Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cho tôi ăn với

Tiểu thuyết gốc · 1433 chữ

" AAAAAAAA......Rầm" Nguyệt Ly Long bị rơi xuống không trung , ngã rầm xuống đất, 20 năm cô chưa bao giò nhận cú ngã đau như vậy , làm việc trong FBI toàn ngôi điều hòa , ghế êm , dàn máy tính , phông phải ra bắt hay đặc nhiệm những vụ án " trời ơi !!!! đau quá đi".

Phủn bụi dính lên trên người , rồi nhìn xung quanh , nơi này là rừng , khu rừng lớn , cây cối nơi này nhìn khác xa cái cô nhìn thấy , thậm chí cô còn nhìn thấy những loại cây mới nói đúng hơn là chúng chưa từng xuất hiện trên thế giới vậy.

Một cái ném vào không gian rồi xuất hiện ở nơi này, bà ấy là ai ? vì sao lại đưa cô tới đây ? " cháu không thuộc về thế giới này" câu nói đó có hàm ý gì ? thân phận mình là gì ? không đơn giản là FBI hay trẻ mồ côi hay là bố mẹ? thông tin cô biết quá ít , lẻ tẻ căn bản cô không thể hiểu được . Nguyệt Ly Long vịn tay , đi khó khăn , chân cô bị trật , vừa đi cô vừa xác định phương hướng ra khỏi khu rừng này nhưng đi mãi chỉ có cây côi không có một cái đường lớn hay quốc lộ nào , chửa thề trong lòng mấy câu rồi lại hối hận vì sao mình không nghe lời AManh cớ chứ , biết thế mang theo AMỹ đi cho rồi.......trăm lần hối hận. " AManh, AMỹ , APhi ....các cậu đến đón tớ đi......"

Rào!!!Rào!!!!!Rào

Cơn mưa đổ xuống xóa đi hết dấu chân cô đã từng đi qua , cơn mưa bất chợt khiến cô không biết, lấy tay che đầu chạy , cứ chạy đi rồi đến gốc mát nào đó ngồi tạm , chờ hết mưa rồi đi...nhưng đi mãi cũng không tìm được chỗ trú. ánh đền hiu hắt tỏa sáng thu hút cái nhìn của cô , còn có cả mùi thịt nướng nồng thơm, mừng thầm trong lòng " có người " vì bị thương ở chân đi một quãng đường nên cô rất đói , nhìn trời tối như vậy chắc là 11h 12h đêm rồi.

" Rầm...để đây trước đã " bóng lưng cao lớn quay đi rồi biến mất

" wowwww..thịt trâu nướng...người dân tộc ăn cũng khủng rồi" nguyên một con trâu lớn nằm quay trên lửa hồng , tí tách chảy ra ít mỡ, nước ngọt, mùi thơm đậm đà xuông vào cánh mũi cô khiến cô không cầm lòng được. Chỗ trú , đồ ăn cô hí hửng ngồi cười , may mắn chắc chắn mỉm cười. Người dân tộc chắc cũng sẽ cởm mở giúp đỡ mình.

" Grừm......." một ham răng sắc nhọn cận kề bên mặt cô , gần đến nổi cô còn cảm giác được hơi thở, líc nhẹ đôi mặt về sau, giật mình. Một phen chửi thề trong lòng , quên mất nơi này là rừng rậm không tránh được thú hoang, nhìn ánh mắt nó rất giận dữ.

" này...đừng làm bừa nha." ánh mắt tròn , đôi mắt chưa được tia hoảng loạng .

Con sói thấy cô lùi về phía sau , đôi mắt hoảng loạn liền biến thành người , sói hóa người , nhưng khuôn mặt thật mỹ soái nha , ánh mắt sâu thẳm , hút hồn , khuôn mặt sắc cạnh cương nghị , đôi môi mỏng nhấp nháy mấy cái , mái tóc bạch kim xỏa tung bay trong gió ...từng bước lại gần.

Hắn đánh giá cô một phen từ trên xuống dưới , ánh mắt nóng bỏng dán chặt lên người cô " thật đẹp " anh chưa bao giờ thấy một giống cái nào mỹ lệ như thế này , làn da trắng nõn nà , mền mại , khuôn mặt nhỏ nhắn , đôi mắt tím ngọc thạch , đôi môi đỏ mọng căng tràn , thứ khiến hắn đặc biệt chú ý là mái tóc của nàng , màu tím còn thêm chút ánh tia nhỏ như tinh tú trên trời vậy rực rỡ , lại gần vuốt mái tóc , ngủi hương thơm tỏa ra. Thật hết ý ......anh chua bao giờ mất đi hành động của ình nhưng khi thấy giống cái này anh không biết mình dang làm gì chỉ biết trầm trồ. Ánh mắt rơi lên bộ quần áo , sờ lên mềm mại không phải da thú cũng phải thứ vải mà mấy con tằm kia dệp lên nó rất khác biệt , thứ kia nữa bó sát vào cặp đùi non mềm trắng trẻo kia , chân thon gọn đi đôi giầy. Thân thể phập phồng thập phần quyến rũ hắn nhấp nhô lên xuống.

" Thình Thịch Thình Thịch !!!!!!!!!!!!" đỏ mặt quay đi “ {////////}

Nguyệt Ly Long thấy một hồi liền đoán ra mình xuyên không nhưng bất quá cô nghĩ xâu xa thêm, việc xuyên không trên thế giới thật có đề cập tới nhưng bất quá có chút bán tín bán nghi . Việc này về không gian vũ trụ không xuất hiện thứ gì đặc biệt nhưng trên thế giới này rộng lớn có nhiều điều sẽ xảy ra.

" giống cái , ngươi sao lại ở đây " ngước lên nhìn, giọng trầm bổng, giống cái ở đây rất hiếm , lại còn kiêu ngạo , mềm yếu , lỗ mãn ...sx không có giống cái này lưu lạc ở nơi này lại còn là cực phẩm giống cái này

" ta bị lạc" ngồi lên

" ngươi là tộc nào?" nhìn giống cái như vậy anh càng nghĩ là một bộ lạc lớn.

" ta ở nơi rất xa....nơi đó các ngươi sẽ không thể biết được" lấy tay chỉ ra phía ngoài trời chếch chếch lên trời

" không cần biết xa như thế nào ...ta chấm ngươi" lấy tay xoa xoa đầu , giống cái này ngữ điệu thật ấm áp , nhỏ nhẹ có chút dễ thương.

" ta bị lạc ...ta rất đói...có thể cho ta một miếng không" xoa xoa bụng nhỏ ánh mắt nóng bỏng nhìn phía thịt trâu đang ngướng thơm phức , nồng đậm ಥಥ

" được , được , được chứ, ăn đi" lấy một miếng to ở bụng ra , đưa cho cô " NGOẰM...." cô ăn ngon miệng , đôi mắt cười tít lại, mọi thứ ngưng đọng lại khi cô cười.

" anh tên gì" ngước lên nhìn , vì đang ăn nên dính một chút mỡ trên mép miệng

" ta là tộc trưởng bộ lạc sói - Tư Đồ Bạch "

" ừm"

Ngồi ăn một bên thấy anh không ăn , ngượng ngùng quên mất , mình là khách , đưa thịt lên cho Tư Đồ Bạch " ăn đi"

" giống cái ngươi ăn đi , ta no "

" ta ăn không hết , " cấm lấy tay Tu Đồ Bạch đưa lên.

Thật không ngò giống cái này tốt như vậy, ăn mấy miếng thấy tiểu giống cái không ăn nữa " không ăn sao"

" đủ rồi" ngồi chống tay ra đằng sau nhìn sắc trời " tạnh rồi" gió trời đã tạnh , cô nhìn trời thật trong xanh , nhưng chảng mấy chốc " ĐÙNG ..ĐÙNG..ĐOÀNG..ĐOÀNG"

Tiếng sấm khiến cô giật mình " giật mình , dọa chết mình"

Tư Đồ Bạch thấy cô như vậy gật đâu nhẹ , xem ra giống cái này thực sự được đùm bọc chăm sóc hết sức kĩ càng , chỉ tiếng sét thôi khiến tiểu giống cái giật mình rồi " đi thôi" đứng dậy , hóa sói

" đi đâu " ngủa mặt lên nhìn

" về nhà" kéo tay cô ngồi dậy , cầm thôi cũng khiến ạnh có xúc cảm , thực mềm

" a" vì cái kéo tay nên cô ngồi dậy chân có chút bị trật

" bị thương"

" ừm"

" tiểu giống cái lên thân ta " cúi ngườ xuống

" đừng gọi ta là tiểu giống cái , ta có tên - Nguyệt Ly Long" chậm chạp ngồi lên , phải mất 2 phút mới lớn được , ai bảo hắn to lớn làm chi

" tên nghe oai hùng , khác với ngươi lắm"

" gọi tiểu rồng cũng được " cúi người xuống nói bên tai

" tiểu rồng....tiểu rồng...tiểu rồng ..khả ái thật"

Bạn đang đọc Xuyên không thú nhân đại lục : lão công có người bắt nạt ta....!!!!!! sáng tác bởi HắcTiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcTiểu
Thời gian
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.