Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9: Đạt Đạt Tỉnh Lại

Tiểu thuyết gốc · 989 chữ

Hạo Thần đi xung quanh Trúc Lâm, hắn cố gắng nhớ hết tất cả chi tiết ở đây, nhưng ở đây, sinh vật sinh sôi rất trù phú, đặc biệt nhất là trúc, nó sinh trưởng rất tốt, nhiều cây có chiều cao tương đương nên rất khó phân biệt, yêu cầu của Sáng Thế rất nghiêm khắc, không chỉ đòi hỏi phải nhớ hết bố trí sinh vật xung quanh, hắn còn đòi hỏi phải nhớ từng chi tiết của sinh vật đó, ví dụ như hình dáng, kích thước, chiều dài, chiều cao, màu sắc, chủng loại,...

Đã gần hết một ngày, Hạo Thần trở về chỗ ban đầu vừa đặt chân đến, Sáng Thế lại lần nữa xuất hiện "Tiểu Hạo Thần, sao rồi ngươi nhớ được bao nhiêu kể lại từng chi tiết cho ta".

Hạo Thần ra vẻ mệt mỏi trả lời " Từ đây về phía Đông tổng cộng một trăm lẻ tám động thực vật, trong đó thực vật là chín mươi chín, động vật là chín con, thực vật bao gồm: 7 cây trúc hóa long, 12 cây trúc đen, 9 cây trúc vuông, 33 cây trúc xanh, 19 cây trúc cảnh, 11 cây trúc mây, 10 cây trúc quân tử... và 1 cây Mặc Ngọc Thần Trúc, Hạo Thần liệt kê thêm một số loại trúc cũng như kích thước cùng hình dạng của trúc, kể được khoảng 1 phần 3 đoạn đường thì dừng lại.

"Tiểu Hạo Thần, tại sao dừng lại rồi, chỉ mới 1 phần 3 thôi đấy". Sáng Thế với vẻ mặt gắt gỏng nhìn dáng vẻ choáng váng của Hạo Thần hỏi.

"Sáng Thế ca ca, ta chỉ nhớ đến nhiêu đó thôi a, ta thật sự nhớ không nổi nữa, huynh tha cho ta đi a". Hạo Thần tỏ vẻ đáng thương nhìn Sáng Thế.

"Được rồi, đây là lần đầu nên tạm tha cho ngươi vậy, nếu ngày mai ngươi không hoàn thành thì ta không biết phía sau còn bao nhiêu bài luyện tập đang đợi ngươi đâu, hehe". Sáng thế cười khoái mà nói.

Sáng Thế trong lòng thầm nghĩ "Tiểu tử này đúng là hạt giống tốt a, hắn đúng là quái vật, chưa đến một ngày mà đã ghi nhớ được một phần ba rồi, ta năm xưa cũng chưa được như thế, ngày mai phải tăng thêm cường độ mới được a, ngọc không mài thì không sáng mà, hahaha".

Hạo Thần nhìn vẻ mặt cười khoái chí của Sáng Thế mà cảm thấy hoảng sợ, hắn thầm nghĩ "chết ta rồi a, ngày mai mà không hoàn thành không biết sẽ như thế nào". Hạo Thần lo lắng và nghĩ đến ngày mai mà cảm thấy u sầu.

"Được rồi, bài tập luyện thứ nhất kết thúc, ngươi chuẩn bị tinh thần làm bài thứ hai đi a"

"Sáng Thế ca, không phải chỉ có một bài sao, tại sao lại tăng thêm rồi".

"Ta nói với ngươi một bài khi nào, ta chỉ nói là một phương pháp tu luyện thôi, tự ngươi nghĩ thành một bài tập luyện a, ngươi kêu ca nữa thì ta cho ngươi đi quan sát cảnh vật tiếp nữa đó nha.

Hạo Thần nghe thấy quan sát cảnh vật cơ thể hắn liền cảm thấy run sợ, đầu óc cảm thấy có chút choáng váng, đến bây giờ hắn mới biết cái gì là ám ảnh a.

Thời gian ở đây cũng sắp hết rồi, nhanh chóng tiến hành bài tập thứ hai đi, đệ nhanh đặt tay lên những cây trúc mà đệ quan sát đi, từ từ cảm ngộ, dùng hồn lực mà giao tiếp với chúng, mỗi khi chạm vào một cây trúc, thân thể Hạo Thần có chút rung động, hắn cảm ngộ từng cây này đến cây khác, hồn lực cũng vì đó mà tăng lên, đến cây kế tiếp cây đó màu xanh ngọc, nhìn qua rất óng ánh mĩ lệ, khi hắn vừa chạm vào được một lúc, bỗng nhiên võ hồn bên tay phải tỏ ra một ánh sáng màu lục nhàn nhạt.

"Haha, không ngờ ở thế giới này cũng có Mặc Ngọc Thần Trúc, quả nhiên trời không phụ Thất hiệp chúng ta". Thanh niên áo trắng với đôi mắt một trắng một đen từ từ mập mờ hiện lên.

"Đạt Đạt huynh, huynh tỉnh rồi sao, thật tốt a". Hồng Miêu cũng từ võ hồn kiếm mà xuất hiện.

"Đây chỉ là tạm thời thôi, hiện giờ chưa thể tỉnh lại hoàn toàn được nên chưa thể giúp huynh". Đạt Đạt rầu rĩ nói.

"Để ta giới thiệu huynh cho Hạo Thần. Hạo Thần, đây là một trong những người trú ngụ trong võ hồn của đệ, huynh ấy tên Đạt Đạt, sau này sẽ hỗ trợ đệ một phần sức lực".

" Chào cậu, Hạo Thần hiện giờ thời gian cấp bách nên ta chưa thể giải thích rõ cho cậu, cậu muốn trở nên mạnh hơn thì nên tìm một vật được gọi là Thất Sắc Thiên Không Thạch, nó sẽ giúp thực lực của cậu nâng lên tầm cao mới". Đạt Đạt vừa nói tàn ảnh dần dần mờ đi và biến mất.

"Tiểu Hạo Thần, sẵn đây ta cũng muốn nói một vài điều với cậu, võ hồn của cậu ban đầu khi thức tỉnh là Thất Kiếm Bạch Tinh, cậu còn nhớ lúc cậu ngã xuống vực chứ".

"Hôm đó ta bị tộc nhân hãm hại nên bị đẩy xuống vực, đến giờ ta cũng không muốn xem lại võ hồn đó, nên cũng không biết tình hình của nó". Hạo Thần nghe nhắc đến võ hồn của mình liền cảm thấy buồn bã.

"Khi đó vì một tia sét đánh trúng nên chúng ta cũng theo đó nhập vào võ hồn của cậu, nên hiện giờ đã sản sinh ra biến dị rồi".

Bạn đang đọc Xuyên Không Đến Đấu La sáng tác bởi taikhoanzoro
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi taikhoanzoro
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.