cạnh xem kịch hay.

Bạn đang đọc Xuyên thành dì của thiên tài pháo hôi của Tần Hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zvantich
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.