Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà Ở

Phiên bản Dịch · 1665 chữ

Khi Giang Tầm về đến nhà, người trong thôn hầu như đều dọn đi hết, ngay cả nhà bác gái bên cạnh cũng dời đến tiểu khu đơn của thôn cách đó không xa.

Toàn thôn càng thêm vắng lạnh, khi trời tối xuống thật giống như một cái quỷ thôn, nếu như không phải trong khoảng thời gian này Giang Học ở nhà, Trương Vinh thật sự không dám ở trong nhà.

Trước lúc Giang Tầm trở về nghe nói mấy con gà nuôi trong nhà bị trộm đi, Trương Vinh lúc đó đùa giỡn nói với cô rằng lúc đó bà kỳ thực nghe được động tĩnh, chỉ là không dám đứng lên, trong nhà không có đàn ông, trước sau làng một gia đình cũng không có, nhà bác gái bên cạnh cũng chỉ có bác gái một người phụ nữ và hai đứa bé ở nhà, vài nhà gần đó cũng không có người, vì mấy con gà thật đúng là không đáng, ai biết kẻ trộm kia là người thế nào.

Thời điểm Giang Tầm nghe được không cho là đúng, bây giờ suy nghĩ một chút thật đúng là cảm thấy thật đáng thương.

Trong nhà chỉ có Trương Vinh cùng Tiểu Bảo ở nhà, lúc đó bà ấy nhất định là sợ hãi, nhưng ngay cả sợ hãi trong lòng đều không thể biểu đạt, chỉ có thể thông qua phương thức đùa giỡn mà nói ra nỗi sợ hãi của mình.

"Ba, mẹ, con nhờ bạn bè tìm giúp con nhà ở trong huyện thành, đợi con xem xét xong liền dọn qua." Trên bàn cơm, Giang Tầm nói với Giang Học và Trương Vinh.

Hai người động tác ăn cơm nhất thời ngừng lại, đặc biệt kinh ngạc nhìn Giang Tầm.

"Cái này. . ."

"Ba mẹ, hai người không cần lo lắng, con đem phương thuốc Mỹ Dung Cao đi bán, ba mẹ đoán xem bán bao nhiêu?"

Giang ba Giang mụ liếc mắt nhìn nhau, sau đó lại nhìn về phía Giang Tầm: "Bao nhiêu?"

Giang Tầm đưa ra một ngón tay, hai người lần nữa liếc mắt nhìn nhau, sau đó thận trọng suy đoán.

"Mười vạn?"

Giang Tầm lắc đầu.

Giang mụ nhịn không được bụm ngực nói: "Một triệu?" (=100 vạn)

Giang Tầm cười cười: "Là 12 triệu!" (=1200 vạn)

"Cái gì? !" Giang ba Giang mụ thanh âm khiếp sợ đồng thời vang lên.

"Cái này, đây sẽ không phải là gạt người đó chứ, phương thuốc gì đáng tiền như vậy a, liệu có phạm pháp hay không? Sẽ không đối với con có ảnh hưởng gì chứ?" Giang mụ khẩn trương hỏi.

Giang Tầm cười lắc đầu nói: "Mẹ, mẹ đừng lo lắng, chúng ta là ký hợp đồng chính quy, trước mắt lấy được 3 triệu, 9 triệu còn lại phải qua một đoạn thời gian nữa mới có thể lấy được."

Sau khi giải thích rõ với Giang ba Giang mụ, vẻ lo lắng trên khuôn mặt hai người cuối cùng cũng xem như không còn, ngay tức thì vội vàng chuẩn bị dọn nhà, ngay cả Tiểu Bảo cũng vui tươi hớn hở giúp đỡ dọn dẹp đồ đạc.

Trong khoảng thời gian này trải qua Ngưng Lộ điều dưỡng, Giang mụ cuối cùng cũng triệt để khôi phục, nguyên bản tóc hoa râm trở nên đen bóng, da cũng biến thành thủy nộn nộn, thân thể sưng vù cũng từng bước khôi phục bình thường, hiện tại chỉ có một chút mập mạp, thoạt nhìn ngược lại giống như là người ngoài ba mươi.

Giang ba vóc dáng rất cao, da cũng biến thành trắng bóc, mặt mày anh tuấn cùng Giang mụ cùng một chỗ hơi có chút mùi vị tài tử giai nhân.

Ba ngày nghỉ trôi qua rất nhanh, Giang Tầm thật sớm ngồi vào xe đến thị trấn gặp Mộc Uyển.

"Tầm tỷ tỷ, cuối cùng cũng không phụ ủy thác, em dẫn chị đi xem thử nhà ở." Mộc Uyển động tác rất nhanh, vừa nhìn thấy Giang Tầm liền cười hì hì nói.

Khu vực Mộc Uyển tìm gọi là Tân Khang Hoa Uyển, cửa có trạm xe buýt, phụ cận còn có quảng trường thương mại cỡ lớn, cách đó không xa còn có một nhà trẻ chất lượng dạy học rất tốt, khu vực không tệ.

Phía trước Tân Khang Hoa Uyển là khu nhà trọ, còn lại phía sau là khu biệt thự, Mộc Uyển đưa cô đi xem là khu biệt thự.

Biệt thự đều là riêng lẻ, mỗi căn trên dưới hai tầng, khoảng hơn 260 m², bên ngoài còn có ba mươi mấy mét vuông đất trống, bình thường có thể trồng một ít hoa cỏ hoặc là một ít rau cải ở phía trên.

"Tầm tỷ tỷ, biết chị cần nhà gấp cho nên em giúp chị tìm căn nhà này sửa chửa trùng tu lại, hơn nữa còn là để dành cho nhân viên nội bộ, chất lượng không thể chê, lắp đặt thiết bị cũng không tệ."

Giang Tầm đi vào xem xong thấy quả thật không tệ, trên dưới hai tầng lắp ráp kiên cố ấm áp, mặt trên bốn gian phòng ngủ một gian phòng khách cùng với một gian nhà vệ sinh, hai gian phòng ngủ chính còn có nhà vệ sinh độc lập.

Dưới lầu còn lại là nhà bếp, phòng khách, phòng ăn, phòng nghỉ cho khách, nhà vệ sinh cùng với gara, chất lượng ánh sáng bên trong căn phòng cực kỳ tốt, một số thiết bị cứng đã lắp đặt xong, chỉ cần bố trí thêm một ít đồ dùng trong nhà thì có thể vào ở, Giang Tầm rất là hài lòng.

"Không tệ, căn nhà này bao nhiêu tiền."

Mộc Uyển thần bí cười cười: "Tầm tỷ tỷ, chớ nóng vội, còn chưa hết đâu, mặt tiền lúc mới vừa tiến vào chị nhìn thấy chưa, em đã làm cho chị một gian, chị muốn thì cứ giữ lại, ba em và bên mở rộng có chút quan hệ, cho nên cho em chiết khấu thấp nhất, 260 vạn, biệt thự và mặt tiền nhà bao quát bên trong, thủ tục em đã thay chị làm xong."

Giang Tầm nhíu mày, mặt tiền đằng trước nói ít thì cũng hơn 30 m², hơn nữa còn là trên khu vực hoàng kim, cộng thêm biệt thự được trùng tu sạch sẽ như thế, 260 vạn đã là khá rẻ.

"Cảm ơn, để chị chuyển khoản cho em."

"Đừng a Tầm tỷ tỷ, chị xem chị chừng nào rảnh rỗi thì phối chút Mỹ Dung Cao cho em đi." Mộc Uyển khoác ở trên cánh tay Giang Tầm, dịu dàng nói.

Giang Tầm khóe môi cong nhẹ, nhìn Mộc Uyển: "Thì ra là em chính là đánh cái chủ ý này a."

Mộc Uyển liền vội vàng gật đầu: "Đúng vậy đúng vậy."

"Chờ chị thi tốt nghiệp kết thúc rồi hãy nói, tiền chuyển cho em." Giang Tầm cũng không có đồng ý ngay lập tức, cũng không phải là cô làm bộ làm tịch, mà là cô luyến tiếc Ngưng Lộ, thứ này cô luôn cảm giác về sau tác dụng sẽ không nhỏ.

"Vậy được rồi, đây là giấy chứng nhận bất động sản và hợp đồng mua nhà, thừa dịp bây giờ còn có thời gian, có cần em đưa chị đi xem một chút đồ dùng trong nhà không?" Mộc Uyển cũng không đem chuyện này níu chặt không buông, sau khi đưa mấy thứ đó cho Giang Tầm thì nhắc tới những cái khác.

"Cảm ơn em, có điều chị muốn đến lúc đó chọn chung với ba mẹ, dù sao đây cũng là phòng của bọn họ." Giang Tầm từ chối.

Mộc Uyển hiểu rõ gật đầu, phòng mình ở, đồ đạc để chính mình chọn là tốt nhất.

Lúc này điện thoại di động của Mộc Uyển bỗng nhiên vang lên, Mộc Uyển nhìn trên màn hình hiển thị cuộc gọi đến nhíu mày một cái, có điều vẫn là nhấn nút trả lời, đi tới một bên.

Giang Tầm hiếm khi thấy được ở trên người Mộc Uyển sự không kiên nhẫn và chán ghét.

Sau khi cúp điện thoại, tâm tình Mộc Uyển vẫn còn có chút kích động.

"Tầm tỷ tỷ, bây giờ chị có rảnh hay không, có thể theo em đi một nơi không." Mộc Uyển sau khi đi tới có chút ngượng ngùng hỏi thăm.

Giang Tầm nghĩ kế tiếp cũng không có chuyện gì, vì vậy gật đầu.

"Đi đâu?"

"Một người chị họ của em, nói là có quà đưa cho em, coi như là nhận lỗi với em." Mộc Uyển bình thản nói, tu dưỡng tốt đẹp để cho cô sau cùng không nói ra cô chán ghét chị họ mình.

Hai người đón xe đến đường dành riêng cho người đi bộ rồi xuống xe, Mộc Uyển nhìn trái phải xung quanh lại dựa theo địa chỉ chị họ gửi tới cùng Giang Tầm thong thả đi tìm.

Thế nhưng đường lại càng ngày càng lệch, thẳng đến khi hai người đi tới một cái hẻm nhỏ bỏ hoang.

Giang Tầm đã sớm phát giác không được bình thường, tuy nhiên lại không có vạch trần, rốt cuộc là người nào, ba lần bốn lượt đối phó Mộc Uyển.

Tận cùng hẻm nhỏ là một bức tường, hai người đi tới ngõ cụt, Mộc Uyển sắc mặt chợt biến, nếu như cô còn không biết chuyện gì xảy ra thì ngu đến mức đi chết đi cho rồi, rất rõ ràng đây là cái bẫy thiết lập cho cô, không nghĩ tới chị ta vậy mà hết lần này đến lần khác ra tay với cô. Chị ta cứ không chút kiêng nể như vậy sao, Mộc Uyển nghĩ tới đây triệt để nổi giận.

Bạn đang đọc Xuyên Nhanh: Vị Diện Thương Thành của Ngư Nhị Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.