Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ai giết ai (12)

Phiên bản Dịch · 1008 chữ

Việt Nẫm thậm chí không thèm nhìn đến ông ta, quay người bỏ đi, “Tùy thầy, mời thầy cứ tự nhiên.”

Thầy giáo bị mất mặt hét to chửi mắng, “Việt Nẫm! Em trở lại ngay! Trong mắt em còn có thầy hay không!”

“Thôi học! Thầy sẽ cho em thôi học!”

………

Việt Nẫm rời khỏi lớp học không chỉ vì cô ấy cảm thấy ghê tởm, mà vì cô phát hiện ra vài manh mối mới.

Đang đi không mục đích trong khuôn viên trường, cô dừng lại khi nghe thấy tiếng gió, giây tiếp theo cô nhắm mắt lại bước vào cung điện ký ức của mình.

Cảnh tượng được tái tạo lại.

Chuyện xảy ra vừa rồi giống như một bộ phim chiếu lại trước mặt cô.

Dưới sự khống chế có ý thức của mình, hình ảnh dừng lại khi có ba nam và hai nữ bước vào.

Điều chỉnh góc độ của hình ảnh, Việt Nẫm dễ dàng nhìn thấy hình ảnh cô gái nói: “Cô ta muốn giết Trần Sổ”, đồng tử Triệu Tuyết Lê co rút lại, cánh mũi phập phồng, đây biểu hiện của sự hoảng sợ, động tác hoảng sợ đến mức phải lùi ra sau nửa bước cho thấy cô ta đang trốn tránh, và trong vô thức cô ta nhìn về phía gã con trai bên cạnh, nhằm tìm kiếm sự an ủi trong lòng.

Dời tầm mắt nhìn xuống thì thấy tay phải của cô ta đang nắm cổ tay trái, nhìn qua khe hở phát hiện ra cô ta đang chạm vào chiếc vòng tay.

Rối loạn ám ảnh cưỡng chế nhẹ.

Vòng đeo tay đặc chế không mua được trên thị trường, chứng tỏ chiếc vòng này có ý nghĩa đặc biệt đối với cô ta.

Sherlock từng đề cập tới chiếc vòng tay nhà trai tặng cho hai cô gái giống hệt nhau, giả sử chiếc vòng của Dư Mặc và chiếc vòng kia cùng kiểu, vậy có thể hiểu là tại sao hung thủ kéo chiếc vòng đó ra.

Đối với họ Dư Mặc chỉ là một món đồ chơi nhỏ để giết thời gian, khi biết bạn trai mình tặng chiếc vòng tay cùng kiểu cho một món đồ chơi, cô ta đã tức giận.

Hắn quan tâm đến đồ chơi hay hắn xem các cô ấy đều có vị trí như nhau?

Bất kể giải thích như thế nào thì đối với Triệu Tuyết Lê kiêu ngạo mà nói là không thể chấp nhận được!

Vì yêu sinh ra ghen tuông, vì ghen sinh hận, nên dẫn đến điên cuồng.

Sau khi suy nghĩ rõ ràng về tất cả những chuyện này, Việt Nẫm mở mắt ra thì thấy mình đã đi đến tòa nhà ma, bên ngoài tòa nhà bị giăng dây cảnh giới màu vàng, trên mặt đất nơi xảy ra tai nạn có vết máu, qua một thời gian vết máu đã chuyển sang màu nâu sẫm, nhìn như ai đó đổ sơn trên mặt đất.

Việt Nẫm nhìn quanh bốn phía đều vắng lặng không người.

Không đúng, cho dù có giăng dây cảnh giới nhưng theo lý mà nói, vụ án xảy ra chưa được bao lâu bên cảnh sát sao không lưu lại người canh giữ hiện trường?

Tại sao không ai thu thập bằng chứng trong tòa nhà bỏ hoang?

Dù sao xung quanh cũng không có người nên Việt Nẫm kéo dây cảnh giới xuống bước vào trong.

Cô đã chụp ảnh sân thượng và tầng 6 cũng không tìm thấy bất cứ điều gì, điều cô quan tâm nhất là hung thủ sau khi trèo ra cửa sổ kia đã đi đâu? Hắn rời đi như thế nào?

Cô bước tới lớp học kia, bệ cửa sổ không cao chỉ một mét, bên ngoài giáp với rừng cây xanh của trường, Việt Nẫm giẫm lên bệ cửa sổ trèo ra ngoài, vừa mới đặt chân xuống cô phát hiện có thứ gì đó lấp lánh màu trắng nằm dưới một chiếc lá khô.

Hình như cô vừa giẫm lên cái gì đó thì phải?

Nhấc chiếc lá lên, Việt Nẫm nhìn thấy một thứ. Đó là chiếc vòng tay bằng bạc! giống với chiếc vòng đeo trên tay Triệu Tuyết Lê.

Việt Nẫm dùng khăn giấy bọc chiếc vòng rồi nhặt nó lên, cầm lên xem thì thấy có hai chữ cái khắc trên chiếc vòng ----YM.

YM? Dư Mặc. (Dư mặc tiếng trung là Yu Mo)

Đây là chiếc vòng bị mất của Dư Mặc.

Hung thủ đã thô bạo tháo chiếc vòng tay của Dư Mặc ra, vì vậy trên cổ tay của Dư Mặc mới để lại dấu vết.

Lúc bọn họ trèo ra từ chỗ này làm rơi vòng tay, sau đó được Việt Nẫm nhặt được.

Nhưng tại sao người của đội giám định không tìm được nó? Rõ ràng hôm thẩm vấn cô đã nói hết với bọn họ rồi mà.

Họ không nghiêm túc tìm kiếm? Hay là có nguyên nhân khác?

Việt Nẫm đang suy nghĩ về vấn đề này, thì tiếng bước chân và tiếng nói từ cách đó không xa truyền đến, cô như một con mèo âm thầm quan sát, nhìn thấy một nhóm đàn ông mặc quần áo lao động màu vàng đi vào, người đàn ông đi đầu hét lên với những người phía sau, "Nào nào, mọi người, hành động nhanh lên!"

“Các anh chia làm ba nhóm, mỗi người một tầng, trước tiên dọn hết mấy thứ này ra ngoài, lát nữa tìm người mua phế liệu bán chắc cũng được mấy trăm đồng!” Nói xong anh ta dẫn đầu di chuyển đống bàn ghế.

“Tòa nhà này âm u quá! Người chết nguyên khí rất nặng, thảo nào nhà trường quyết định đập nó xây lại!” Hành lang vắng lặng có thể nghe rõ cuộc tiếng trò chuyện của bọn họ, “Đáng thương thay, hôm qua mới chết một cô gái, thật xui xẻo!”

Bạn đang đọc Xuyên nhanh: Giải Mã của Nhược Kỳ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi wWind
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.