Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhân Tài Xuất Thiếu Niên

Tiểu thuyết gốc · 910 chữ

Lời nói vừa dứt, người phơi thuốc đứng ở gần đấy nhìn Trần Anh với một vẻ mặt rất sửng sốt, những lời của Trần Anh vừa nói ra mặc dù hắn không biết có chính xác hay không, nhưng theo lời kể lại từ tên thương nhân bán thuốc giao vị thuốc này, thì tên của nó chính xác là hắc kỳ tử. Hắn đã làm ở đây được hơn 5 năm rồi, lần đầu hắn mới gặp được một vị thuốc đen thui xa lạ như vậy. Từ sa mạc thì đây là lần đầu hắn nghe qua, không hiểu ý nghĩa của nó, nhưng vùng đất nóng khô thì đúng là đã được tên thương nhân kia kể qua, tên đó còn bảo quả của cây này lớn lên ở vùng đất bị hỏa diệm sơn thiêu cháy, nóng đến mức thả 1 giọt nước xuống thì liền bốc hơi. Lúc đó hắn cho rằng tên thương gia kia là một tên lừa đảo, nói dối để tăng giá của vị thuốc đen thui này, không có nước thì cây sống kiểu gì. Đến lúc nghe Trần Anh nói, lúc đầu khá bất ngờ, sau đó lại thầm nghĩ không biết hắn có thông đồng với gã thương gia kia để lừa đảo không.

Lúc này, Bách lão trâm ngâm không nói gì, chỉ thầm nói nhỏ với dược đồng cận bên lão, sau đó dược đồng chạy nhanh ra ngoài, tầm 10 phút sau hắn ta trở về, thì thầm vào tai Bách lão.

- Xem ra ta đã xem thường tiểu huynh đệ này rồi, đáp án rất chính xác, tiếp tục đi còn 4 vị thuốc nữa.

Trần Anh đi đến cạnh mâm thuốc còn lại, nhìn một lượt rồi khẽ mỉm cười nói:

- Đây là cây huyết dụ, cành lá đã được gần một năm rồi, sinh trưởng trên vùng khí nóng ẩm, mọc ở vùng gần suối trên đất đen, hay phù sa đều được.

Bách lão gật đầu:

- Không tệ, xem ra sư phụ ngươi phải rất tự hào khi có một đồ đệ như vậy.

- Đa tạ Bách lão tiên sinh đã quá khen.

Tiếp theo Trần Anh bước vào sảnh thuốc, không ngoài dự đoán anh đã đoán đúng hết cả 3 loại còn lại. Đến lượt Trần Anh chỉ định 5 loại thảo dược khác nhau, bất ngờ trong đó có sâm ngọc linh của nước Việt ta, lúc này trong lòng anh một nỗi nhớ đến quê hương, cuồn cuộn như nước lũ đồ ập vào. Nhưng anh cố gắng kìm nén nỗi lòng, anh nắm chặt tay hướng mắt về trời nam xa xa kia.

Cũng phải công nhận, Bách lão là một thầy thuốc giỏi, 4 vị thuốc lần lượt được đoán chính xác, trong đó thật bất ngờ là 3 loại thảo dược được trồng ngay trong gia trang của ông ta. Trần Anh thầm than khổ, nếu lần này Bách lão đoán đúng nữa thì xem như anh cũng thua, đang lúc căng thẳng. Bách lão cau mày, nhìn gốc sâm đặt trên bàn, gốc thuốc này là do một người bạn thân của lão mang về tặng cho mấy gốc. Lão đã cất 1 ít, chỉ mang 1 số gốc nhỏ ra bán. Vì là quà tặng nên ông chỉ biết tên và công dụng của sâm ngọc linh. Quà tặng thì ai mà hỏi kỹ nhiều điều chứ, nghĩ đến đây ông thở dài:

- Quả nhiên là nhân tài xuất thiếu niên, lão phu nhận thua, gốc sâm ngọc linh này lâu lắm rồi ta mới thấy lại nó, cũng xem như gặp lại người bạn quá cố vậy.

Nói hết lời này, trong ánh mắt của lão hiện lên một chút bi thương sâu lắng, nhưng lại nhanh chóng chuyển đổi giọng nói:

- Đến tận bây giờ lão phu vẫn chưa biết tên tiểu huynh đệ, không biết nên xưng hô thế nào cho tiện vậy?

- Đa tạ Bách lão xem trọng, tiểu bối tên là Triệu An, Triệu trong từ triệu hồi, An trong từ an toàn ạ.

Nói xong Trần Anh cúi đầu chào dạng thư sinh với Bách lão, lão ta thấy vậy mỉm cười trong lòng cũng tăng mấy phần hào cảm. Tiếp sau đó, Bách lão hỏi về người thân, nơi sống, công việc của Trần Anh, thấy có vẻ hơi lạc đề, Trần Anh nhắc khéo về chuyện mua bán thảo dược. Lúc này Bách lão mỉm cười nói nhỏ với dược động ở bên cạnh, một lúc sau dược đồng mang khay ra trong đó có 50 lượng bạc. Lúc này, Trần Anh sửng sốt không hiểu chuyện gì đang diễn ra, số lượng bạc này quá nhiều so với lượng thảo dược anh mang đi, ngoài trừ mấy cây thuốc quý ra thì toàn mấy loại thảo dược phổ thông, không thể bán giá cao được, dù tính kỹ đi nữa cùng lắm chỉ 25 đến 30 lượng là quá cao rồi. Đang tính hỏi lại thì lại thấy Bách lão mỉm cười nói:

- Phần dư này xem như phần thưởng riêng, quà gặp mặt giữa ta và Triệu dược sư, nhân tài như dược sư đây, cả đời lão chỉ từng gặp được 2 người mà thôi.

Nói đến đây lão ta cười híp cả mắt lại, rồi nói:

- Không biết Triệu dược sư, có biết con gái của lão phu không?

Bạn đang đọc Xuyên Không,ta lập Nữ Nhi Quốc sáng tác bởi songnhi98
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi songnhi98
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.