Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão Quản Gia : Locand!!

Tiểu thuyết gốc · 1539 chữ

Thân phận không dùng được, Hanzaita là quý tộc thì được gì chứ .

Tản bộ quanh vườn nhà một vòng, Hanzaita vẫn không tìm được thứ gì có lợi ích giúp mình thoát khỏi khó khăn.

Biệt thự này vô cùng lớn, trang trí cực kì đẹp mắt, sân vườn rộng rãi đến 5 km2, đường lát bằng đá cẩm thạch sang trọng.

Cây cối cắt tỉa vô cùng tốt, người làm vườn cũng rất để ý bề ngoài cây cối.

Dọc đường luôn trồng bằng cây tùng la hán, uốn nắn kĩ càng, đường cong rất chuẩn nét.

“Ồ, thiếu chủ, cậu đang đi dạo đấy sao” Hanzaita đang suy nghĩ thì một giọng nói rơi vào tai.

Nhìn về trước mặt mình,một ông lão đang đứng tại đó, tóc vuốt ngược đã bạc trắng cả đầu, khuôn mặt thân thiện hoà ái.

“Locand quản gia, buổi sáng may mắn” Hanzaita cười nhẹ nhàng, bắt đầu đánh giá vị quản gia trước mặt mình.

Hai tay chắp sau lưng, bên hông cài một cái chổi lông, tư thái vô cùng đáng tin tưởng.

Nhưng ánh mắt kia, Hanzaita nhận ta một chút manh mối.

Có chua xót, có do dự lại có một chút phức tạp!

Vị quản gia này nhìn Hanzaita từ khi còn nhỏ đến bây giờ, hết sức quen thuộc, trong cái biệt thự này ông ta cũng rõ như lòng bàn tay.

Vậy chắc hẳn nhà bếp Dobin ông ta cũng nắm giữ rõ ràng chứ nhỉ.

Biết mình bị người hạ độc lâu như vậy mà vẫn thờ ơ như không biết chuyện gì.

Lão già này chơi hay đấy!

Hanzaita cảm thấy vị quản gia này hẳn là biết rất nhiều thứ, chỉ cần nắm đến tay tất cả sẽ rõ ràng.

Nhưng trước đó cần phải biết được tình hình thực tế.

Thật đau đầu!

Locand hơi nhíu mày lại, gã cảm thấy vị cậu chủ này hôm nay rất khác lạ, cơ trí hơn, ánh mắt càng sắc bén hơn trước.

Chắc chỉ là ảo giác, mong thế.

“Cảm ơn vì câu chúc phúc của cậu,hôm nay ắt hẳn sẽ là một ngày thật may mắn” Locand vui vẻ nói.

“Ha ha, ngài nói quá, liệu có thể tản bộ cùng ta một lát” Hanzaita tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội thăm dò lần này, nếu có thể sẽ có thu hoạch tình hình bên ngoài.

“Nếu cậu chủ muốn thì tất nhiên” Locand không do dự đáp ứng, một phần vì áy náy, một phần vì kiểm tra.

Hai bóng người một già một trẻ cứ như vậy đi trên con đường trải dài gạch đá.

“Locand quản gia,ông làm việc tại đây bao nhiêu năm rồi” Hanzaita hỏi thăm.

“ 53 năm,từ thời ông nội của cậu đến bây giờ” Locand hồi đáp.

“Vậy ông ắt hẳn vô cùng yêu thích nơi này chứ” Hanzaita tiếp tục chủ đề.

“Đúng vậy,đã 53 năm, nó vẫn luôn gắn bó với tôi, mọi ngóc ngách trong căn biệt thự này tôi cực kì hiểu rõ, yêu thích chúng” Locand khuôn mặt trầm tư hồi ức lại.

“Ông kể rõ một chút về ông nội tôi được hay không, từ khi sinh ra đã không thấy nên hơi tò mò” Hanzaita ta nhìn thấy Locand rơi vào hồi ức nhẹ nhàng hỏi.

“Ông ấy sao, là một người vô cùng tuyệt vời, kể cả khi thấy tôi chỉ là một người làm thuê vẫn rất quan tâm ân cần, còn nhớ rõ khi đó, lúc tôi vừa tròn 10 tuổi, cha mang đến đây và nói từ bây giờ tôi sẽ ở nơi này”

“Hôm đó khi tôi còn sợ sệt lo lắng,ông ta đã đưa ra đôi tay của mình và nói: đừng sợ, chúng ta có thể làm bạn, tôi sẽ giúp đỡ khi cậu cần”

“Kể từ đó tôi luôn làm tròn trách nhiệm của mình như hồi báo tình bạn của ông ta”

“Ồ, ông nội đúng thật là một người tuyệt vời như ông nói,” Hanzaita tỏ ra sùng bái,ước ao,tiếp tục hỏi:

“Còn cha, mẹ tôi thì sao, họ cũng rất tuyệt đúng không”

“Họ sao, cả hai cũng rất tốt, ông chủ đối với chúng tôi cực kì hào phóng, còn bà chủ vẫn luôn chia sẻ những món ăn cùng mọi người,…., họ cũng thật tuyệt” Locand không do dự kể ra.

“Thật ước ao, họ đều là những người tốt bụng, tôi cũng muốn giống như họ” Hanzaita thở dài một hơi, ánh mắt tỏ ra kiên định.

Locand hơi sững sờ, ánh mắt kinh ngạc vô cùng nhưng rất nhanh không để lộ cảm xúc, lại tỏ ra bình thường như trước.

Hanzaita nhìn thấy rất nghi hoặc nhưng không hỏi gì mà lựa chọn im lặng.

“Buổi sáng hôm nay rất vui vẻ, Locand ông biết đấy, cảm ơn” Hanzaita cảm ơn một câu sau đó quay trở lại.

“Rất xin lỗi, bao năm nay không thể giúp được gì hết, cậu chủ cũng đã trưởng thành rồi” Locand thở dài một hơi, nhỏ nhẹ lầm bầm, âm thanh rất nhỏ hoà tan trong gió.

Có lẽ, ông ta vẫn còn rất nhiều lời muốn nói nhưng không thể.

…..

Từ khu vườn trở về, Hanzaita chau truốt lại những thông tin thông qua cuộc nói chuyện vừa rồi.

Tin tức tuy ít nhưng vẫn có một vài thứ cực kì hữu dụng.

Lão quản gia đã ở đây 53 năm, thế giới bên ngoài ra sao, chắc hẳn ông ra rất rõ ràng.

Còn điều khác, nơi đây đã từng có rất nhiều người làm công khác, bây giờ bị đuổi đi hết.

Từ đấy có thể thấy được hai thứ rất rõ ràng.

Đầu tiên, có một người hoặc thế lực nào đó đuổi đi những người này để không rò rỉ tin tức.

Tiếp theo, tin tốt là những người kia đều ở rất nhiều năm tại biệt thự này gần giống Locand, sau này có thể sử dụng.

Điều quan trọng nhất trong cuộc nói chuyện là Locand, Hanzaita chắc chắc lão quản gia này rất trung tâm với căn biệt thự này, thông qua việc nói về ông nội cùng với cha mẹ mình.

Cậu ta có thể chắc chắc, Locand biểu thị với họ cực kì kính trọng cùng trung tâm.

Còn sáu năm nay thức ăn bị thêm rất nhiều độc vào, lão quản gia vẫn thờ ơ, việc này làm Hanzaita khó hiểu.

Chẳng lẽ hắn nãy giờ phán đoán đều là sai lầm, thật khó hiểu.

Hanzaita cũng không để ý nhiều lắm, bị chuyển sinh đã gần 2 tuần, một vài hành động của những người xung quanh đều được ghi vào.

Haizaita tin tưởng, cậu ta cược vào phán đoán của mình, đêm nay có lẽ mọi chân tướng sẽ được phơi bày ra, hoặc chết.

Phản kháng, chạy trốn, cậu ta cũng từng nghĩ qua về vấn đề này, nhưng khi nhìn thấy ba gã hộ vệ thì bỏ đi.

Cậu ta không hề hiểu, đây là thế giới nào, tại trái đất nam chiều cao trung bình là 1m77, nhưng ba gã kia đều cao hơn 3 m.

Chỉ riêng cơ thể mình, Hanzaita đã khó tin tưởng, cậu ta cao đến hơn 2m.

Nếu như chạy trốn, mấy gã cao 3 m khủng lồ, cơ thể toàn bắp thịt vạm vỡ, áp lực cực lớn, ai dám chạy.

Đã thế, Hanzaita còn bệnh tật, ốm yếu, thể lực ít, chạy vài trăm m đã thở hồng hộc như chó, làm sao mà chạy nổi.

Bởi vậy, Hanzaita ta cược một lần mạng sống của mình, tỉ lệ cũng không phải quá cao, 8-2.

Bởi vì, cậu ta cảm thấy lão quản gia còn tình cảm rất sâu với mình, với căn biệt thự này, sẽ nể còn sót lại một chút tình cảm.

Không những vậy, từ thực tế sinh hoạt, cậu ta cũng đoán ra vài thứ.

Bọn này, không giám giết mình.

Cậu ta đang sống ở tại hòn đảo Kumi, trong trí nhớ kiếp trước chưa từng nghe đến, cả hòn đảo rộng hơn 121 km2 .

Khi còn bé, Hanzaita cũng không tiếp xúc nhiều lắm với hoàn cảnh xung quanh mình, bạn bè cũng không có ai.

Bởi vậy, cả hòn đảo to lớn như vậy, vẫn chưa một lần trải nghiệm qua.

Chỉ biết, nơi đây là lãnh thổ của gia tộc Bortn, mọi người sống nơi đây đều phải nộp thuế sinh hoạt.

Hanzaita có thể đoán ra,cđám người kia coi cậu là bù nhìn, một khi chết đi, cả hòn đảo sẽ loạn hết lên, nếu như suốt ngày bị cai trị, ai không cảm thấy khó chịu.

Họ sẽ cực kì ức chế mà không nói ra, nhưng nếu như kẻ cầm quyền chết, ít ai không có ý nghĩ:”nếu như tôi cũng cần quyền thì sao”, vì lí do đó cả hòn đảo sẽ loạn lên.

Bởi vậy, Hanzaita là một con bù nhìn để giữ gìn trật tự, một khí người kia thâm nhập người dân, khống chế hết thì ngày đó Hanzaita chết.

Bạn đang đọc Xây lãnh địa tại One Piece sáng tác bởi ThayGiaoMap
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThayGiaoMap
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.