Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 689 chữ

18H

CUNG GIA

Xe vừa đến cổng thì đã có người đợi sẵn đón cầm đồ...phu nhân vừa vào đến nhà thì đã đi thay đồ tắm rửa còn cô vừa vào đến phòng thì gặp vú nuôi đang cùng vài tì nữ dọn dẹp phòng

hầu nữ

-Mừng tiểu thư về nhà

vú nuôi

-Mừng tiểu thư về

-UKM,chào mọi người cứ tiếp tục làm việc đi

Nói xong cô chạy vào nhà tắm bật nước thấy thế mọi người ai cũng giật mình vội vàng chia nhau việc nửa dọn phòng nửa đi tắm cho cô

hầu nữ

-Tiểu thư người muốn tắm

-UKM

vú nuôi

-Vậy để vú cùng mọi người tắm cho tiểu thư nào!

Cô dù có nói thế nào mọi người đều không nghe đều thay nhau tắm cho cô mà cô cũng quên mất với cái thể xác hiện tại của cô thì ngoài việc học ra thì hầu như đều có hầu nữ nào đó giúp đỡ, dù không muốn lo sợ lộ +thể xác cô còn nhỏ mà nói chuyện với vú nuôi hay người thân máu mủ ruột thịt thì thi thoảng cô cũng có nhận được cảm xúc của chính chủ or cô bé CUNG DẠ LAN này. Tắm rửa xong thì cũng đến giờ dùng bữa tối cô xuống phòng ăn thì mọi người đều có mặt đông đủ chỉ thiếu cô mà thôi, vào đến bữa mọi người đều hỏi xem hôm nay chơi thế nào vui không?

anh2

-Trông em bữa nay tốt vậy chắc đi chơi ở đó vui lắm nhỉ vậy quà của tụi anh đâu?

-Qùa gì?

-Em không mang quà gì về cho tụi anh sao?

anh3

-Huân mày chêu nó cái gì thế?

anh2

-Chẳng lẽ anh không muốn à

anh cả

-Hai đứa mày có thôi không đang trong giờ dùng bữa bố mẹ còn cười lên hết rồi kia kìa

Dứt lời cả 4 anh em đều nhìn vào bố mẹ xem hai người có giận dỗi gì không nhưng may thay hai người đều không nói gì mà chỉ bình thản ngồi ăn

-Thực ra em em chỉ lấy được của tụi nó vài xu thôi, mai em đi mua trà sữa cho các anh là được chứ gì?

phu nhân

-Chà con gái mẹ bé tí đã biết chơi bài rồi đó à!

-Đâu ạ con chơi ô ăn quan mà!

anh2

-Trò em mới nghĩ ra đó à!

-Đâu ạ đó là trò chơi dân gian mà!

Bữa cơm nhẹ nhàng trôi qua lạ thay hôm nay không cần nhắc nhở gì ăn xong cô tự giác lên phòng học bài làm nhà ai cũng bất ngờ, mọi ngày tuy cô ít học nhưng lúc nào kiểm tra điểm cô cũng xếp nhất nhì lớp nên nhà cũng không có lý do này kia bắt cô học mà tùy cô miễn sao điểm thi tốt là được, mọi ngày có bảo cô học không khác gì bắt một đứa nhỏ nấu ăn không khả năng vậy mà hôm nay cô tự giác lên phòng học bài, hôm nay cô quyết định ôn bài nên không có thời gian onl như mọi ngày

cô[bỏ một buổi chắc không sao đâu nhỉ]

anh cả

-Này LAN hôm nay em ốm à sao tự giác ôn bài thế?(xờ chán cô) không sốt? Sao thế nhỉ?LAN à em có đâu hay khó chịu ở đâu không để anh gọi bác sĩ tới!

anh3

-UKM nay em lạ lắm đó LAN!

-Các anh có thôi không thì bảo?'tức tối'

anh cả

-Tụi anh lo cho em mà sao em lại lớn tiếng với tụi anh!'tủi thân'

-Thôi các anh ra khỏi phòng or đừng phiền nữa cho em học bài là em cảm ơn lắm rồi!

Thấy cô thực muốn học nên các anh cô cũng không làm phiền cô nữa để cho cô ôn bài, cũng đã muộn mọi người khuyên cô nên đi nghỉ cô không nghe hôm nay cô phải ôn bài cho đến khi chắc chắn mới đi nghỉ.

-

Bạn đang đọc XUYÊN KHÔNG THÀNH NHÂN VẬT VỈA HÈ sáng tác bởi hoangthuthao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangthuthao
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.