Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi động trước trận chiến

Tiểu thuyết gốc · 907 chữ

Sau một buổi sáng, gần 2000 người hiện tại chỉ còn 20 người tiến vào vòng loại!

Bước đến một căn phòng chờ đến ngày hôm sau tiến lên võ đài đấu với đối thủ tiến vào ngoại viện Lạc Hạ Tông. Vào căn phòng, Ngộ Không gặp một thiếu niên khoảng mười bảy tuổi, cả hai chào hỏi nhau một câu sau đó trò chuyện với nhau một hồi, sau một hồi hỏi thăm Ngộ Không biết được thiếu niên tên là Nghiêm Cao. Ngộ Không chỉ điểm thiếu niên vài câu, sau đó cả hai tiến hành tu luyện.

Tại huyễn cảnh, Ngộ Không liên tục hút những đốm sáng nhỏ kia. Không biết đã qua bao lâu, một ánh sáng chói mắt hiện lên, ánh sáng đó to khiếp người, nếu nói ra thì có thể xem ánh sáng đó là một đại tinh cầu, Ngộ Không vội vàng dùng bí thuật giam luồng ánh sáng đó lại một chỗ cố định, hấp thu từ từ. Khoảng 7 canh giờ sau Ngộ Không thoát khỏi ảo cảnh. Kêu thiếu niên tỉnh dậy:

-Này, trời đã sáng rồi đấy, chỉ còn hai canh giờ nữa thôi, thức dậy nào!

Nghiêm Cao tỉnh dậy bảo nhẹ:

-Ừ, đợi tôi một chút nhé Lục Thiên Long.

Nói xong Nghiêm Cao liền vệ sinh cá nhân một chút liền theo Ngộ Không tiến đến võ trường. Cả hai bốc thăm, may mắn là không gặp nhau!

Trận đầu tiên...

Trận thứ hai...

Trận thứ ba Lục Thiên Long đối chiến Tống Xích Nguyệt.

Ngộ Không bước lên đài, trên đó là một tiểu cô nương đang rất cảnh giác, thấy Ngộ Không bước lên đài, liền phát ra toàn bộ khí tức, trọng tài hô lớn:

-Được rồi, cả hai đấu thủ đã sẵn sàng, bắt đầu!

Tiểu cô nương đó bỗng nhiên biến mất trên sàn đấu, trong không khí xuất hiện hàng vạn đạo kiếm khí hướng Ngộ Không đánh tới. Trong không khí xuất hiện một âm thanh:

-Vô Hình Kiếm-Thức thứ nhất: Vạn Kiếm Vô Ảnh!

Ngộ Không hừ nhẹ:

-Hừ, phá cho ta! nhất Phá Địa Quyền!

Một tiếng nổ mạnh vang lên, một thân ảnh nhỏ nhắn bay xuống đài. Sau đó thân ảnh đó hô lớn:

-Hừ, Vô Ảnh Bộ, Vô Ảnh Kiếm-Thập Nhị Thức!

Ngộ Không nhẹ nhàng tiến đến trước mặt tiểu cô nương đó chỉ một chỉ vào trán nàng làm nàng ngất đi.

Trước khi ngất tiểu cô nương vẫn còn nghi hoặc cùng khiếp sợ:

-Ta dùng bộ pháp này ngay cả Nhân Hoàng Cảnh còn khó phát hiện ra ta, tại sao người này lại có thể phát hiện ra ?

Chỉ một cái chớp mắt, thiên kiêu được dự đoán sẽ bước vào Lạc Hạ Tông đã thất bại. Toàn trường kinh sợ!

-Cái gì? Tống Xích Nguyệt cư nhiên lại thua ?

-Tống Xích Nguyệt thua một tên vô danh ?

-Một chiêu đã bại ?

.

.

.

Một hồi lâu sau. Võ trường mới hết dậy sóng. Tiếp theo đó Nghiêm Cao cũng chiến thắng, cả hai tiến vào vòng chung kết.

Ngày hôm sau... Tiếng nói của Ngộ Không phát lên:

-May quá, nếu chúng ta chạm trán nhau thì đến vòng chung kết mới gặp!

Nghiêm Cao nói:

-Ừm.

Ngộ Không nói:

-Được rồi, cùng lên đài đánh nhau một hồi nào, đánh một trận cho thống khoái nào haha!

Nghiêm Cao ừ nhẹ rồi lên đài. Cả hai đánh vài trận không có gì đặc sắc, cuối cùng đến trận chung kết:

-A, Tôi và cậu thật sự lại phải chạm trán nhau nhỉ, Nghiêm Cao!

Nghiêm Cao nói:

-Ừ, đừng hạ thủ lưu tình. Cứ đánh hết mình đi!

Ngộ Không gật đầu sau đó từ sau tai lấy ra Gậy Như Ý phóng toàn bộ sức mạnh hiện tại ra. Cư nhiên lại có thể sánh ngang với cường giả Nhân Tôn giả!

Nghiêm Cao giật mình. Vậy mà lại có thực lực ngang với nhân tôn giả!

Cuối cùng Nghiêm Cao cũng xuất ra toàn bộ sức mạnh, khí tức không hề kém hơn Ngộ Không. Rút ra một thanh trường thương, một cái chớp mắt sau Nghiêm Cao liền xuất hiện đằng sau Ngộ Không, một kích đâm tới.

Ngộ Không đương nhiên đã tàng hình, để lại một phân thân. Sau khi Nghiêm Cao đâm vào phân thân, một cỗ lực lượng đánh tới.

Ầm, một bổng đánh vào sân đấu. Làm sân đấu biến dạng thành hình chảo! Sâu hai mét! đây là một kích hai phần lực lượng của Ngộ Không. Nếu đánh vào Nghiêm Cao thì ít nhất sẽ gây ra sát thương làm Nghiêm Cao phải giảm một phần tốc độ luôn nha!

Nghiêm Cao nói lớn:

-Lục Thiên Long! trong vòng mười năm nay cậu là người làm tôi kích thích nhất ha ha!

Ngộ Không cũng nói nhỏ:

-Mười sáu năm rồi! kể từ lúc ta bị phong ấn và đem đến tinh cầu này thì người này là người làm ta kích thích nhất sau trận chiến đó!

Cả hai lao vào, từng đợt từng đợt dư ba đánh ra xung quanh.

Một hồi sau cả hai cùng nói thầm:

-Ha, hiện tại ta cũng nên dùng toàn lực rồi!

**(Chap sau Ngộ Không sẽ hồi phục sức mạnh tạm thời dưới lớp vỏ ngụy trang là vũ kỹ)

Bạn đang đọc Xuyên Không Thành... Cục Đá sáng tác bởi Ngao_Vô_Địch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngao_Vô_Địch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 195

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.