Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện Khí.

Tiểu thuyết gốc · 2034 chữ

Ban đầu Mạc Luân Lân không tin A Thất một con người bình thường lại biết bố trí trận pháp, khi đưa cuốn sách ra biểu cảm trên khuôn mặt đối phương vẫn bình tĩnh xem.

Thực chất Trần Bảo Thất đã được hệ thống sao lưu thông tin trận pháp vào trong trí nhớ, nhưng sợ người khác nghi ngờ hắn vẫn xem cuốn sách như trận pháp sư bình thường.

Được biết muốn bố trí trận pháp cần phải học qua dẫn Linh Khí, người bình thường không thể nào làm được, họ trở thành tu luyện giả mới bắt đầu học trận pháp.

Trần Bảo Thất học Công Pháp Thiên Đạo Quyết trong đó có cách dẫn Linh Khí tu luyện được xem như tu luyện giả, chỉ là hắn không biết mà thôi.

Bố trí xong Trần Bảo Thất quay lại trả cuốn trận pháp.

“Luân Lân huynh ta làm xong rồi.”

Mạc Luân Lân thu hồi cuốn sách vào nhẫn trữ vật, lấy một túi tiền ra đưa.

“Làm tốt lắm, đây là tiền thù lao.”

Trần Bảo Thất nhận lấy tiền bỏ vào túi áo, bên cạnh tiểu hài tử nắm tay vui vẻ.

“Thất ca, huynh kiếm được tiền a!”

Xoa đầu nhỏ tiểu An, Trần Bảo Thất tươi cười.

“Đúng rồi!”

Đã quá thời gian dự tính ban đầu, Mạc Luân Lân ra lệnh thương đội di chuyển.

“Đi thôi! Chúng ta xuất phát, trời không còn sớm.”

Leo lên lưng ngựa hắn quay đầu lại.

“Bảo Thất lần sau gặp lại ta mời ngươi uống rượu.”

Cổng thành phía tây cao lớn, đường mòn bên dưới nhóm người thương đội, cưỡi ngựa dẫn theo sau rất nhiều xe hàng gấp rút tiến về phía trước, đội ngũ người tu luyện giả rất nhiều.

Từ xa nhìn vào tán tu trộm cướp bình thường chẳng dám bén mảng đến, chỉ có đám sơn tặc trên núi mới cả gan cướp bóc giết người.

Dù tình trạng Dãy Núi Thâm Uyên trộm cướp rất nhiều nhưng Vương Đô, sơn môn vẫn không quan tâm, thứ họ cần giải quyết chính là biên giới chiến sự, phía tây Nam Ma Uyên, phía bắc Hoàng Triều Long Quốc, phía đông Vương Triều Quy Quốc.

Vương Triều Hạc Quốc hơn hai ngàn năm chiến tranh biên giới, các trận chiến lớn diễn ra làm chết rất nhiều dân thường, tu luyện giả.

Hai người chào tạm biệt, bóng lưng thương đội đi xa, Trần Bảo Thất cảm thấy Mạc Luân Lân thật là một thanh niên tốt, lần thứ hai gặp mặt liền cho hắn xem trận pháp miễn phí còn cho thêm thù lao.

Bố trí trận pháp tiêu hao khá nhiều Linh Khí, A Thất hơi mệt mỏi.

“Tiểu An, chúng ta về nhà trọ thôi.”

Vừa đi vừa mở túi tiền ra xem bên trong, số lượng năm viên Kim Thạch, hắn không ngờ bố trí trận pháp được trả nhiều thù lao như thế, được biết đào mỏ một ngày chỉ ba xu, đây không phải bằng căn nhà hắn bán sao?

“Giá như ta có tiền mua sách bố trí chắc sẽ giàu!”

Nhưng hắn có một thắc mắc, chính là hệ thống đem quét toàn bộ dữ liệu bố trí trận pháp lưu lại, thế chẳng phải hắn học xong được một trận pháp sao?

“Họa Sư, kiểm tra thông tin ta.”

“Vâng thưa chủ nhân!”

Bút lông Họa Sư vẽ vài nét trong không trung, một tấm bảng xuất hiện trước mặt hắn, bước chân vẫn di chuyển nhưng tấm bảng giống như được định vị, luôn đứng giữa không trung trước mặt hắn không bị chuyển động.

[Tên: Trần Bảo Thất.

Tuổi: Mười tám.

Gia cảnh: Không người thân.

Tu vi, cảnh giới: Người thường.

Công pháp: Thiên Đạo Quyết.

Tư chất: Bình thường.

Huyết Mạch: Chưa mở.

Linh Hệ: Chưa mở.

Kho đồ: Công Pháp Cỏ Sinh Mệnh, hai mươi xu đồng, vật dụng cá nhân, vật dụng bếp,...

Nhiệm vụ: Hằng ngày bố trí một trận pháp ngẫu nhiên.

Trận Pháp: Phong Thủ Lưu cấp một.

Công năng: Truyền Tống Trận.]

Trần Bảo Thất Xem thông tin trong kho đồ xuất hiện thêm cuốn sách, chợt nhớ lại trước đó ở nhà mang theo ba bộ quần áo, một trong ba cái áo có Công Pháp Cỏ Sinh Mệnh.

Ban đầu hệ thống nhận định đưa ba bộ quần áo trước mặt Trần Bảo Thất vào kho đồ, trên đường đi trời mưa hắn lấy ra hệ thống xác nhận chỉ lấy áo, cuốn Công Pháp Cỏ Sinh Mệnh từ đó rơi ở trong kho đồ.

Hơn ba mươi phút sau hai người về đến nhà trọ, bước lên tầng đi đến phòng số hai, mở cửa đi vào trong, Tiểu An ngồi xuống tu luyện.

Quần áo trên cửa sổ khô ráo Trần Bảo Thất đưa hết vào kho hệ thống, lấy trong túi áo ra năm viên Kim Thạch đặt xuống đất bố trí trận pháp.

Viên đầu tiên đặt xuống hướng tây nam, tay trái chạm vào nó hấp thu Linh Khí truyền dẫn đưa qua tay phải cầm viên thứ hai, chạy tới hướng Bắc đặt xuống, tiếp tục nối Linh Khí truyền dẫn sang viên thứ ba đặt xuống hướng đông nam, viên thứ tư hướng tây bắc, viên thứ năm hướng đông bắc, đường nối cuối cùng trở về vị trí viên thứ nhất.

Tốc độ lần này thuần thục hơn trước, hắn rất nhanh hoàn thành Truyền Tống Trận, bên dưới nền đá hình ngôi sao phát sáng.

Vụt.

Bóng dáng hắn biến mất trong đại trận, tiểu An tu luyện bên cạnh đôi mắt vẫn nhắm nhưng miệng nhỏ nhép lên.

“Thất ca đi đâu thế nhỉ?”

Lý Thế An linh thức cảm ứng xung quanh rõ hơn, bên trong cơ thể Linh Khí tập trung về giữa bụng, hóa thành ngọn lửa nhỏ phập phồng lơ lửng.

Tư chất nó rất cao cộng với Công Pháp Thiên Đạo Quyết học từ Trần Bảo Thất, lượng Linh Khí hấp thu nhanh chóng, như cơn gió ào ạt gia tăng cảnh giới đến Luyện Khí tầng một.

Tu vi chưa dừng lại vẫn tiếp tục tăng lên, linh thức dần mở rộng hơn, mãi đến lúc bị ngăn cách bởi cánh cửa Luyện Khí tầng hai.

Thung Lũng Đồng Bằng nằm giữa hai dãy núi, phía bắc Dãy Núi Vọng Lãnh, phía nam Dãy Núi Sơn Linh, phù sa được bồi đắp bởi hai con sông lớn Tam Vọng Sinh, Linh Thủy Mộc.

Sông Tam Vọng Sinh bắt nguồn từ tây bắc Dãy Núi Vọng Lãnh chia làm ba hướng lớn và nhiều nhánh nhỏ từ ba hướng đó, hướng thứ nhất chảy qua Thôn Làng Chài phía đông bắc ra biển, hướng thứ hai qua thôn Lưu Xuân đi vào Bạch Khải Thành giáp biển, hướng thứ ba dọc theo phía tây nam Thung Lũng Đồng Bằng hướng tới Dược Linh ở Hạc Vực.

Sông Linh Thủy Mộc bắt nguồn từ Dãy Núi Sơn Linh đi qua thôn Hải Âu ra biển.

Cách thôn Làng Chài không xa, xung quanh con sông Tam Vọng Lãnh, cánh đồng rộng lớn trồng rất nhiều cây lương thực, trong đó lúa chiếm bảy phần.

Ở giữa cánh đồng lúa chín vàng, trận pháp hình ngôi sao phát sáng, xuất hiện bóng dáng thiếu niên đứng giữa đại trận, hai mắt liên tục đảo xung quanh.

“Họa Sư đây là đâu?”

“Thưa chủ nhân, chúng ta đang ở phía đông bắc lãnh địa Thung Lũng Đồng Bằng.”

Ting.

[Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày, bố trí trận pháp truyền tống ngẫu nhiên.

Phần thưởng: Tu vi tăng một năm.]

“Chủ nhân chuẩn bị hấp thụ.”

Lượng lớn Linh Khí ngập tràn trong cơ thể Trần Bảo Thất, cảm giác giống như sắp nổ tung, hắn ngồi xuống vận chuyển công pháp Thiên Đạo Quyết, kết ấn tu luyện khai thông kinh mạch.

Cạch... Cạch...

Linh Khí phát sáng chạy khắp cơ thể Trần Bảo Thất liên tục đột phá vách ngăn, chẳng mấy chốc tới bước cuối cùng, liên kết hình thành ngọn lửa nhỏ phập phồng lơ lửng giữa bụng.

Luyện Khí khai mở Nội Linh hấp thu Linh Khí từ thiên nhiên giúp cơ thể người phàm trở nên cứng rắn hơn, mạnh mẽ hơn và được chia làm mười tầng.

Nội Linh khai thông Kinh Mạch các khiếu liên kết với nhau tạo thành một ngọn lửa nằm trong thân thể.

Số tầng Luyện Khí tăng tương đương kích thước Nội Linh tăng, dẫn theo Kinh Mạch các khiếu phát triển, sức mạnh, thể lực, thân pháp, linh thức.

Linh thức nhắm mắt vẫn có thể nhìn, nghe thấy âm thanh xung quanh bán kính.

Nội Linh được ví như trái tim thứ hai, phá hủy Nội Linh chính là phế đi tu vi.

Hai mắt Trần Bảo Thất dần mở, không ngờ bản thân nhanh như thế bước vào cảnh giới Luyện Khí tầng một, trở thành tu luyện giả, thân thể nhẹ hơn, linh thức tầm nhìn xa hơn, âm thanh nghe rõ trong phạm vi bán kính sáu mươi mét, gấp đôi người bình thường.

Hắn nghe được âm thanh cơn gió, cánh bướm vỗ, châu chấu nhảy, sâu cắn lá, chim bay trên không trung.

Trần Bảo Thất muốn thử sức mạnh, đứng giữa đám ruộng lúa tung chiêu, nắm chặt tay phải đấm mạnh xuống đất.

Rầm.

Mặt đất thủng một lổ lớn, dài ba tấc rộng ba tấc, hắn đứng không vững liền ngã xuống đè bẹp lên lúa, các cây lúa bị hắn đấm nát bét dưới đất.

“Đây! Đây là sức mạnh ta sao?”

Hắn không ngờ Luyện Khí cảnh sức mạnh lớn đến như thế, một đấm này đối với đầu người bình thường chắc không sống nổi.

Nghĩ đến sức mạnh lớn hơn Trần Bảo Thất lạnh sống lưng, bản thân tu luyện để bảo vệ tiểu An, nhưng hắn không muốn giết người, kiếp trước hắn chưa từng giết ai, như một trạch nam rất nhút nhát không gặp người ngoài nhiều và không muốn va chạm.

Hắn tự nhủ với bản thân rằng, sau này chỉ đánh kẻ địch bị thương nặng thôi không cần giết, bởi vì tính cách nhân từ này, về sau hắn gặp không ít địch nhân quay lại báo thù.

Xa xa có bóng người đi tới, trung niên dáng người cao lớn, mang theo cái liềm chuẩn bị thu hoạch, bất chợt hướng ánh mắt về giữa cánh đồng, ở đó có khoảng trống lớn.

Tiến lại gần hơn Trung niên la lên sợ hãi quay đầu chạy đi.

“Người đâu Linh Thú giữa cánh đồng! Linh Thú phá lúa!”

Nằm dưới đất Trần Bảo Thất vội đứng lên hướng bóng lưng trung niên gọi.

“Đại thúc ta là con người!”

Nghe thấy giọng nói con người, trung niên quay đầu quan sát không phải Linh Thú mới không chạy nữa, đi đến bờ đất gần chỗ hắn.

“Thiếu niên ngươi là ai? Tại sao lại xuất hiện ở giữa cánh đồng nhà ta?”

Trần Bảo Thất rời khỏi đám lúa bước lên bờ đất cúi người xin lỗi.

“Ta là Trận Pháp sư cấp một, trong lúc dịch chuyển bị lạc đường. Không biết đại thúc vì sao nói Linh Thú phá lúa?”

Khoảng trống Trần Bảo Thất phá không là gì đối với nơi đây thường xuyên Linh Thú xâm nhập, trung niên không trách hắn giải thích chỉ về biển lớn.

“Ngươi mới tới chắc có lẽ không biết.”

Thung Lũng Đồng Bằng đất đai màu mỡ là nơi nuôi trồng lớn nhất Vương Triều Hạc Quốc, mỗi năm có thể cứu đói rất nhiều quân binh, người dân, tu luyện giả.

Phía đông giáp với biển lớn Hải Vực, biển rộng mênh mông, sâu dưới đáy biển Linh Thú cấp cao rất nhiều.

Linh Thú thường xuyên xâm nhập vào đất liền phá nát và ăn hết rất nhiều lương thực, làm giảm sản lượng mỗi năm.

Bạn đang đọc Xuyên Không, Ta Mở Ra Hệ Thống Bá Chủ Truyền Tống Trận. sáng tác bởi thachquy1997t
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thachquy1997t
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.