Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân thế

Tiểu thuyết gốc · 1502 chữ

Trong pháp khí trữ vật đều có cấm chế khoá túi, phòng ngừa bị ngoại nhân cướp được túi trữ vật mở ra. Chủ nhân pháp khí trữ vật chỉ cần luyện hoá cấm chế để pháp khí trữ vật, dung hợp khí tức, thần niệm của mình với trữ vật trạc, sau đó lưu lại ấn ký nhận chủ.

Quả cầu trữ vật này vốn đang ở tình trạng vô chủ. Lúc trước phụ thân của Nạp Lan Trấn Thiên có sử dụng, nhưng sau khi đưa nó cho hắn thì đã xoá đi ấn ký của bản thân.

Nạp Lan dựa theo phương pháp luyện hoá trữ vật trạc trong trí nhớ, nhanh chóng luyện hoá cầu trữ vật. Quá trình này không mất nhiều thời gian, không qua bao lâu sau, hắn đã hoàn tất lưu lại ấn ký trong pháp khí trữ vật này.

Nạp Lan Trấn Thiên vận chuyển khẩu quyết, lấy pháp lực bao trùm quả cầu trữ vật, tức thì một luồng ánh sáng vàng kim toàn thân quả cầu loé lên. Sau đó ở giữa lộ ra một khe hở.

Đưa thần niệm vào bên trong, Nạp Lan Trấn Thiên há hốc mồm, dung tích pháp khí trữ vật này vậy mà thật lớn, rộng chừng sáu trượng, phải tầm cỡ một động phủ thông thường.

Quả cầu này chính là một món bảo bối hiếm có, thuộc loại thượng cấp trong pháp khí trữ vật.

Phải biết túi trữ vật của hắn trước kia cũng chỉ rộng năm, sáu thước. Thuộc loại tốt nhất trong Nạp Lan gia rồi. Tộc nhân thông thường cũng chỉ sử dụng loại như vậy. Có nhiều người còn chỉ được dùng loại rộng ba thước.

Bạch Cơ nhìn vào trong quả cầu trữ vật, cũng cảm thán không thôi:

- Pháp khí trữ vật rộng lớn như vậy rất hiếm có. Ngay cả các pháp sĩ Kết Pháp Kỳ cũng không có mà dùng, nếu để đám người kia nhìn thấy, chắc chắn sẽ tranh nhau đỏ mắt. Không ngờ ngươi lại có được bảo bối này a. Là gia tộc ngươi giao cho ngươi?

Nạp Lan Trấn Thiên suy nghĩ một chút, sau đó kể cho Bạch Cơ cố sự của hắn, việc phụ tử hắn bị Nạp Lan gia ám toán, rồi phụ thân hắn để hắn nuốt quả cầu pháp khí này vào...

Cách đây không lâu Bạch Cơ đã cho hắn biết bí mật về nội đan của nàng, hắn kể những chuyện này ra cũng không sao. Những chuyện này không phải bí mật gì quá nghiêm trọng, đồng thời thể hiện thành ý của bản thân.

Dù sao hai người còn hợp tác lâu dài, lưu cho đối phương một tia tín niệm để không nghi kỵ lẫn nhau là điều tốt.

Bạch Cơ hỏi:

- Cho nên ngươi muốn trả thù bọn hắn?

Nạp Lan Trấn Thiên thở dài:

- Trả thù... tất nhiên sẽ đến lúc. Nhưng tựa hồ còn rất lâu nữa ta mới đủ khả năng trả thù a. Tu vi ta quá thấp.

Bạch Cơ có chút đồng cảm với hắn:

- Ngươi yên tâm, ta sẽ hỗ trợ ngươi tu luyện hết sức. Muốn đạt thành tu vi Kết Pháp không khó.

Nạp Lan Trấn Thiên cười khổ gật đầu. Tu vi Kết Pháp? Từ cổ chí kim, có ai sở hữu tư chất Tam Pháp Mạch mà có thể tu luyện đến cảnh giới Kết Pháp Kỳ? Phỏng chừng số lượng cũng như nước trong sa mạc.

Tuy vậy, hắn vẫn sẽ không bao giờ từ bỏ. Ý chí của Nạp Lan Trấn Thiên rất mạnh mẽ, chỉ cần còn có hi vọng, hắn sẽ không bao giờ từ bỏ.

Bên cạnh hắn còn có một yêu hồ Bạch Cơ này. Dường như lời Bạch Cơ nói bản thân tu vi vốn là Kết Pháp Kỳ là thật, bởi vừa rồi Bạch Cơ chỉ điểm hắn tu luyện vô cùng dễ dàng, khiến hắn nhận được rất nhiều ích lợi, bình cảnh đã dần buông lỏng.

Pháp khí trữ vật đã nhận chủ. Muốn lấy đồ vật bên trong, chỉ cần truyền pháp lực vào trong quả cầu trữ vật, rồi dùng ý niệm điều khiển là được.

Trên bàn tay Nạp Lan Trấn Thiên loé lên ánh sáng màu lam, sau đó liền hiện ra một ngọc giản màu trắng vẻ cũ kỹ, toàn thân toát lên một vẻ cổ xưa chi ý. Cùng một tờ giấy được gấp lại gọn gàng.

Nạp Lan Trấn Thiên hồi hộp mở tờ giấy ra, bên trong có đầy chữ viết, chẳng lẽ là di thư của phụ thân?

Bạch Cơ cũng tò mò tiến tới nhảy lên vai hắn để xem.

Không lâu sau, Nạp Lan Trấn Thiên gấp lại tờ giấy, vẻ mặt vô cùng quái dị, mang thêm vài tia đặc sắc, bất ngờ.

Nội dung trong tờ giấy đại khái có ba ý chính:

Thân thế của hắn không phải người của Nạp Lan gia. Hắn vốn là họ Mặc, tên là Mặc Trấn Thiên, tộc nhân của Mặc gia. Thời điểm Mặc gia gặp hoạ diệt tộc, phụ mẫu của hắn đã chết trong tràng hạo kiếp ấy.

Phụ thân, nói chính xác là nghĩa phụ của hắn, Nạp Lan Viễn Xan là hảo bằng hữu với phụ thân thân sinh của hắn, thời điểm đến cứu viện thì đã muộn. Với lại, thế cục lúc đó vô cùng nguy hiểm, nghĩa phụ của hắn dù có tu vi Kết Pháp Kỳ nhưng cũng có thể chết ngay lập tức nếu bị cuốn vào. Chỉ có thể mang theo hắn, khi đó còn là một hài tử mới sinh còn được bọc trong chăn chạy đi. Nuôi hắn lớn lên đến tận bây giờ.

Về địa điểm Mặc gia ở đâu, trong di thư này Nạp Lan Viễn Xan chỉ viết rằng đợi đến thời điểm tu vi hắn đạt đến cảnh giới Kết Pháp Kỳ hãy đến tìm một người gọi là Mặc Đồng tại đỉnh Cổ Xuyên Phong, tông môn Cổ Xuyên Môn.

Nạp Lan Viễn Xan còn nhắc nhở hắn, tu vi còn thấp không thể mạo muội tìm đến, nếu không sẽ rất dễ mất mạng. Nếu cả đời này không thể đạt đến cảnh giới Kết Pháp Kỳ, thì hãy quên chuyện này đi. Tìm đến sống tại một địa phương khác cách xa nơi này, cưới vợ sinh con, gây dựng một gia tộc tu tiên cho riêng mình. An nhàn hưởng thụ đến hết cuộc đời, lưu lại mối thù này cho những hậu bối nào có tư chất cao thay mình trả thù.

Nạp Lan Trấn Thiên có chút không kịp thích ứng. Hắn là Mặc Trấn Thiên chứ không phải Nạp Lan Trấn Thiên...

Tuy những điều này trong di thư chỉ được viết đại khái ngắn gọn, nhưng hắn hiểu được đằng sau nó là cả trời huyết vũ.

Bạch Cơ ngồi trên vai hắn nhịn không được nói:

- Không ngờ ngươi cũng có một lịch duyệt bi ai như vậy.

Mặc Trấn Thiên không đáp lại, hắn khẽ thở dài một hơi. Vốn tưởng chỉ có hai gia tộc Nạp Lan, Diệp ở trấn Thanh Sơn này nợ hắn, không ngờ người nợ hắn lại nhiều như vậy.

Trong di thư này, Nạp Lan Viễn Xan còn nói không cần hắn giúp vị nghĩa phụ này báo thù, hãy trốn đi và chăm chỉ tu hành. Cứ coi như chuyện ở Nạp Lan gia không liên quan đến một ngoại nhân như hắn là được rồi.

Mặc Trấn Thiên chỉ lắc đầu. Mặc dù biết phụ thân muốn tốt cho hắn, nhưng hắn có định kiến của riêng mình. Nếu hắn không đòi lại những gì Nạp Lan gia đã nợ phụ tử bọn hắn, e rằng sau này trong tâm cảnh sẽ lưu lại tâm ma, khó mà tiến bước trên con đường tu hành.

Chuyện thứ hai, ngọc giản màu lam trong quả cầu trữ vật này là một môn công pháp mà phụ thân hắn đoạt được trong một bí cảnh. Phụ thân hắn cũng không biết nhiều thông tin lai lịch công pháp này, chỉ biết đây là một môn công pháp có đẳng cấp rất cao, hơn nữa còn là một bản công pháp không hoàn chỉnh.

Chuyện thứ ba, quả cầu trữ vật này phụ thân hắn cũng tìm được cùng chỗ với ngọc giản màu lam, không rõ lai lịch, chỉ biết bên trong pháp khí hình quả cầu này mở ra một không gian rất rộng lớn có thể dùng để chứa đồ. Đã thử nghiên cứu nhiều lần, không phát hiện được có công năng gì khác.

Mặc Trấn Thiên nhìn quả cầu kim loại màu vàng óng, cũng không thể luôn gọi là "quả cầu trữ vật", hay là "pháp khí trữ vật", nghe... không thuận cho lắm.

- Gọi là Trữ Vật Châu đi!

Bạn đang đọc Xuyên Không Hàng Yêu Nữ ㅤ sáng tác bởi uonggia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi uonggia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.