Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tới Đòi Người 2

Phiên bản Dịch · 1012 chữ

Chương 30. Tới Đòi Người 2

Văn Hương Tạ.

Diệp Lăng Thiên đang nấu lẩu, giờ phút này đã vào cuối thu, hàn khí xâm nhập, rất thích hợp cho nhúng thịt ăn lẩu.

Ba nữ Nguyệt Phù Dao đang vây quanh lò than, ngửi mùi thơm phát ra từ trong nồi và mùi vị nước chấm đặc biệt kia, các nàng chỉ cảm thấy nước miếng chảy ròng ròng.

Diệp Lăng Thiên gắp một miếng thịt vào trong bát Tần Kiêm Gia, khẽ cười nói: "Kiếm Gia, những vật này đều là dùng của hồi môn của ngươi để mua, ngươi ăn nhiều một chút."

Sắc mặt Tần Kiêm Gia trì trệ, u oán nhìn Diệp Lăng Thiên một chút, có cần phải kích thích người ta như vậy không?

Trên mặt Nguyệt Phù Dao và Tô Khuynh Thành lộ ra nụ cười quái dị.

Tần Kiêm Gia hờn dỗi cầm đũa lên, gắp thịt trong bát, cắn một miếng.

Một giây sau, thần sắc của nàng có chút chấn kinh, không do dự, lập tức gắp thức ăn trong nồi lên, điên cuồng ăn một trận.

Dù sao những thứ này đều là dùng của hồi môn của nàng để mua, không ăn thì phí.

"Có cần phải khoa trương như vậy không?"

Tô Khuynh Thành có chút châm chọc, chỉ cảm thấy Tần Kiêm Gia như quỷ chết đói đầu thai.

Cho đến khi nàng gắp một miếng thịt, đặt vào trong miệng.

Ừm!

Thật là thơm!

Tô Khuynh Thành cũng bắt đầu ăn điên cuồng.

Nguyệt Phù Dao ngược lại rất trấn định, bởi vì trước đó nàng đã nếm qua các loại đồ vật ly kỳ cổ quái mà Diệp Lăng Thiên làm, hiện tại ăn lẩu, cũng không quá mức chấn kinh.

Diệp Lăng Thiên gắp lên một miếng thịt, nói:

"Gian tế La Võng đã bị tra ra."

"Đây là chuyện tốt."

Tô Khuynh Thành khẽ nói.

Diệp Lăng Thiên cười nhạt nói:

"Đúng là chuyện tốt."

Tần Lam và Nguyệt Phù Dao cúi đầu ăn cái gì đó, không nói một lời, không biết đang suy nghĩ gì.

Cũng không lâu lắm.

Thiên môn đón tiếp một vị tồn tại đặc biệt.

Một vị thái giám, mang theo bốn vị hộ vệ xuất hiện.

"Cẩn Hoài công công, thật sự rất xin lỗi, môn chủ đang bế quan, tạm thời không tiện gặp ngươi, nếu ngươi có chuyện gì, có thể nói cho ta biết, ta thay ngài truyền đạt."

Một vị trưởng lão ra vẻ khách khí nói.

Vị thái giám này tên là Cẩn Hoài, tâm phúc bên cạnh Cơ Thành, cường giả Tông Sư trung kỳ.

Cẩn Hoài công công nghe vậy, cũng không lộ ra chút dị sắc nào, hắn chỉ khẽ cười nói:

"Lần này chúng ta tới Thiên Môn, chủ yếu là vì mang Tô cô nương trở về, không biết có thể để cho ta đi gặp nàng một lần hay không?"

Vị trưởng lão này gật đầu nói:

"Cái này tự nhiên không thành vấn đề, Tô cô nương ở ngay tại Văn Hương Tạ, Cẩn Hoài công công có thể trực tiếp đi qua tìm nàng."

Ánh mắt Cẩn Hoài công công hơi híp lại, dễ dàng để hắn đi gặp Tô Khuynh Thành như vậy, không khỏi cũng quá mức dễ dàng, Diệp Thương Hải đang có chủ ý gì?

Sau đó, Cẩn Hoài công công mang theo bốn vị hộ vệ đi vào Văn Hương Tạ.

"Cẩn Hoài công công!"

Tô Khuynh Thành nhướng mày.

Tần Kiêm Gia ở một bên nhìn có chút hả hê.

"Tô cô nương, nháo cũng nháo đủ rồi, là thời điểm cùng chúng ta trở về."

Cẩn Hoài nở một nụ cười với Tô Khuynh Thành.

Tô Khuynh Thành lạnh lùng nói:

"Trở về? Dựa vào cái gì?"

Cẩn Hoài khẽ cười nói:

"Chỉ bằng ngươi là vương phi mà đế vương Đại Chu chọn, thiên hạ to lớn, tất cả đều là vương thổ, còn xin đừng làm khó nhà ta."

"Thật sao? Vậy ta còn thật sự muốn để ngươi khó xử, ta đã tới Thiên Môn này, liền sẽ không rời đi."

Tô Khuynh Thành ngữ khí cường ngạnh nói.

Cẩn Hoài vẫn chưa để ý, hắn chỉ cười nhạt nói:

"Chuyện này chỉ sợ không phải do Tô cô nương quyết định."

Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng phất tay, bốn vị hộ vệ lập tức tiến lên, toàn bộ đều là Tiên Thiên hậu kỳ.

Trong mắt Tô Khuynh Thành tràn ngập hàn khí.

"Khuynh Thành, lui ra!"

Giọng nói của Diệp Lăng Thiên vang lên, hắn chắp hai tay sau lưng từ trong lầu các đi ra.

Ánh mắt của Cẩn Hoài rơi vào trên người Diệp Lăng Thiên, khẽ cười nói:

"Chắc hẳn vị này chính là Tam công tử đi! Quả nhiên tuấn tú lịch sự."

Diệp Lăng Thiên cười nhạt nói:

"Vị công công này cũng anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng."

"Làm càn!"

Ngữ khí bốn vị hộ vệ lạnh lẽo, uy áp kinh khủng trong nháy mắt nghiền về phía Diệp Lăng Thiên.

"Sao lại nói chuyện với Tam công tử như thế?"

Cẩn Hoài nhướng mày.

Hắn ôm quyền nói với Diệp Lăng Thiên:

"Tam công tử, thật sự xin lỗi, những hộ vệ này không biết lễ nghĩa, xin chớ gặp."

Diệp Lăng Thiên cười nói:

"Ta tự nhiên sẽ không chấp nhặt với mấy con chó, nhưng mà lần này Cẩn Hoài công công tới đây muốn mang người của ta đi, ngược lại là có chút không biết lễ phép."

Ánh mắt Cẩn Hoài hơi híp lại:

"Người của ngươi?"

Diệp Lăng Thiên gật đầu nói:

"Ừm! Không sai, Tô Khuynh Thành bây giờ là tân nương ta chọn trúng, tự nhiên là người của ta."

Ngưng tụ Cẩn Hoài ngữ khí, trầm giọng nói:

"Tam công tử, Tô cô nương là vương phi tương lai của Đại Chu, ngươi cũng đừng nói lung tung, cẩn thận trêu vào tai họa."

Bạn đang đọc Xuyên Sách Nữ Tần, Ngày Đại Hôn Bị Nữ Chính Giết Chết (Bản Dịch) của Cô Sơn Phóng Ngưu Oa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 222

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.