Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nếu Là Thiên Tài Thì Đánh Với Ta Một Trận!

Phiên bản Dịch · 1546 chữ

Chương 9: Nếu Là Thiên Tài Thì Đánh Với Ta Một Trận!

Từ lúc Lý Nhiên chuyển kiếp tới đây đã được nửa tháng rồi, vì lý do bị phong ấn tu vi nên luôn luôn chưa có một giấc ngủ nào gọi là an giấc.

Mà lúc này tu vi cuối cùng cũng đã khôi phục lại, nên cả người hắn bắt đầu có cảm giác trở nên nhẹ nhõm.

Ngủ một giấc ngon giấc tràn ngập hạnh phúc.

"Thánh Tử, tỉnh dậy đi."

Thanh âm êm ái vang lên bên tai hắn, Lý Nhiên mở mắt ra một cách mông lung.

Chỉ thấy một muội tử dáng dấp thanh tú đang đứng ở bên cạnh giường, trong tay đang cầm y phục của hắn.

"Thánh Tử, xin hãy ngồi dậy để đi ăn sáng." Muội tử đó nhỏ giọng nói rằng.

Nàng tên là A Thấm.

Vốn dĩ là quý nữ của đại gia tộc Thẩm gia, nhưng bởi vì chọc giận tới Lý gia, nên cả gia tộc đều bị Lý gia chiếm đoạt.

Bản thân nàng cũng phải trở thành thị nữ của Lý Nhiên.

Mặc dù tới U La điện tu hành, nhưng Lý Nhiên vẫn dẫn nàng theo bên người, hầu hạ từ thức ăn cho tới cuộc sống hằng ngày.

Đó cũng không phải là bởi vì hắn yêu thích nàng đến cỡ nào.

Mà ngược lại thì A Thấm ở trong tay hắn chịu đủ sự dằn vặt, Lý Nhiên đối xử với nàng không đánh thì mắng, nếu không phải do tông môn có cấm lệnh nam nữ tư tình thì sợ rằng ngay cả tấm thân xử nữ cũng không giữ được.

Mà sở dĩ lý do mang nàng theo cũng chỉ vì có thêm một con chó nghe lời mà thôi.

"Là do A Thấm đáng chết, xin Thánh Tử trách phạt!"

Lý Nhiên nheo mắt lại nhìn chăm chú, khiến cho A Thấm sợ hãi tột độ, vội vã quỳ xuống.

Thấy được những vết hằn do roi vụt còn chưa khép lại, Lý Nhiên không khỏi lắc đầu.

Em gái xinh đẹp như vậy thì tại sao tên chũ cũ trước kia lạ có thể nỡ ra tay được nhỉ ?

"Ngươi không có làm gì sai cả, không cần nói lời xin lỗi với ta." Lý Nhiên nói.

A Thấm nghe nói như thế càng luống cuống hơn, dập đầu càng lúc càng mạnh.

"A Thấm sai rồi, xin Thánh Tử trách phạt!"

Nàng nằm phục trên đất, thân thể không ngừng run rẩy, hiển nhiên đã sợ hãi tới cực điểm.

Lý Nhiên hít sâu một cái.

Có lửa mới có khói.

Nhiều năm như vậy đã lưu lại bóng ma trong lòng nàng ta, không phải có thể một sớm một chiều là thay đổi hình tượng được.

Hơn nữa đột nhiên thay đổi tính tình, khó tránh khỏi sẽ khiến cho người khác hoài nghi, vậy nên phương án tốt nhất là vẫn tiếp tục diễn theo tính nết cũ..

Chỉ có thể từ từ mà thay đổi dần thôi.

"Đứng lên đi, hầu hạ ta mặc quần áo." Hắn thản nhiên nói.

"Vâng."

A Thấm đứng lên, thuần thục hầu hạ Lý Nhiên mặc quần áo một cách nhẹ nhàng.

Hắn mặc lên người một bộ trường bào làm bằng gấm thuần trắng, trên chiếc áo trường bào chạm khắc một con rồng màu bạc.

Eo thắt đai lưng Bạch Ngọc, buộc thêm một khối phỉ thúy ánh sáng chiếu vào lấp lánh, tuấn lãng mà quý khí, nghiễm nhiên trở thành một thế gia công tử ở trần thế.

A Thấm mắt nhìn hắn không chớp mắt.

"Nhìn được không?" Lý Nhiên hỏi.

A Thấm liên tục gật đầu nói. "Thánh Tử đại nhân đẹp trai nhất!"

"Ha. . ."

Lý Nhiên buồn cười, đưa tay bóp bóp gương mặt nhỏ nhắn của nàng nói. "Coi như ngươi có mắt nhìn."

Nói xong cũng đứng dậy rời đi.

Bên trong gian phòng trở nên yên tĩnh.

A Thấm lấy tay bịt chặt chỗ hắn vừa bóp, cái miệng nhỏ nhắn há to ra, đôi mắt lộ ra vẻ không thể tin được.

Giống như là act cool đứng hình mất năm giây.

. . .

Dùng xong bữa sáng, Lý Nhiên chắp tay sau đít đi dạo.

Có « Đoạt Thiên Công » luân chuyển, hắn bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều có thể tu luyện trong naoxa hải, căn bản không cần ngồi đả tọa minh tưởng gì gì đó.

Cả người rảnh rỗi đến mức nhàm chán.

"Thánh Tử."

"Gặp qua Thánh Tử."

Dọc theo đường đi gặp các đệ tử đang lưu hành, tất cả đều thi lễ chào hỏi hắn một cách cung kính.

Lý Nhiên thì đưa ra vẻ mặt vô cảm, cả hành trình rất nhàm chán.

"Thánh Tử đại nhân!"

Lúc này, phía sau vang lên một âm thanh duyên dáng. Lý Nhiên quay đầu lại, chỉ thấy một muội tử nhỏ kiều diễm(đoạn này mình cũng chả biết nói sao cho đúng, nhưng chứ cho là loli đi =}}}}}), cười tít cả hai con mắt thành một hình mặt trăng khuyết.

"Tiểu sư muội ?"

Lý Nhiên cau mày.

Những chuyện lớn đen đủi như vừa xảy ra hôm qua thì đáng lẽ cái loại đần độn này phải gánh vác trách nhiệm mới đúng.

Lộc Hân Nhiên tiếu ý Doanh Doanh(hình như trong tiếu ngạo giang hồ, nhậm doanh doanh gì đấy nhưng có thể hiểu là ý cười ngập tràn) nói. "Thánh Tử đại nhân buổi sáng tốt lành, mới chỉ không thấy một ngày mà ta nhận ra được ngài càng lúc càng đẹp trai."

"Vậy còn cần ngươi nói sao?"

Lý Nhiên lãnh đạm nói: "Sáng sớm, không đi tu luyện, đi ra nơi này làm gì chứ ?"

Lộc Hân Nhiên đã quen khi được đối đáp với thái độ này, cười nói: "Thánh Tử đại nhân, nhân gia tu hành tiến bộ rất nhanh nhé, hiện tại đã đạt được luyện khí hậu kỳ, ngay cả Tôn trưởng lão cũng gọi ta một tiếng là tiểu thiên tài!"

Cái ngữ khí tranh công kia giống như một đứa trẻ con khoe mẽ để được khen ngợi.

"Liên quan gì ta. . ."

Lý Nhiên lời còn chưa dứt. trong đầu đột nhiên vang lên một thông báo.

« Ban hành nhiệm vụ. »

« Xin chỉ điểm cho tiểu sư muội tu hành và trợ giúp đối phương thấy được sự tiến bộ sau khi chỉ điểm. »

« Phẩm chất của phần thưởng tỷ lệ thuận theo độ khó khi hoàn thành nhiệm vụ! »

Lý Nhiên cảm thấy đúng thật là vừa ý hắn.

Những ban thưởng ngày hôm qua, đúng thật là đã cho hắn nếm vị ngon ngọt, cái nhiệm vụ này đương nhiên là hắn sẽ không bỏ qua rồi

"Chỉ điểm một chút thì rất đơn giản, nhưng muốn có tiến bộ nói dễ vậy sao ? Đây không phải là xàm xàm vài câu là đã có thể giải quyết vấn đề."

"Hơn nữa phải giúp người khác trở nên vui vẻ, đây không phải là tác phong làm việc của ta."

"Xem ra phải sử dụng biện pháp khác rồi. . ."

Tâm trạng của Lý Nhiên thay đổi thật nhanh, đã lập được một kế hoạch rồi

. . .

"Thánh Tử đại nhân ?"

Lộc Hân Nhiên còn đang chờ hắn tán dương.

"Thiên tài ? hờ, bằng vào ngươi ? ngươi xứng sao ?" Hắn cười lạnh.

Lộc Hân Nhiên cong miệng nhỏ lên, hơi không phục nói. "chính miệng Tôn trưởng lão nói. Người đã nói với ta rằng ta có thiên tư hơn người, độ phù hợp với tâm pháp của tông môn rất cao, thành tựu đạt được sau này cũng không nhỏ!"

"Thiên tư. . ."

Lý Nhiên lắc đầu, chắp tay nói: "Ngươi năm nay cũng được mười sáu tuổi nhỉ ? Ta ở ngươi cái tuổi này, đã bắt đầu trùng kích vào cảnh giới Kim Đan, mà ngươi mới chỉ dừng ở cấp luyện khí, ngay cả Trúc Cơ cũng chưa đạt được."

"Thiên phú kém như vậy mà cũng dám tự xưng thiên tài trước mặt ta ?"

"Quả thực là cực kỳ buồn cười!"

Từng lời của Lý Nhiên phun ra một cách lạnh lùng, lạnh thấu xương giống như mùa đông rét lạnh vậy.

Các đệ tử đứng bên cạnh cảm thấy lạnh lạnh sống lưng, run run cả người.

Quả nhiên là phong cách của Thánh Tử, không nể mặt ai.

Lộc Hân Nhiên trề môi xuống, nước mắt rưng rưng trực trào rơi xuống.

Lý Nhiên mặt vô biểu cảm nói. "Ngươi không phục ?"

Lộc Hân Nhiên cắn môi, cúi đầu không nói gì.

"Thôi được, vậy ta cho ngươi một cơ hội để chứng minh."

"Chứng minh như thế nào ?" Lộc Hân Nhiên ngẩng đầu lên nói.

"Đánh với ta một trận !." Lý Nhiên tùy ý nói.

"Hả???"

Lộc Hân Nhiên ngơ người.

Dịch: ĐTKO

Truyenyy.vip

Dạo này kiểm tra hơi nhiều nên ta không có thời gian edit, rảnh giờ nào làm giờ đó, cảm ơn đã ủng hộ. Love uuuuu <3

Bạn đang đọc Xin Nhờ, Ta Thật Sự Không Muốn Yêu Đương Với Mỹ Nữ Chưởng Môn (Dịch) của Võng Hữu Tiểu Trương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BăngLinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.