Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xin Hãy Hẹn Hò Với Ta

Phiên bản Dịch · 1345 chữ
  • Chương 3 : Xin Hãy Hẹn Hò Với Ta!*

Vật trong tay Lãnh Vô Yên lóe lên u quang.

Từ trong ngọc thạch có vô số văn tự nhảy ra hiển hiện trên không trung và tự động tổ hợp thành hàng lối.

« Thải Hà tiên tử và Xích Mộc chân nhân kết thành đạo lữ, Chính Nhất tông lại có thêm một vị Độ Kiếp cao thủ! »

"Loại Sửu Nữ Nhân như Thải Hà cũng có thể tìm được đạo lữ ? Xích Mộc chân nhân lú rồi sao, đầu bị chập mạch hả, tu đến mức mù con mắt rồi sao ?" Lãnh Vô Yên vừa nhìn văn tự trên không trung vừa nhổ nước bọt

Lướt xuống xem chút nữa thì thấy.

« Chưởng môn Liệt Dương Tông Lâm Uyên, vì trợ giúp đạo lữ Mạc Tiểu Tiên độ Đan Kiếp, lấy nhục thân ngạnh kháng Lôi kiếp, dẫn tới tu vi bị hao tổn, Liệt Dương Tông có thể sẽ bị loại khỏi hàng ngũ Nhất Lưu tông môn. »

Lãnh Vô Yên chân mày cau lại, nói : "Vì một nữ nhân, lấy nhục thân đỡ lấy Lôi Kiếp? Tên Lâm Uyên này không phải là một kẻ ngu chứ!! Vạn nhất Liệt Dương Tông vì vậy mà trở thành tông môn Nhị Lưu, chỉ sợ Lâm Uyên hắn sẽ trở thành tội nhân thiên cổ!"

"Quả nhiên, nam nữ tư tình sẽ chỉ làm cho con người đưa ra những quyết định sai lầm!"

Nàng lộ vẻ tức giận lẩm bẩm, nhưng biểu tình lại chán trường, giống như vừa nhai hẳn mười quả chanh.

Nhìn xuống tiếp phía dưới:

« Chưởng Môn Ngũ Hành tông và tiên tử Băng Vân tông kết làm đạo lữ, cường cường liên thủ. . . »

« Cao thủ trong 3 vị trí đầu của triều đình Thân Đồ Dạ, đi trước Lăng Dương Sơn tham gia hôn lễ. . . »

« Hợp Hoan Tông Hoan Hỉ lão tổ, phát minh ra công pháp song tu hiệu suẩ cao liên tục mười hai canh giờ không cần chờ hồi lại. . . »

". . ."

Rốp rốp!

Lãnh Vô Yên bóp nát bấy viên ngọc thạch một cách vô cảm.

" Tình báo gần đây xảy ra chuyện gì vậy, vì sao ta lại cảm thấy một vị hôi chua bốc lên từ nó?"( Dấm Chua)

Nàng chắp hai tay sau lưng, gương mặt lộ ra vẻ vô tình.

"Thiên Địa Bất Nhân, Tiên Lộ vô tình!"

"Song tu, đạo lữ cái gì. . . Đám ngu ngốc kia rõ ràng là đã lầm đường lạc lối! Chỉ cần việc tu tâm dưỡng tính lục căn thanh tịnh thì sớm đã chứng đạo Đế Vị, được vạn người ngưỡng mộ rồi ?" Lãnh Vô Yên cười đểu liên tục.

Lúc nàng chưa tới tuổi cập kê mà cũng đã chặt đứt thất tình lục dục, mang toàn bộ tinh lực dồn vào tu hành cuối cùng đạt được thành tựu là một thân tu vi vô song.

"Nhìn lại xem những tên tài giỏi đẹp trai cùng thời của ta đi? Không thoát khỏi việc vướng vào bể tình khó thoát khiến cho không thể chạm tới đỉnh cao của đại đạo."

"Ta đã trở thành U La điện chưởng môn thì bọn họ vẫn còn ở lăn lộn chốn hồng trần."

"Quả thực thật là quá ngu xuẩn!"

Đúng như vậy, Lãnh Vô Yên cũng cấm chỉ môn hạ đệ tử yêu đương.

Tuy sau lưng có rất nhiều hàm ngôn phỉ ngữ, nhưng niềm tin của nàng chưa từng dao động quá lớn lần nào.

Mấy trăm năm qua, nàng tự nhận là đạo tâm của nàng đã cứng như Bàn Thạch.

Nhưng chẳng biết tại sao, nhìn Tuyết Sơn Thương Mãng bạch sắc phía trước , nhưng trong lòng lại cảm thấy buồn rầu vô cớ.

Thứ làm bạn bên cạnh chỉ có những vật lạnh buốt, không có hơi ấm nào đáng nói.

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, kế tiếp trăm năm nghìn năm, mình cũng sẽ xuống dưới đất một cách cô độc sao ?

Lãnh Vô Yên nhắm đôi mày liễu lại, tay sờ lên áo bào.

Đạo Thể rõ ràng thủy hỏa bất xâm, nhưng lúc này lại cảm giác tâm đang rét run.

"Sạt sạt."

Từ phía sau truyền đến âm thanh tiếng bước chân.

"Chưởng môn, các đệ tử đều đã giao lên đan dược đã luyện được, có cần đệ tử đưa tới thư phòng hay không?" Nữ đệ tử cung kính nói.

Lãnh Vô Yên thu liễm thần sắc, xoay người nói: "Không cần, đưa cho ta đi."

Nàng vừa lúc cần phân tán sự chú ý, thay đổi tâm tình.

"Vâng."

Nữ đệ tử trình lên nhẫn trữ vật, rồi cáo từ ly khai.

Lãnh Vô Yên tìm một biệt viện yên tĩnh, ngồi trên ghế gỗ.

Tu tiên là một chuyện cực kỳ phức tạp.

Bất kể một cạm bẫy làm lệch lạc định tâm, đều có thể sẽ khiến người tu tẩu hỏa nhập ma, thân tử đạo tiêu.

Chính cô ta cũng từng trải qua cảm giác kinh khủng kia trong nháy mắt.

Cho nên ngày đầu tiên gánh vác chức vị chưởng môn ở U La điện, Lãnh Vô Yên đang yêu cầu lòng mình, nhất định phải chăm sóc tốt các đệ tử, tránh cho việc lầm đường lạc lối.

Mà luyện đan, là thứ có thể nhìn ra rõ nhất tâm tình và tu vi của mỗi người.

"Không sai, tiến bộ đều rất rõ ràng."

Lãnh Vô Yên thoả mãn gật đầu, nói :"Xem ra cắt đứt tình cảm nam nữ của bọn hắn như vậy, quả nhiên là một quyết định chính xác."

Nghĩ vậy, tâm tình cũng khá hơn nhiều.

Khi nàng xuất ra hộp gỗ cuối cùng, cảm thấy được trọng lượng dường như không đúng, trên cái hộp cũng không có chữ kí tên.

Sau khi mở ra, chỉ thấy trong hộp gỗ được đặt một tảng đá thanh sắc.

"Ừm ? Lưu ảnh niệm thạch ?"

Lãnh Vô Yên nhướng mày, nói :"Người nào cầm thứ này trêu đùa Bổn Tọa ?"

Nàng vốn định tiện tay vứt bỏ, nhưng vẫn do dự một chút, cảm thấy có chút tò mò, hay là đem tâm thần chìm vào.

"Bổn Tọa cũng muốn nhìn xem ai gan lớn dám trêu đùa bổn tọa như vậy.!"

Trước mắt thấy quang mang lóe lên, bối cảnh vẫn là La Sát Sơn này, nhưng lại nhiều thêm một nam tử cao ngất ngưởng.

Chỉ thấy hắn toàn thân mặc áo trắng, khuôn mặt tuấn lãng, mỉm cười nói:"Ngươi đã đến rồi."

Lãnh Vô Yên sửng sốt. "Nhiên Nhi ?"

Nam tử kia dĩ nhiên là Thánh Tử Lý Nhiên.

Tại sao hắn phải dùng cách lưu ảnh niệm thạch này để nói chuyện, có chuyện gì có thể ở trước mặt nói mà.

Chẳng lẽ có lời gì khó nói.

Chỉ thấy Lý Nhiên nhìn nàng nói ra: "Cảm tạ nàng từ trước cho tới nay làm bạn ở bên cạnh ta, người tựa như một luồng ánh mặt trời ấm áp, chiếu vào cuộc đời đầy bóng tối của ta. . ."

Lãnh Vô Yên lắc đầu cười cười. "Nguyên lai là ở cảm tạ vi sư, tiểu tử này, từ lúc nào học được chiêu này thế?"

Mà lúc này Lý Nhiên vẫn còn đang tiếp tục nói..

Hắn "Nhìn" Lãnh Vô Yên một cách thâm tình, thanh âm trầm thấp giàu sự tình tứ, "Ta thích mùa hè lúc mưa, sau cơn mưa quang, lại nhìn thấy ngươi bất cứ lúc nào?? ."

Lãnh Vô Yên sửng sốt, "Ừm ?"

Lời thoại này hình như có gì đó sai sai?

"Trong mắt của ta trước giờ cũng chỉ có ngươi, sự nhớ nhung so với ức vạn Tinh Thần còn không theo kịp."

"Ừm ??"

"Ta thích ngươi, cho nên ta muốn hẹn hò với ngươi!!"

"À???"

Dịch : ĐTKO

Truyenyy.vip

Bạn đang đọc Xin Nhờ, Ta Thật Sự Không Muốn Yêu Đương Với Mỹ Nữ Chưởng Môn (Dịch) của Võng Hữu Tiểu Trương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BăngLinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.