Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi dở trò lưu manh (1)

Tiểu thuyết gốc · 1058 chữ

Xuyên tới đây là thứ khiến cô hoang mang, hiện tượng này quá đỗi kì diệu, hon nữa giờ cô xuyên qua đây thực không biết xoay sở như thế nào , một con người kiếm miếng ăn từ " bàn tay máy tính" giơ xuyên tới thời kì đổ đá, cô xoay sơ như thế nào đây =.=

'Mình có phải là một hiện tượng gặp phải vấn đề này không nhỉ , trong hiện tại thế kỉ 21 cũng đã đề cập tới , thực hư chưa rõ nhưng xem ra mình muốn hét rằng , trên đời này thì cái gì nó cũng có thể xảy ra"

ở trong nhà quá chán , cô có nên đi thăm hỏi hàng xóm không nhỉ , có người bầu bạn khiến mình bớt tự kỉ hơn. Nhưng lúc đi vào có nghe mấy tiếng bàn tán xôn xao , thiện cảm có , ghen ghét có , ở chốn đất khách quên người nên đề phòng. Tư Đồ Bạch anh ta nhìn có vẻ lạnh lùng , khuôn mặt soái ca rạng ngời tươi tắn ấy thật uổng phí nhan sắc , trưng bộ mặt liệt ra, nhưng anh ta là ân nhân mà ân nhân có mặt liệt thì cũng là ân nhân của mình , sau này rời khỏi nơi này mình phải báo đáp tấm chân tình

" cốc cốc...tỷ tỷ ơi ..cốc cốc ..tỷ tỷ" đang mãi trong dòng suy nghĩ bị nắt bởi tiếng gọi con kjar ái , giọng nói ngọt mà lọt đến xương, cô nghe thôi đã nhũn người.

" có" có nên chùm khăn này không ta, thôi , chùm là gì mình có phải mà ma là quỷ đâu mà che, bước ra mở cửa

Cô bước ra, nhìn xuống dưới là một giống đực tiểu lang nhỏ đang cầm bó hoa dại trên tay , tay dính bùn , mặt dính đất cát nhưng không quan trong về bẩn ay sạch quan trọng là tiểu lang nhỏ này nhìn thực trong sáng.

" tặng tỷ" giơ bó hoa , nở nụ cười tươi tắn , nụ cười trong sáng, nụ cười không dính một chút tạp nhiệm, đôi mắt to tròn đen óng ánh , thân hình nhỏ nhắn , mặc một cái quần nhỏ và áo mỏng , đôi tai và cái đuôi cứ rung rồi lại ngeo ngẩy, nhìn thôi đã muốn căn miếng rồi.

" tỷ cám ơn , đệ tên gì " cô cười duyên dáng , ngôi xuống xoa đầu nhỏ, khi cô cười mội thứ như dừng lại , khuôn mặt khi sinh ra đã là yêu nghiệt chốn phương đông tay , đảo lộn vì nhan sắc tuyệt mỹ này , hoa thiên nhiên chắc gì đã đọ với nàng , làn mây chắc gì đã thắng sự yếu điệu của nàng, nhất là khi cười cô để lộ ra đôi răng khuểnh.

" oa , tỷ tỷ , tỷ thực sự xinh , đệ chưa bao giơ thấy một giống cái nào hoàn hảo như tỷ cả" cái duôi sau ngeo ngẩy , đôi mắt to tròn đen như ánh trời sao ban đêm, cô cười đưa tay ra véo má

" đệ thật biết nịnh người, aaydo tiểu lang "

" tỷ tỷ , đệ là Đô Đô chứ không phải tiểu lang , " cậu nhóc đôi mắt ủy khuất nhìn chằm chằm

" Đô Đô, tỷ không biết tên Đô Đô , sau này chị sẽ gọi đệ là tiểu Đô nha"

" dạ , tỷ tỷ xinh đẹp tên gì" nghiêng khuôn mặt khả ái

" tỷ tên Nguyệt Ly Long , đệ muốn gọi chị là gì?"

" Đô Đô gọi tỷ là Long Tỷ nha"

" được"

" Đô Đô tay đệ bẩn như vậy , tỷ cùng đệ đi rủa nha" cô nhìn xuống đôi tay nhỏ như ngó sen, trên ngón tay còn có một ít miếng trầu xước nhỏ, nếu không xử lý kĩ sẽ nhiễm trùng

" bẩn sao , đệ thấy có sao đâu , xòe đôi tay ra"

" vậy đệ có thấy sự khác nhau tay của tỷ và tay của Đô Đô không" cô xèo đôi tay nhỏ nhắn , trắng nõn như ngọc

" ừm.... a Đô Đô biết rồi, sự khác nhau là tay tỷ thì bẩn tay Đô Đô thì sạch" cười khì hì , nhìn cứ như mong chờ được cô khen , cười tý mắt lại

" coi kìa, Đô Đô nói sai rồi , tay Đô Đô có màu vàng là bẩn tay tỷ trắng là sạch" chỉ ngón tay vào tay Đô Đô một cái rồi ngước nhìn

" Đô Đô không hiểu"

" vậy nè, tay có màu như màu của đất là màu bẩn , khi cầm thức ăn sẽ bị dính bẩn , ăn vào thức ăn sẽ không ngon đồng thời còn dễ bi bệnh" Cô nắm lấy bàn tay Đô Đô nâng lên '

" vậy Đô Đô đi rửa, tỷ tỷ đi với Đô Đô nha"

" được"

Mới lần đầu gặp đã khiến cô yêu thích tiểu Đô Đô , nhìn Đô Đô cứ như một manh vảo trắng tinh không dính chút bụi bẩn

Vì không quen nơi này nên cô dắt tay đi cùng Đô Đô , đi tới đường hầu như hoang vắng , trên đường đi cô không ít thấy những thứ mới lạ, thứ gì thứ nầy đều to hơn thứ ở thế kỉ 21 nơi cô sống , tò mò chính là thứ luôn rạo rực trong cô , hiếm khi có cơ hội một không hai sao không tìm hiểu cho đã coi như chuyến du lịch Hawaii đi nhỉ.

Đi qua một cánh rừng thì tới nơi , con suối chảy róc rách êm tai , thiên nhiên chính là thứ luôn khiến cô say mê mẩn, ánh nắng xuyên qua từng tán lá , tiếng chim hót líu lo trên những cành cây , có chút đôi bưới nhỏ bay tung tăng

" Đô Đô cần tỷ giúp không?" vì là trẻ nhổ nên cô rất có trách nhiệm

" có"

" đến đây"

" dạ"

Bàn tay nhỏ nhắn giờ đã trắng sáng lên , đôi tay bé bỏng ,

Bạn đang đọc Xuyên không thú nhân đại lục : lão công có người bắt nạt ta....!!!!!! sáng tác bởi HắcTiểu

Truyện Xuyên không thú nhân đại lục : lão công có người bắt nạt ta....!!!!!! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcTiểu
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.