Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khách hàng đầu tiên Vũ Văn Nhất

Tiểu thuyết gốc · 1577 chữ

Chớp mắt thời gian lặng lẽ trôi qua , đã là ngày thứ 3 rồi.

Trước của hàng Phùng Huyền đang nằm đu đưa trên võng , thoải mái an nhàn , nhưng trước cửa hàng của hắn thì vắng không 1 bóng người , lại không nhịn được trong lòng thở dài ai oán.

3 ngày trọng vẹn 3 ngày, tới thời hạn Hệ thống giao trong nhiệm vụ cũng không còn lại bao lâu, làm sao mà hắn lại không buồn phiền được.

Tuy nhiên đây cũng là chuyện hắn không có biện pháp , cửa hàng hắn nằm ở 1 nơi vắng vẻ như này , không có khách cũng không phải chuyện lạ.

Nếu sớm có khách hàng sớm , mới là đáng ngạc nhiên , Phùng Huyền không khỏi buồn phiền .

" Ông trời ơi nếu có thể thì hãy cho tới một vị khách , cho dù không mua hàng cũng được , ít nhất còn cho ta một chút hy vọng tại nơi xó xỉn này , còn có người đến "Phùng Huyền thở dài cảm thán.

Xem ra hôm nay lại giống như những hôm khác , lại không có khách.

Hắn đang chuẩn bị tính đứng dậy đóng cửa. Thì từ phía xa truyền đến 1 giọng nói.

" Chậc Chậc Chậc " lại có người mở cửa hàng ở nơi khỉ ho cò gáy như vậy , ông chủ ngươi đúng thật là kì hoa.

Một thiếu niên ăn mặc cẩm phục màu xanh lam đi đến cửa hàng , đánh giá 1 câu như thế.

Nhìn thấy thiếu niên này trong lòng Phùng Huyền lập tức trở nên vui vẻ , chắc vừa nãy ông trời nghe thấy tiếng lòng của hắn.

" Bởi vì cái gọi là hương riệu không sợ ngõ nhỏ sâu , đồ tốt dù trong rừng núi cũng không sợ không bán được " Phùng Huyền nhìn thiếu niên một mặt tự tin trả lời.

Thiếu niên nghe vậy không khỏi sững sờ , hắn nghĩ là do ông chủ ở đây không có tiền để thuê những cửa tiệm ở trong thành , nên mới mở ở đây.

" Hương riệu không sợ ngõ nhỏ xâu ... " Tốt ! Tốt !

Không ngờ ông chủ lại là một người có cá tính vậy , người bằng hữu như ông chủ , Vũ Văn Nhất ta nhận !"" Ánh mắt Vũ Văn Nhất sáng lên tinh tế thưởng thức lời Phùng Huyền nói.

Nếu như 1 người bình thường ở trong thành nghe được cái tên này , chắn chắn sẽ kinh hãi và cung kính , bởi vì hắn chính là con trai của Vũ Văn Tướng quân của Tinh Lan quốc , quyền cao đức trọng.

Ngoại trừ người đó bên ngoài , khắp Tinh Lan Quốc không có người nào họ Vũ Văn.

Từ đó có thể thấy được thân phận của người thiếu niên này cao như thế nào.

Nhưng đó là đối với người ngoài , còn hắn Phùng Huyền mới xuyên qua cái thế giới này mà nói , những thứ này hắn tất nhiên không biết và cũng không để ý , có hệ thống bật hack ở trong cửa hàng này cho dù thiên vương lão tử đến, cũng không làm gì được Phùng Huyền hắn.

Trong lúc nói chuyện , Vũ Văn Nhất đã đi vào bên trong cửa hàng.

Đập vào mắt hắn là những kệ hàng được làm bằng thủy tinh lưu ly, lấp lánh , sang trọng , làm hắn há hốc mồm .

Thân là con trai của tướng quân , hắn có cảnh tượng gì mà chưa từng thấy qua , nhưng đây là đầu tiên hắn chứng kiến 1 cửa hàng trang trí xa hoa như này .

Đừng nói là trong phủ của hắn , ngay cả hoàng cung , cũng không chịu được độ xa hoa cường hào như này , thì hỏi làm sao Vũ Văn Nhất hắn không ngây ngốc được.

Những thủy tinh lưu ly này nếu được mang đi đấu giá , thì cũng là 1 cái giá trên trời , chứ đừng nói là 1 đống như thế này.

Hắn bèn rút lại suy nghĩ trước khi vô cửa hàng của hắn , không phải người ta không có tiền . Mà chính là tiền nhiều đến có thể đè chết hắn.

" Rốt cuộc ông chủ này là gì , có thân phận thế nào " Vũ Văn Nhất ánh mắt nhìn về phía Phùng Huyền , với trong đầu đầy nghi hoặc.

" Đồ vật ở trên kệ , tự mình nhìn xem đi " Phùng Huyền mặc kệ ánh mắt của hắn mà nói , dù sao những thứ này từ hệ thống , mà theo hắn nghĩ , không phải chỉ thủy tinh lưu ly thôi sao , có gì đáng quý.

Vũ Văn Nhất lúc này mới tỉnh lại , biết là mình thất thố.

Sau khi hoàn hồn , hắn đi đến những kệ hàng bày bán những lon sting , mà Phùng Huyền chỉ.

" Một..Hai..Ba "

Phùng Huyền đang đếm nhẩm ở miệng.

Aa.Aa.aa

Vài giây sau , theo như hắn dự đoán , Tiếng Kêu sợ hãi của Vũ Văn Nhất vang lên.

" Cái .. Cái gì ??. "

Sau khi nhìn thấy dòng giới thiệu dưới những lon Sting , hắn cảm giác thế giới quan của mình xảy ra vấn đề.

" Trực tiếp bổ xung khí huyết , hồi phục mọi vết thương , ngoại trừ chí mạng , ông chủ ông đang nói đùa hay sao" Vũ Văn Nhất vẻ mặt hoảng sợ như gặp phải quỷ nhìn về phía Phùng Huyền.

"" Ngươi thấy ta là người biết nói đùa sao "" Phùng Huyền mười phần nghiêm túc nhìn lấy hắn.

Vũ Văn Nhất cẩn thận nhìn lấy Phùng Huyền , sau đó thấy có vẻ Phùng Huyền rất nghiêm túc.

Sau đó quả quyết lắc đầu.

" Với một người có thân phận như hắn , hắn hiểu nếu như vật này khủng khiếp như giới thiệu , thì sẽ đại biểu cho điều gì "

Nếu có vật nào nghịch thiên như vậy, đặt ở ngoài chắc chắn sẽ gây nên 1 tràng mưa máu . Những thế lực hay những cường giả ngoài kia chắc chắn , sẽ giết đoạt tranh giành lẫn nhau.

Khôi phục thương thế ngoại trừ chí mạng , chẳng khác nào có thêm một cái mạng.

" Vật đúng như quảng cáo , không lừa già gạt trẻ "

Vì hoàn thành nhiệm vụ mà Hệ thống giao , Phùng Huyền không muốn buông tha một khách hàng tiềm năng như vậy.

Nếu như hắn đi , không biết phải đợi bao lâu mới có người tới .

Trong khi nhiệm vụ thời gian có hạn , Phùng Huyền không muốn đặt cược.

Thân là công tử của tướng quân , hắn đương nhiêu không thiếu tiền , mặc dù 100 linh thạch có hơi quý.

Vũ Văn Nhất lấy Sting từ kệ hàng xuống , sau đó đặt linh thạch trên bàn .

Phùng Huyền hài lòng trong lòng vui mừng , sau đó vung tay lên linh thạch biến mất .

Một màn này khiến cho Vũ Văn Nhất há hốc mồm , hình tượng ông chủ thần bí này trong lòng tăng lên không ít.

" Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên , nhận được 1 lần quay thưởng " Âm thanh hệ thống vang lên trong đầu Phùng Huyền.

" Đúng rồi lon Sting này là một loại đồ uống" , tâm tình không tệ Phùng Huyền cũng không quên nhắc nhở cách sử dụng.

" Đồ uống ?? " Vũ Văn Nhất kinh ngạc , bởi vì hắn nghĩ rằng , vật có tác dụng kinh khủng như vậy mà lại là đồ uống

Vũ Văn Nhất trước giờ chỉ nghe các loại linh dược , đan dược , chứ chưa từng nghe có loại đồ uống nào có tác dụng kinh khủng như vậy.

Từ khi bước vô cửa hàng đền giờ , hắn đã rất nhiều lần hoài nghi nhân sinh , ngũ quan của mình bị sụp đổ một cách nghiêm trọng.

" Đương nhiên " chỉ cần vặn nắp lon là có thể sử dụng. Phùng Huyền gật đầu đáp.

Theo một tiếng " Xoẹt " nắp long được mở ra xung quoanh trào ra bọt khí .

" Đây thật sự không phải cái gì thuốc độc chứ " Vũ Văn Nhất thấy bọt khí bèn hỏi.

" Ta cam đoan không phải thuốc độc " Phùng Huyền liếc mắt nói.

Nghe vậy Vũ Văn Nhất nhắm mắt ngửa đầu lên tu , uống một hơi hết hơn nửa lon sting.

Trong chớp mắt , từng cơn lạnh sảng khoái trôi xuống đến dạ dày , xong lan tỏa toản thân , làm hắn thoải mái không nói thành lời.

" Lon .. lon Sting này tại sao lại ngon như vậy ? Vũ Văn Nhất thề rằng chưa bao giờ uống một loại đồ uống nào ngon đến thế.

Công tử của phủ tường quân thì như thế nào , nếu không phải vô tình đi dạo lạc vào góc hẻm nhỏ này , thì chắc cả đời này hắn sẽ không biết , có loại đồ uống ngon đến thế..

Bạn đang đọc Xuyên Không Trở Thành Lão Bản sáng tác bởi HIDEZ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HIDEZ
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 138

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.