Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chị thật sự muốn đuổi tôi đi sao

Phiên bản Dịch · 962 chữ

Mặc dù Hạ Miên không giỏi suy đoán lòng dạ người khác, nhưng đã biết lòng dạ độc địa của cặp súc sinh này, vậy thì cứ nghĩ tất cả mọi chuyện theo chiều hướng xấu nhất là được rồi, chắc chắn hai người này cũng đang muốn đối phó với cô đây mà.

Cô không để ý tới Hoàng Hiểu Quyên, dẫn Tiểu Phong đến nhà vệ sinh rửa mặt trước, trong lúc vô ý nhìn thấy một quả đầu sư tử màu đỏ trong gương, chói đau cả mắt. Hôm nay bất kể thế nào cô cũng phải xử lý quả đầu này! Cô muốn tiếp tục trở lại làm tiên nữ nhỏ trước đây.

Rửa mặt xong, Hạ Miên lập tức đến bên tủ lạnh.

Cuối cùng Hoàng Hiểu Quyên cũng không nhìn bọn họ như người vô hình nữa, cô ta lên tiếng: “Mày định làm gì thế?”

Hạ Miên lấy ra bốn quả trứng gà còn sót lại: “Nấu cơm, chị quản được sao?”

Hoàng Hiểu Quyên thấy cô còn dám lấy ra nhiều trứng gà như vậy, lập tức cười lạnh: “Đương nhiên là quản được rồi! Mày bỏ xuống cho tao!”

“Không phải mày muốn kiện tao sao?” Hoàng Hiểu Quyên dứt khoát đứng dậy chạy đến cướp lại: “Có giỏi thì đừng ăn cơm nhà tao nữa!”

Hạ Miên trực tiếp dơ chân lên, Hoàng Hiểu Quyên dừng bước theo phản xạ có điều kiện, cả giận nói: “Mày còn dám đánh tao?”

“Tại sao không dám?” Hạ Miên hất cằm lên: “Chị có muốn thử không?”

Tất nhiên là Hoàng Hiểu Quyên không dám thử rồi, Hạ Miên không kiên nhẫn, vòng qua cô ta đi vào nhà bếp: “Tôi kiện chị là vì chị ngược đãi trẻ con, là phạm pháp, có liên quan gì tới việc chúng tôi ăn cơm?”

“Hơn nữa, tiền dùng để mua căn nhà này chính là tiền bồi thường cái chết của chị gái tôi, có phải nhà chị hay không còn chưa chắc.”

Lại nghe thấy cô lại nhắc đến chuyện này, giọng Hoàng Hiểu Quyên lập tức nâng cao đến quãng tám: “Tiền là do tao vay mượn từ nhà mẹ đẻ, không hề có nửa phần quan hệ nào với chị gái mày, mày đừng suy nghĩ viển vông!”

Lý do đổ oan cũng đã suy nghĩ kỹ càng thay Hạ Miên rồi: “Mày nói như vậy, còn không phải vì muốn chiếm nhà của chúng tao sao? Tuổi còn nhỏ mà lòng dạ đã xấu xa như vậy rồi, hai ngày nữa chúng tao sẽ đưa mày về quê!”

“Tùy.” Hạ Miên trợn mắt khinh bỉ, lúc đi ngang qua bàn ăn nhìn thấy trên bàn đặt một chai sữa, còn dư một nửa, thì trực tiếp lấy vào nhà bếp.

“Đó là của Hiên Hiên!” Hoàng Hiểu Quyên cả giận: “Không phải mày muốn bị đuổi ra khỏi nhà ngay lập tức chứ?”

Hạ Miên đặt trứng gà và sữa lên thớt, nhìn dáng vẻ thở hổn hển của Hoàng Hiểu Quyên, cười nói: “Cái này tôi phải hỏi chị rồi, nếu chị để tôi ở lại chỗ này học hành tử tế, vậy thì tôi sẽ không kiện chị tội ngược đãi nữa.”

“Nhưng nếu chị lập tức đuổi tôi đi, dù sao tôi cũng không được đi học nữa, tiền học phí tiết kiệm được củng đủ để mời luật sư, có điều đến lúc đó sẽ không phải chỉ là chuyện ngược đãi trẻ em đâu, tôi sẽ nhân tiện kiện các người tội mưu sát luôn.”

Hạ Miên ỷ vào Hoàng Hiểu Quyên không hiểu chuyện, giọng điệu thoải mái lừa gạt: “Vụ án bốn năm trước, không dễ dàng điều tra lại, nhưng cô và Trương Khải Minh là người bị tình nghi nhất, vụ án phải điều tra bao lâu, các người đều phải ngốc trong đồn cảnh sát bấy bâu...”

“Những gì tôi nói hôm qua, chính chị biết có phải là sự thật hay không, có lẽ người thường sẽ không nhàm chán đi hỏi thăm, nhưng cảnh sát sẽ điều tra, đến lúc đó, cho dù các người ra khỏi tù rồi, quá khứ của các người cũng sẽ bị điều tra rõ ràng.”

“Kể cả tình hình của nhà họ Hoàng, đến lúc đó, chị muốn giả vờ tiếp là chuyện hoàn toàn không có khả năng.”

Hoàng Hiểu Quyên biến sắc, trong nháy mắt có cảm giác như Hạ Miên đã nhìn thấu kế hoạch của bọn họ.

Hạ Miên nhìn thấy sắc mặt khó coi của cô ta, biết bản thân đã nắm được nhược điểm, không ngờ Hoàng Hiểu Quyên lại để ý đến gia thế của bản thân như vậy.

Vẻ mặt cô nghiêm túc nói: “Cho nên, chị thật sự muốn đuổi tôi đi sao?”

Hoàng Hiểu Quyên nghiến răng một lúc lâu, cuối cùng nghĩ đến điều gì đó: “Mày kiện tao, tao cũng kiện mày, hôm qua mày đánh người có thể cấu thành tội cố ý gây thương tích, vị thành niên không phải ngồi tù, nhưng mà sẽ phải vào trại giáo dưỡng!”

Hạ Miên cười nhạo: “Ngày hôm qua cảnh sát có đưa giấy khám nghiệm thương tích cho chị không? Vết thương hôm nay trên người chị đều do Trương Khải Minh làm ra nhỉ? Ngày hôm qua chị kêu gào thảm thiết như vậy, người trong cả tòa nhà này đều nghe thấy, đừng vu oan cho người tốt.”

Hoàng Hiểu Quyên tức giận đến mức siết chặt tay thành nắm đấm, một lúc lâu sau không tìm thấy chuyện gì có thể đe dọa được Hạ Miên, chỉ có thể oán hận kéo Hiên Hiên về phòng ngủ.

Bạn đang đọc Xuyên thành dì của thiên tài pháo hôi của Tần Hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zvantich
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.