Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành Sơn thành ( 1)

Phiên bản Dịch · 1747 chữ

Vừa đến cửa Hồi Nhạn Lâu,đã có không ít người chờ ngoài đó. Vừa thấy mấy người Nhạc Phong đi ra, đều rối rít xông tới. Một người thân thể hơi mập mang trang phục viên ngoại, cúi người hành lễ với Nhạc Phong, mở miệng nói: "Tại hạ là đệ tử tục gia Thiếu Lâm Hà Phúc,là phú hộ tại Hoành Dương thành, không biết mấy vị anh hùng là người nơi nào, giết chết dâm tặc Điền Bá Quang vì dân trừ hại. Xin báo cho danh hào, tại hạ thay phụ lão Hành Dương hảo hảo cảm tạ. "

Nhạc Phong tuyệt không có thói quen nghe những lời khách sáo này, cũng lười để ý những người này khen, nhưng người khác dù sao cũng đang hướng hắn bái kiến, không thể làm gì khác hơn là chắp tay, nói: "Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu, tại hạ Nhạc Phong. Đi cùng mấy vị sư đệ sư muội, đại điện đi phái Hoa Sơn tham gia sự kiện Lưu sư thúc phái Hành Sơn rửa tay chậu vàng. Trên đường gặp phải Điền Bá Quang, vì vậy đem hắn chém giết, chẳng qua là việc nhỏ. "

Hà Phúc không khỏi vui vẻ, tuy biết Nhạc Phong chẳng qua là tùy tiện ứng phó hắn, nhưng vẫn nhịn không được vui vẻ, chỉ là cái tên Nhạc Phong này hắn lại chưa từng nghe qua, càng không biết phái Hoa Sơn khi nào xuất hiện thiếu niên cao thủ như vậy. Hơn nữa Nhạc Phong hiện tại tuổi không qua hai mươi, bởi vì nội công cao thâm nhìn qua chỉ như mười sáu bảy tuổi, cái này càng làm cho người âm thầm kinh ngạc. Nhưng hắn vẫn không có tin Điền Bá Quang là bị Nhạc Phong giết chết, dù sao chuyện vừa rồi có không ít người đều thấy được.

Ngay vào lúc này, một gã sai vặt mặc áo vải đi ra phía trước, đối với Hà Phúc thấp giọng nói mấy câu. Hà Phúc thần sắc khẽ động, nhìn về phía Nhạc Phong trên mặt thêm vài phần tôn kính, phất tay bảo gã sai vặt lui ra, Hà Phúc hít sâu một hơi, lần nữa khom người nói: "Nguyên lai là 『 Quân Tử Kiếm 』con trai độc nhất của Nhạc tiên sinh, thảo nào có thể đem Điền Bá Quang chém giết, quả nhiên là hổ phụ sinh khuyển tử. "

Hà Phúc vừa dứt lời, tất cả đều không khỏi cả kinh, bốn phía lập tức yên tĩnh lại. danh hiệu Nhạc Bất Quần thật là quá mức kinh người, làm cho tất cả mọi người không khỏi có chút nghiêm nghị. Phải biết rằng, trong chốn giang hồ ngoại trừ coi trọng võ công, còn nặng hơn là nhìn xuất thân. Khi trước, Nhạc Phong tại trong lòng mọi người tối đa chỉ là thiếu niên võ công cực cao, gặp vận may giết chết được Điền Bá Quang.

Điền Bá Quang võ công tuy cao, nhưng thanh danh quá mức tồi tệ, hơn nữa những người này cũng không phải cao thủ chân chính, cũng không biết Điền Bá Quang cụ thể như thế nào. Nhưng bây giờ, Nhạc Phong không chỉ là xuất thân, càng là con trai độc nhất của Nhạc Bất Quần, vậy liền không giống người thường rồi, thái độ của mọi người đối với hắn tự nhiên cũng chuyển biến, cũng không dám ... coi thường nửa phần nữa.

Trong phú chốc tĩnh lặng, mọi người lại bắt đầu một vòng lại một vòng khen Nhạc Phong. Chẳng những là Nhạc Phong, ngay cả Nhạc Linh San cùng Lâm Bình Chi bên cạnh cũng không khỏi vui lây.

Chỉ có Lệnh Hồ Xung, khuôn mặt vẫn luôn lãnh đạm, cầm lấy một cái hồ lô rượu trong tay, thỉnh thoảng uống một ngụm, thủy chung không nói một câu. Qua hồi lâu, Lệnh Hồ Xung đột nhiên mở miệng nói: "Hà viên ngoại, không biết Điền Bá Quang ác tặc, thi thể hiện tại ở nơi nào. Hắn tuy nói là chết, nhưng dù sao cũng là một đời cao thủ, hay là trước nhất an táng đã rồi nói. "

Hà Phúc một thoáng lạnh lẽo, đối với Lệnh Hồ Xung mở miệng nói: \ "Ta xem tiểu tử ngươi cũng là dáng dấp mi thanh mục tú, sao không biết tốt xấu như thế. Mới vừa rồi cùng ác tặc xưng huynh gọi đệ, uống rượu mua vui thì thôi, hiện tại như trước vẫn không biết hối cải. Nếu không phải là xem ở mặt mũi của Nhạc Công tưe, đã sớm trừng trị ngươi rồi. Đồng thời Hoa Sơn đệ tử, chênh lệch sao lại lớn như vậy? thi thể Điền Bá Quang ác tặc, đã sớm cho chó ăn rồi. "

Lệnh Hồ Xung khuôn mặt lập tức trở nên trắng bệch, tựa như thấy được thi thể Điền Bá Quang bị một đám chó hoang vây lấy, trên thịt nát người bị tha đi từng mảnh một. Mà chung quanh hắn càng là có một đám người vây lấy, đang không ngừng vỗ tay tán thưởng. Lệnh Hồ Xung hít một hơi lớn, cũng không nói một câu nào nữa.

Hà Phúc lần nữa liếc mắt Lệnh Hồ Xung, lại đưa mắt dời về phía Nhạc Phong, một thoáng vẻ mặt tươi cười, mở miệng nói: "Nhạc công tử, ngươi có thể hay không bãi giá theo ta, Hành Dương phụ lão muốn khoản đãi thật tốt công tử, cảm tạ nhân gia ngài vì dân trừ hại. "

Nhạc Phong vẫn là lần đầu tiên nhiều lời khen tặng như thế, không khỏi có chút lâng lâng, suýt nữa sẽ mở miệng bằng lòng, hoàn hảo hắn biết có chuyện quan trọng cần làm,cự tuyệt nói: "Đa tạ Hà viên ngoại, chẳng qua là sư huynh muội mấy người ta muốn nhanh đi Hành Sơn, nếu là lần sau có thời gian, sẽ tới. "

Hà Phúc mặt tiếu ý sụt giảm, biết Nhạc Phong sẽ không theo hắn đi, cũng không để tâm, mở miệng nói: " như vậy, ta liền đồng hành cùng công tử. "

Người Hành Dương thành quá mức nhiệt tình, Nhạc Phong ly khai Hành Dương thành hơn hai mươi dặm, mắt thấy đường tới Hành Sơn thành không còn xa, bọn họ chỉ có thể quay lại.

Nhạc Phong một mình một ngựa, phía sau là một chiếc xe ngựa, Nhạc Linh San, Nghi Lâm ngồi ở phía trên. Lệnh Hồ Xung tuy rằng bị thương, vẫn là nhận lấy công việc đánh xe. Dù sao chỉ có hắn mới biết đánh xe. Còn có một con ngựa, trên lưng treo lấy hành lý của mấy người, một mình đi theo.

Lâm Bình Chi vẫn như cũ một mình ở sau bước nhanh chạy theo. Thỉnh thoảng đem ánh mắt nhìn về phía Nhạc Phong, hoặc là nhìn về con ngựa, ánh mắt tràn đầy u oán.

"Ca ca, ngươi cũng lên xe ngựa đi, hoặc là cho Lâm tiểu tử cưỡi một con ngựa. Cái dạng này, cũng quá khó coi a. " chẳng biết lúc nào, Nhạc Linh San đột nhiên nhô đầu ra bên ngoài xe ngựa, mở miệng nói.

Nhạc Phong mỉm cười, nhìn thoáng qua. Lâm Bình Chi thấy thế, lập tức vội vàng nói rằng: "Sư thúc, ta không việc gì, vẫn là đi tốt. "

"Ngươi! " Nhạc Linh San nhìn Lâm Bình Chi, không khỏi tức giận vô cùng, mở miệng nói: "Coi như ta hảo tâm không có hảo báo. "

Lâm Bình Chi lại cúi đầu, tựa hồ không có phát hiện ánh mắt Nhạc Linh San.

"Ha hả. " Nhạc Phong nhịn không được mỉm cười, mở miệng nói: "Xe ngựa này, ta có thể không ngồi. Đến ngưạ, ai cũng có thể cưỡi, chính là Lâm tiểu tử không thể cưỡi, ai bảo hắn quá đẹp đẽ rồi, tất cả mọi người nhìn chòng chọc xem hắn. "

"Dáng dấp đẹp là do nguyên nhân từ cha mẹ hắn, cùng hắn có quan hệ gì, ca ca, ngươi không thể khi dễ người như thế. Lâm tiểu tử, ngươi tới lên xe ngựa a. " Nhạc Linh San cắn răng, hướng Lâm Bình Chi mở miệng nói.

Lúc này, mọi người đi cực nhanh, Lâm Bình Chi đã sớm mệt thở hồng hộc, muốn đáp ứng, nhưng mà vẫn không dám, lắc đầu, lần nữa cự tuyệt hảo ý của Nhạc Linh San.

"Xe ngựa này, ta không ngồi, hắn làm đồ đệ nào dám ngồi? " Nhạc Phong lắc đầu, mở miệng nói: "Hơn nữa, hắn dáng dấp đẹp không có sai, có thể đụng tới ta chính là cái sai của hắn. "

Hắn vừa dứt tiếng, tất cả mọi người đều có chút mỉm cười. Nhạc Linh San trên mặt tuy có vài phần tức giận, nhưng vẫn nhịn không được cười lên. Đến nỗi Lệnh Hồ Xung, trong miệng đang từ từ uống một ngụm rượu, cũng nhịn không được, tất cả đều phun đến trên người Nghi Lâm.

Lệnh Hồ Xung cả kinh, vội mở miệng nói: "Nghi Lâm sư muội, ta là vô ý. " nói xong cũng muốn tới lau y phục của Nghi Lâm. Nghi Lâm cũng là vì nghe rõ Nhạc Phong lời nói, gặp động tác Lệnh Hồ Xung, sắc mặt trở nên đỏ hồng, thấp giọng nói rằng: "Không cần, Lệnh Hồ đại ca, ta tự mình làm. "

Lệnh Hồ Xung lúng túng nở nụ cười, hướng Nhạc Linh San nói: "Tiểu sư muội, ngươi cũng không cần nói. Ca ca ngươi vừa mới giết Điền Bá Quang, đang đắc ý a, người nào khác cùng hắn đoạt danh tiếng. Hừ hừ, nghĩ đến không bao lâu, xưng hào 『 Tiểu quân tử 』của Nhạc Phong cũng sắp danh chấn giang hồ. " vài câu trước là nói Nhạc Linh San đúng, hai câu sau là nói Nhạc Phong.

"Tất nhiên, cũng không nhìn một chút ta là con của ai. " Nhạc Phong dường như chút nào cũng không nghe ra Lệnh Hồ Xung châm chọc, mở miệng nói: "Nếu không phải không báo ra điểm danh đầu, chẳng là ném đi mặt mũi của phái Hoa Sơn ta rôi. Mau nhìn, đến Hành Dương thành rồi. "

Bạn đang đọc Xuyên Không Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắp Xếp) của Ảnh Huyền
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 7uppessi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.