Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khổng Tuyên vs Nguyên Thuỷ, Thông Thiên

Phiên bản Dịch · 1009 chữ

Chương 88 Khổng Tuyên vs Nguyên Thuỷ, Thông Thiên

Miêu Miểu lập tức hiểu rõ ràng, lại có chút dở khóc dở cười:

- Làm gì có kẻ phụ lòng nào? Các ngài rốt cuộc đã nhìn kỹ xem hắn rốt cuộc là ai chưa vậy?

Nguyên Thủy cùng Thông Thiên liếc nhìn nhau, chẳng lẽ là bọn họ hiểu lầm chuyện gì hay sao? Phía trước phát hiện Miêu Miểu trở về, lại còn mang theo một tiểu tử kêu nàng mẫu thân, hai người chỉ cảm thấy máu nóng xộc lên tận đầu, nào còn có tâm tư đi xem tiểu tử kia đến tột cùng là ai?

Cho nên các phân ra một sợi thần thức thủ tại chỗ này, chính là muốn hỏi rõ ràng.

Lúc này nhìn kỹ lại, quả nhiên phát hiện không giống bình thường, trên người của tiểu tử này tràn đầy hỏa khí, cư nhiên mang theo khí tức của Phượng Hoàng, nhưng lại không thuần túy.

- Chẳng lẽ đứa bé này là con của Nguyên Phượng?

Giống như là đã nghĩ đến chuyện gì đó, ánh mắt của Thông Thiên sáng ngời, hắn còn nhớ rõ Miêu Miểu mang theo hai quả trứng Phượng Hoàng, nói muốn ấp chúng nở ra nữa!

Nghe vậy, sắc mặt của Nguyên Thủy cũng hòa hoãn không ít, nguyên lai là hắn thật sự đã hiểu lầm, chỉ là tiểu tử này vì sao phải gọi Hùng Miêu là mẫu thân? Thật sự không biết xấu hổ.

- Đúng là con của Nguyên Phượng, đây là Khổng Tuyên, bản thể là một con Khổng Tước. Đại Bằng còn không có nở, chỉ có điều cũng cần mấy trăm năm nữa thôi.

Miêu Miểu cười giới thiệu:

- Khổng Tuyên, vị này chính là Tam Thanh Nguyên Thủy, vị này chính là Tam Thanh Thông Thiên, mau vấn an bọn họ.

- Con chào Nguyên Thủy bá bá, Thông Thiên bá bá.

Khổng Tuyên lạnh mặt vấn an, hoàn toàn không có thân thiết như đối với Miêu Miểu vậy.

Khóe miệng của Nguyên Thủy cùng Thông Thiên khẽ giật giật, bọn họ liền lên làm bá bá như vậy sao?!

Cuối cùng vào cửa lớn, Miêu Miểu vừa đi vừa nói chuyện:

- Thiên Hậu nương nương đã sinh hạ Tiểu Kim Ô, hơn nữa sinh một lần tận mười con, đều thực khỏe mạnh xinh đẹp. Mười nghìn năm sau Đế Tuấn sẽ tổ chức Yến tiệc thành niên cho bọn họ, đến lúc đó các ngài đi hay không?

Nguyên Thủy nhíu mày nói:

- Việc này có quan hệ gì với ta đâu? Có này thời gian rỗi không bằng bế quan tu luyện. Hùng Miêu, cô cũng thu hồi tâm đi, đừng cả ngày chạy nơi nơi, sớm chút trảm tam thi, đột phá, trở thành Thánh Nhân mới quan trọng.

Miêu Miểu có chút xấu hổ, hắn biết Nguyên Thủy là muốn tốt cho nàng, cho nên không có phản bác, trước đáp ứng.

- Đúng rồi, cô định an bài con Khổng Tước này như thế nào?

Nguyên Thủy thấy Khổng Tuyên cũng không vừa mắt, rõ ràng chính là con trai của Nguyên Phượng, lại gọi Hùng Miêu là mẫu thân, thật không biết xấu hổ.

- Đương nhiên là cùng ta ở trong Hùng Miêu Cung và cùng nhau tu luyện rồi.

Miêu Miểu vỗ vỗ vào bả vai của Khổng Tuyên, nói:

- Hắn đến sẽ bế quan để thành tựu Đại La Kim Tiên.

Nguyên Thủy lập tức phản bác:

- Sao lại có thể làm như thế? Thông Thiên, đệ tìm thời gian làm mấy gian nhà ở cho con Khổng Tước kia ở lại đi.

- Nhưng ta chính là muốn ở cùng với mẫu thân Ta lại không ở chỗ ngươi, ngươi vì cái gì phản đối?

Khổng Tuyên không vui, cái gì mà Nguyên Thủy bá bá cơ chứ? Quả thực chính là nam nhân kỳ quái, bất cận nhân tình.

Nguyên Thủy liếc mắt nhìn hắn, cười lạnh nói:

- Bởi vì ngươi cần học được tự lập tự cường, nếu không cả đời đi theo phía sau Hùng Miêu có thể có tiền đồ gì?

Khổng Tuyên há miệng thở dốc, lúc này lại không tìm thấy lý do phản bác.

Miêu Miểu thật ra cảm thấy lời này có đạo lý, chỉ có điều, như thế nào nàng lại vẫn cảm thấy quái quái? Tình hình này thấy như thế nào đều giống là cha nghiêm mẹ hiền đang giáo dục con trai nhỏ của mình?

Nàng bị ý nghĩ này của chính mình hù doạ, vội vàng lắc lắc đầu ném ý tưởng kỳ quái này ra khỏi đầu:

- Khổng Tuyên, Nguyên Thủy đạo hữu nói cũng có đạo lý. Như vậy, con liền xây một tòa cung điện ở bên cạnh Hùng Miêu Cung ta, coi như là chỗ cho con cùng Kim Bằng ở lại đi.

Khổng Tuyên chỉ phải rầu rĩ không vui đáp ứng.

Miêu Miểu lần này bế quan, là vì đánh sâu vào cảnh giới Chuẩn Thánh trung kỳ. Nàng đã lạc hậu quá nhiều, Nguyên Thủy cùng Thông Thiên đã đột phá đến Chuẩn Thánh trung kỳ khá lâu rồi, đang ở nếm thử trảm đệ nhất thi, thậm chí Lão Tử đã cân nhắc trảm đệ nhị thi.

Bởi vậy trong mười nghìn năm này, nàng tính toán ngốc ở trong Hùng Miêu Cung không ra đi.

Nàng không biết, trong khi nàng bế quan, Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề rốt cuộc bị Côn Bằng truy tìm được!

Hai kẻ đầu trọc trốn mấy trăm năm, cũng từ Bất Chu Sơn chạy trốn tới khu vực Tây bộ của Hồng Hoang, ăn không ít đau khổ. Tuy rằng hai người có thực lực cao thế nhưng mà cả ngày bị Yêu tộc đuổi theo cũng có chút không chịu nổi. Đặc biệt là Chuẩn Đề, căn bản là không có thời gian tu luyện, bởi vậy đến bây giờ còn không thể đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh.

Bạn đang đọc Xuyên qua Hồng Hoang - Đạo lữ của ta là Hồng Quân của Phượng mặc áo vàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nxkhiem5hukhong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.